Độc Sủng Công Chúa Nhỏ Của Tám Người Cậu (Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm)

Chương 868: Hỏng rồi




Kỷ Trường ói ra máu.

Hắn gồng mình chống đỡ trong miệng âm mạch, nghiến răng nghiến lợi tức giận nói: "Ngươi biết thân phận của Túc Bảo khi nào?"

Kỷ Trường vừa thốt ra câu hỏi đó đã ngay lập tức biết đáp án, âm mạch được. sinh ra từ trời đất nên có khả năng cảm nhận rất mạnh mẽ.

€ó lẽ ngay từ lần đầu tiên Túc Bảo đặt chân lên ngọn núi hoang vu, âm mạch đã biết thân phận của bé.

Thế nên, dù âm mạch biết Tô Tử Du có dòng máu thuần khiết hơn và thông minh hơn trong số hậu duệ của Vu thần thì nó cũng không ra tay với cậu.

Nó làm tất cả để mai phục và chờ đợi Túc Bảo rơi vào cái bẫy của nó! "Ngươi đoán đúng rồi... Đáng tiếc đã quá muộn...!"

Âm mạch biến thành hình rồng, trong mắt rồng phát ra một luồng ánh sáng khá tối, sau đó rồng mở mắt.

Âm mạch đã hoàn toàn thành hình!

Kỷ Trường thầm than: “Hỏng rồi!”

'Túc Bảo... Túc Bảo vẫn đang đợi hắn!

Mặc dù bé là tiểu Diêm Vương nhưng bây giờ bé chỉ là một đứa trẻ bốn tuổi. Hắn muốn ra ngoài, Túc Bảo vẫn đang đợi hắn...

Kỷ Trường lại hét lên, nhưng lần này hắn chỉ cảm nhận được sự bất lực, âm mạch đã nhiễm chút khí tức của điện Diêm Vương nên có thể áp chế hắn!

Tiếng cười đắc ý lại vang lên: "Đừng lo lắng... Ta cảm nhận được điện Diêm Vương rồi... nó đang đến gần đấy!"

"Chắc chắn con nhóc kia đã bị mê hoặc và moi trái tim của mình ra để hiến tế cho ta..."

Chắc hẳn đám nữ quỷ bạch đầu của hắn ta đang khiêng điện Diêm Vương tới đây!

"Điện Diêm Vương là của ta!" Tiếng cười vang lên. Đúng lúc này, Kỷ Trường đột nhiên bắn ra một thanh kiếm sắc bén. Thanh kiếm sắc bén bay ra và đâm vào miếng bùn đen trên bức tường đá!

Tiếng rên rỉ vang lên, sau đó một bóng đen thoát ra khỏi miếng bùn và hiện thân!

Hắn ta nhìn Kỷ Trường, hung ác nói: “Một phán quan cỏn con mà dám sát thương ta ưl”

Kỷ Trường cười lạnh nói: "Bình Đẳng Vương của điện thứ chín, hóa ra là ngươi, ngươi muốn tạo phản ư?"

Trong địa phủ có mười cung điện Diêm Vương, cung điện thứ chín của Bình Đẳng Vương, cung điện thứ năm là của Diêm Vương - nhân vật có địa vị cao nhất trong mười cung điện.

Đôi mắt của bóng đen tràn đầy sự nham hiểm và vẻ mặt hắn ta lúc này rất khó coi.

Kỷ Trường cười lạnh nói: "Ngươi đúng là thứ giấu đầu hở đuôi, lại còn làm bộ như âm mạch đang nói chuyện cơ đấy... Ngươi tưởng đây là phim huyền huyễn đó hả? Ngươi tưởng âm mạch thật sự có thể thành tinh ư?"

Bóng đen:"...."

Kỷ Trường: "Không dám lộ nguyên hình mà dám tạo phản chống lại Diêm Vương!"

Chớp mắt, Bóng đen ập tới, chộp lấy thanh kiếm sắc bén của Kỷ Trường rồi đâm vào bụng hắn.

"Diêm Vương." Hắn ta cười lạnh nói: 'Diêm Vương là cái thá gì?" "Một người phụ nữ sao xứng với địa vị Diêm Vương?” Phía trên Diêm Vương còn có Phong Đô Đại Đế.

Quy tắc của địa ngục là: Không ai có thể lên chức, chủ nhân chín điện Diêm Vương còn lại đều phải tôn Diêm Vương là đại vương của họ.

Để một người phụ nữ làm vua, quả là một trò đùa.

Kỷ Trường thở ra một luồng khí đen, lạnh lùng nhìn Bóng đen, nói: "Túc Bảo không xứng cái danh Diêm Vương, lế nào ngươi có thể?"

Vừa dứt lời, một thanh kiếm khác đâm vào cơ thể Kỷ Trường.

Bóng đen mỉa mai nhìn hắn: “Đàn ông mà làm việc cho phụ nữ, ngươi nghĩ thế nào vậy hả?”

“Bây giờ người phụ nữ này còn đến nhân giới để trải nghiệm bản thân và biến thành một đứa trẻ... Ngươi trung thành như một con chó già với người phụ nữ đó mà không thấy xấu hổ hả?”

Chỉ là một con nhóc vắt mũi chưa sạch, nếu hắn ta là Kỷ Trường, hắn ta sẽ dứt khoát giết chết Túc Bảo.

Nếu Kỷ Trường làm được điều này, hẳn ta sẽ kính nể Kỷ Trường!

"Đáng tiếc, ngươi không có cơ hội." Bóng đen rút ra thanh đao lớn, nhắm vào cổ Kỷ Trường: "Chặt đầu của ngươi, biến nó thành một phần âm mạch của ta! Xem như ngươi đóng góp đôi chút cho sự nghiệp thống trị của ta."

Thanh đao đã được giơ lên.

Kỷ Trường nghiến răng nghiến lợi, âm mạch ngày càng áp chế hắn mạnh hơn, việc chống đỡ âm mạch để không bị nghiền nát là cực kỳ khó khăn.

Hắn hoàn toàn bất lực khi đối kháng với Bóng đen trước mặt. Đúng lúc thanh đao sắp chặt đứt đầu Kỷ Trường thì... Một giọng nói mềm mại vang lên: "Không được động vào sư phụ của ta!"


Nhưng khi Bóng đen vừa bật cười ha ha thì viên đá đã đập vào miệng hắn ta một cách chính xác.

Bốp! Đây không phải là đá bình thường! Mà là một hòn đá đã bị yểm bùa!

Miệng Bóng đen đây máu, hắn ta đột nhiên lùi lại, kinh ngạc nhìn Túc Bảo.

Máu nhỏ giọt biến thành sát khí và quay trở lại người hắn ta. Bóng đen nheo mắt lại, nhìn chằm chằm Túc Bảo.