Độc Sủng Công Chúa Nhỏ Của Tám Người Cậu (Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm)

Chương 638: Có chuyện trùng hợp như vậy sao




 

Túc Bảo nhón chân muốn nhìn xem.

Nhưng bé không thể nhìn thấy nó!

Bé hỏi: "Có phải là đổi qua rồi không?"

Kỷ Trường lắc đầu: "Nếu như Trần Thương Vũ đổi hồn, cho dù là vận mệnh của ông ta hay là vận mệnh của người bị thay thế đều sẽ xuất hiện những điều bất thường, có thể thấy được."

Nói cách khác, Trần Thương Vũ vẫn là Trần Thương Vũ, chưa có đổi hồn.

Lúc này, Mộc Quy Phàm đã trở lại. Ba Mộc khi trở về không còn vẻ kiêu ngạo và khí chất như trước nữa, nhìn anh hiền lành và có phần ngoan ngoãn như một đứa trẻ ngoan.

"Ba, sao vậy?" Túc Bảo chưa bao giờ nhìn thấy ba mình hiền lành như vậy.

Bị quỷ nhập rồi sao? Bé vội vàng chạy tới. Mộc đạo sĩ mím môi, ngồi xổm trước mặt Túc Bảo nói: "Trần Thương Vũ chạy mất rồi, ba không bắt được ông ta."  

Túc Bảo thở phào nhẹ nhõm, chỉ vậy thôi hả?

"Không sao đâu ba, lần này không bắt được thì lần sau chúng ta nhất định sẽ bắt được." Túc Bảo ôm ba, dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn vỗ nhẹ tấm lưng rộng lớn của anh.

Cảm nhận được đôi bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của Túc Bảo vỗ về mình, nhìn khuôn mặt nghiêm túc của bé, trong lòng Mộc Quy Phàm đột nhiên cảm thấy ấm áp.

Người ta nói con gái là một chiếc áo khoác bông nhỏ chu đáo, khi áo khoác bông nhỏ của anh không bị lọt gió vẫn là tốt nhất

Không, kể cả lọt gió vẫn cứ tốt, hở một tí thì anh sẽ thấy mát mẻ...!

Trong lòng Mộc đạo sĩ đang rối bời trở nên mềm nhữn, ôm Túc Bảo lên hỏi: "Vừa rồi con đang nói gì thế?"

Túc Bảo nói: "Sư phụ về rồi, vừa nãy sư phụ với con đang nói..."

Bé lặp lại những lời vừa nói với sư phụ, từng chữ một, đôi lông mày nhỏ nhíu lại, muốn bắt chước bộ dạng đang suy luận và phân tích của ba mình, nhưng bắt chước không ra được.

Mộc Quy Phàm suy nghĩ một chút rồi bỗng nhiên liên tưởng đến Mã Lâm Camiille.

Anh đặt Túc Bảo xuống, lấy một tờ giấy ra viết vài cái tên xuống.

"Từ cái này sẽ dễ suy nghĩ hơn." Mộc Quy Phàm viết lên giấy tên của mấy người: người đàn ông đầu trọc, Trần Thương Vũ, Mã Lâm Camille, sau đó vẽ một vòng tròn rồi đánh một dấu chấm hỏi vào trong vòng tròn đó.

"Vòng tròn này đại diện cho người bí ẩn có thể tồn tại.

"Người đàn ông đầu trọc và Trần Thương Vũ rõ ràng có mối quan hệ thân thiết, điều này dễ dàng nhận biết được khi Trần Thương Vũ đưa nữ quỷ áo cưới cho người đàn ông đầu trọc. Mối quan hệ của hai người này có thể là thầy - trò, hoặc quan hệ chủ - tớ, hoặc cũng có thể hai bọn họ là cấp trên và cấp dưới của nhau. Nhưng vẫn nghiêng về phương án nửa thầy - trò, nửa chủ - tớ."

Điều này có thể đoán được từ phản ứng của người đàn ông đầu trọc sau khi bị bắt.

Nếu là mối quan hệ thầy - trò thì đệ tử sau khi bị bắt không khai ra sư phụ sẽ có thái độ khác, nếu là mối quan hệ chủ - tớ thì cũng sẽ có một thái độ khác.

Nói tóm lại, từ biểu hiện của người đàn ông đầu trọc, có thể suy ra mối quan hệ giữa gã và Trần Thương Vũ -việc này rất đơn giản.

'Túc Bảo chăm chú nghe, đầu óc nhỏ bé vận động nhanh.

Khả năng học tập của bé rất mạnh, tuy hiện tại bé vẫn còn nhỏ, chưa hiểu biết được quá nhiều chuyện, nhưng những suy nghĩ logic này sẽ ăn sâu vào trí não. của bé, từ đó sau này bé có thể có được một nền tảng vững chắc.

Mộc Quy Phàm tiếp tục: "Vậy thì bùa âm đào hoa mà Mã Lâm Camille có chắc hẳn cũng xin được từ chỗ Trần Thương Vũ, ba đã cho người theo dõi cô... À, không phải, là quan sát Mã Lâm Camiille này, cô ta không có bất cứ hành động nào bất thường, cũng hoàn toàn không biết gì về những thứ như bùa chú này."

Túc Bảo: "Vâng vâng vâng!"

 "Sư phụ của con có nói, đạo sĩ cao thâm có thể tạm thời ly hồn để đi đến địa ngục, cho nên có lẽ vào ngày Tô Tử Tích giải phẫu thì Trần Thương Vũ đã vô tình cản đường ở âm phủ.

Đột nhiên tất cả những điều mơ hồ đều trở nên rõ ràng. Kỷ Trường không thể tin nổi, sau khi nghe Mộc Quy Phàm phân tích xong như vậy sao hắn lại cảm thấy tất cả những chuyện kỳ lạ xảy ra lại có thể giải thích đơn giản như thế?

Nhưng vừa rồi đúng thật là hắn... Không nghĩ được tới mức này...

'Túc Bảo đưa ra nghỉ vấn: "Có chuyện trùng hợp như vậy sao?"