'Túc Bảo nhìn chằm chằm vào cụ rùa, nói: "Ba, gần đây chú kia mới từ miền đông nam trở về. Chú ấy rất rất giàu, cao và gầy... à, ước chừng chú ấy bằng tuổi chú Nhiếp."
Tô Tử Du cổ vũ: "Wow, thế mà em cũng bói quẻ ra được!"
Tô Dĩnh Nhạc: Quá thần bí, hơi khó tin...
Nhưng có lẽ thông tin này không chính xác lắm nhỉ? Chính Túc Bảo vừa nói không quá chính xác mà...
Mộc Quy Phàm tin tưởng hoàn toàn: “Ba hiểu rồi, hắn là thương nhân giàu có vừa từ miền nam Phúc Kiến trở về khoảng bốn mươi tuổi, cao và gầy.”
Anh lấy điện thoại ra bấm vài lần.
Tô Tử Du hơi sửng sốt, sao lại biết người kia từ Nam Phúc Kiến trở về? ?
Túc Bảo nói thêm: “Nhà chú ấy ở hướng Tây Bắc, là một căn nhà rất lớn, số nhà là 8.”
Mộc Quy Phàm "Khu biệt thự Ngọc Long, số nhà 8xXX..."
Tô Tử Du: "???" Sao lại biết là khu Ngọc Long? !
Túc Bảo lại nói: "Trong tên của chú ấy có cái tai."
Mộc Quy Phàm: “Nhĩ Đông Trần... tìm được rồi, Trần Thương Vũ.”
Anh quay điện thoại lại và nhìn thấy một người đàn ông cao gầy khoảng bốn mươi tuổi với vẻ ngoài như bậc thần tiên xuất hiện trên màn hình.
Hai mắt Túc Bảo ánh lên sự ngưỡng mộ: "Ba thật tuyệt vời! 666, con quá choáng váng rồi nha"
Mộc Quy Phàm không khỏi bật cười, véo đôi má mềm mại của Túc Bảo: “Là Túc Bảo giỏi đấy.”
Túc Bảo lắc đầu: “Ba lợi hại nhất.”
Thật giống thương nhân tâng bốc lẫn nhau.
Tô Tử Du nhìn chằm chäm vào đồng hồ của mình. Một hai ba.
Chưa đầy ba phút.
Tìm thấy người bí ẩn rồi ư? ? ?
Tô Tử Du tròn mắt ngỡ ngàng.
Lúc này, cụ rùa đã hoàn thành nhiệm vụ nên đang vươn đầu tìm kiếm thịt tôm của mình.
'Tô Dĩnh Nhạc im lặng gắp miếng thịt tôm đút vào miệng cụ rùa.
"Sao dượng tìm ra được. .. " Tô Tử Du vẫn chưa hoàn hồn.
Mộc Quy Phàm nhìn Túc Bảo nói: “Túc Bảo, ở nhà đừng đi đâu cả, ba đi gặp người đó.”
Anh có trực giác rằng gã đó khó đối phó, hắn có ánh mắt của kẻ tiểu nhân..
Mộc Quy Phàm lại nói thêm: “Ba gọi một chú tới bảo vệ con nha.”
Túc Bảo ngoan ngoãn nói: "Được rồi, ba cẩn thận chút nha."