Khuôn mặt nữ quỷ gần như dán vào mặt Tô Tử Tích, hai mắt Tô Tử Tích mở to, cậu hoàn toàn bất động như tảng đá...
Nữ quỷ trước mặt mặc một bộ quần áo tú cầu màu đỏ.
Mặt nó hoàn toàn trùng khớp với mặt cô gái nhảy lâu mà Tô Tử Tích nhìn thấy trong group game!
Kỳ lạ ở chỗ, Tống Nguyệt Thanh không đi đôi giày cao gót màu đỏ cỡ to, mà đeo một đôi dép lê màu hồng.....
May sao Tống Nguyệt Thanh không trông thấy Tô Tử Tích, nó kinh hãi toan bò dậy, sau đó nó lập tức bị quỷ đeo giày đỏ giãm lên.
“Ta đói rồi, mau nấu cơm cho ta!”
“Ta muốn tắm, lập tức xả nước vào bồn tắm cho tai”
'Tống Nguyệt Thanh cuống quýt bò dậy, chuẩn bị vào. nhà bếp, nào ngờ lại bị đánh: “Kêu ngươi đi xả nước mà?”
'Tống Nguyệt Thanh vừa toan vào phòng tắm, quỷ đeo giày đỏ lại đánh nó bật trở lại: “Kêu ngươi đi nấu cơm, không nghe thấy hả?”
Tô Tử Tích hoàn hồn, không khỏi chau mày.
Đây chẳng phải cố tình gây sự để bắt nạt quỷ hồn khác ư?
'Tống Nguyệt Thanh kêu thảm thiết, chợt trông thấy hai quả trứng đỏ bên bàn trà, vội bò đến lấy trứng rồi đưa cho quỷ hồn đang đánh đập nó, cuối cùng quỷ hồn kia mới dừng chửi mắng.
“Túc Bảo...” Tô Tử Tích nghiêng đầu hỏi: “Sao chị ấy lại lấy được trứng gà?”
Hỏi xong cậu mới chợt nhớ ra ban nấy Túc Bảo đã đặt hai quả trứng gà đỏ lên bàn trà.
Túc Bảo nói: “Hồi nãy em đã chuẩn bị xong xuôi rồi....Anh ơi, anh ở đây đừng ra ngoài nhé.”
Dứt lời, Túc Bảo bò ra ngoài.
“Túc Bảo....!” Tô Tử Tích kinh hãi.
'Túc Bảo đã bò ra khỏi gầm giường, bên ngoài trở nên yên tĩnh.
Quỷ hồn hung dữ kia ngồi trên sofa ăn trứng.
Nữ quỷ đi dép lê màu hồng vừa khóc thút thít vừa nấu cái gì đó trong nồi, không có ngọn lửa, chỉ có tiếng xoong nồi leng keng, trông vô cùng kỳ quái.
Không có Túc Bảo bên cạnh, Tô Tử Tích bắt đầu căng thẳng.
Khi trước cậu luôn thấy em gái phiền phức, giờ Túc Bảo mới đi một chốc mà cậu đã hận không thể hóa thành món đồ trang sức đeo trên người cô bé.
Tô Tử Tích vô thức muốn bò theo ra ngoài, nào ngờ không cẩn thận đè phải lá bùa màu vàng mà Túc Bảo đặt trước mặt hai người ban nãy, cậu vội giơ tay ra....
Kết quả, lá bùa bị cậu kéo ráchl!
D?n??1!
Tô Tử Tích lập tức hóa đá, không dám động đậy.
Ngay lúc này, quỷ hồn đang ăn trứng bỗng dừng lại, đôi giày đỏ của nó lại bắt đầu di chuyển.
Cuối cùng, dừng lại trước mặt Tô Tử Tích.
'Tô Tử Tích nhớ đến cảnh tượng trong phim kinh dị, nhanh chóng nín thở đến mức đỏ bừng mặt, còn lấy tay bịt chặt mũi.
Quả nhiên, đôi giày đỏ đã rời đi.
'Trông thấy đôi giày đỏ đi xa, Tô Tử Tích hít sâu một hơi, bỗng bên tai cậu vang lên giọng nói vừa khàn đặc vừa chói tai: “Ha....tìÌm được rồi.”
Sống lưng Tô Tử Tích cứng đờ....
Cậu quay đầu lại, chỉ thấy một chú khoảng 40-50 tuổi đang nằm bò bên cạnh, đôi mắt trũng sâu, da dẻ vàng vọt như chôn dưới đất rất lâu rồi mới vừa chui khỏi mồ đi lên mặt đất, tóc cạo một nửa, thắt bím dài và mặc quần áo thời nhà Thanh.
Cô bé đi lại như con thoi khắp phòng nhằm dệt nên những sợi dây màu đỏ vô hình, niêm phong mọi ngóc ngách trong căn phòng này.
Sư phụ đã nói, lần này một mình cô bé phải cố gắng đánh bại quỷ xảo quyệt.
Giờ quỷ xảo quyệt đang trong căn phòng này, tuy nó ẩn náu rất kỹ, nhưng cô bé đã phát hiện ra rồi.