Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp - Trịnh Giai Yên

Chương 26: Cô ta không thể đợi được nữa




Chương 26 Cô ta không thể đợi được nữa

“Tồng hai phấy?”

Cố Vân Xuyên sững sờ: “Phó tổng, khỏng phải trước đó chúng ta đã đàm phán xong rồi sao? Hiện tại đã đến lúc ký hợp đồng, tại sao cô lại đột nhiên tăng giá?”

Nhìn thấy vé mặt kinh ngạc của anh, Phó Vi Trữ thoải mái bắt chéo chân, giọng điệu nhàn nhã: “Quả thực là trước đó tồi đã đồng ý, nhưng mà nhìn chung năm nay giá dược liệu trên thị trường đang có xu hướng tăng cao. Nếu như chúng tôi van giữ nguyên giá cả như thỏa thuận ban đầu thì công ty chúng tòi sẽ phải chịu lỗ rất nhiều. Hy vọng bác sĩ cố thông cảm.”

Cô ta nói hay thật.

Sắc mặt của Cố Vân Xuyên đã lạnh như băng. Lúc anh nhíu mày định nói thêm gì đó nhưng đã bị Giang Nguyền Nguyền ngăn lại.

“Tôi thấy cô Phó đột nhiên muốn tăng gìá là vì gặp tôì đúng không? Tôi hiếu rất rõ giá cả của dược liệu trên thị trường. Nếu bên có muốn tăng gìá thì chúng ta vẵn có thể từ từ đàm phán lại, nhưng mà cô muốn tăng một lần hai phẩy như thế thì quá vô lý.”

Vốn dĩ Giang Nguyền Nguyền chỉ muốn nghiêm túc giải quyết công việc nhưng rõ ràng là đối phương đang cố tình ý gây khó dễ, đã vậy thì không có lý do gì để cô phải tiếp tục nhẩn nhịn nữa.

Phó Vì Trữ nghe vậy thì cau mày không hài lòng, cô ta lạnh lùng nói: “Không cần biết là vì cái gì, đây là giá hiện tại của chúng tôi, nếu như hai người cảm thấy không phù hợp thì chúng tôi cũng không thiếu mối làm ăn này.”

Giang Nguyễn Nguyền bình tĩnh trả lời: “Nếu đã thế thì coi như chuyến này chúng tôi đi không công đỉ. Hợp tác với một công ty không giữ chữ tín như nhà họ Phó thì chúng tôi cũng không yên tâm được.”

Nói xong, Giang Nguyền Nguyên đứng dậy nóỉ với cố Vân Xuyên: “Chúng ta đi thỏi.”

CỐ Vân Xuyên gật đầu rồi hai người cùng nhau rời khỏi quán cà phê.

“Giữa cố và Phó Vi Trữ đã từng xảy ra chuyện gì sao?”

Sau khi rời khỏi quán, cuối cùng cố Vân Xuyên cũng không nhịn được lòng tò mò.

Trong lúc đang bàn chuyện hợp tác, anh

có thế cảm nhận được rất rõ chuyện Phó Vi Trữ có địch ý với Giang Nguyên Nguyền.

Giang Nguyền Nguyền không muốn nhớ lại quá nhiều về chuyện năm đó, cô chỉ trả lờỉ đơn giản: “Đúng vậy.”

Thấy cồ không muốn nói gì thêm, cố Vân Xuyên cũng không hỏi nữa. Anh chuyển chủ đề sang chuyện dược liệu: “Nếu như không hợp tác với nhà họ Phó, chúng ta phải tìm bên bán dược liệu mới.”

Giang Nguyền Nguyền gật đầu: “Vậy thì cứ đi tìm thỏi. Hải Thành này rộng lớn như vậy, chắc chắn sẽ có những bên bán dược liệu khác sẵn sàng hợp tác với chúng ta.”

“ừm.” Cố Vân Xuyên mím cười gật đầu.

Thay vì lo chuyện tìm bên bán dược liệu khác, anh càng lo chuyện Giang Nguyên Nguyền bị người khác nhắm đến.

Trong quán cà phê, sau khì Giang Nguyền Nguyễn rời đi, Phó Vi Trữ lạnh lùng nói với Lâm Thành: “Lập tức đi báo cho tất cả những công ty bán dược liệu ở Hải Thành. Nếu như công ty nào dám hợp tác với viện nghiên cứu VR thì cõng ty đó sẽ trở thành ké địch của nhà họ Phóỉ”

Lâm Thành không biết tiếu thư đẫ có mâu thuẵn gì với bác sĩ Giang.

Thế nhưng anh ta cảm thấy kể từ khi gặp bác sĩ Giang, bầu không khí xung quanh tiếu thư lập tức căng thẳng đến mức đáng sợ.

Tới khi nghe Phó Vỉ Trữ nói vậỵ thì anh ta càng rùng mình hơn, nhanh nhẹn đồng ý: “Vâng, tôi sẽ đi làm ngay.”

Nói xong, anh ta đứng dậy rời đi.


Có ta không thể đợi thêm được nữa!

Cùng lúc đó tại Tập đoàn Lệ thị.

“Thiếu gia, tôi đã tìm được thông tin của người đàn ỏng đỉ cùng cỏ Giang tối qua.”

Lộ Khiêm đi vào phòng, đứng cung kính nói chuyên trước măt Lê Bac Thâm.