Độc Gia Sủng Thê P1

Chương 75: "Ông chú" xấu xa!!! (3)






Chương 75: "Ông chú" xấu xa!!! (3)
Nhắm thẳng vào một quả banh trắng, hắn nắm tay cô cùng nhấc gậy lên, đồng thời cả người đụng vào phía trước, đụng đến cô loạng choạng bước tới mấy bước liền, suýt nữa thì ngã ập mặt xuống cỏ.

'Xấu xa...' Quan Mẫn Mẫn đỏ ửng mặt chỉ trích hắn, ban ngày ban mặt mà hai người tư thế mập mờ như vậy thật sự là...

... không còn mặt mũi gặp ai!

'Tư thế của em không đúng, lực đạo không nắm chắc còn dám trách ai?' Một người nào đó trình độ vô liêm sỉ đã đến cực hạn nói.

'Em không chơi nữa!' Quan Mẫn Mẫn ném cây gậy trên tay vùng chạy ra ngoài.

'Đừng chạy xa quá, ở bên kia chờ anh.' Sầm Chí Quyền nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn đã chạy ra xa kia, ý cười trên môi càng lúc càng sâu.

Chút động tác nhỏ của hai người đương nhiên không thể qua mắt nhóm người của Quan Dĩ Thần đang đứng đằng kia. Bọn họ cũng không phải thanh niên mới lớn chưa biết gì, phụ nữ qua tay cũng không ít, cho dù không muốn cũng có vô số cô gái chủ động dán lên nhưng đây là lần đầu tiên họ chứng kiến Sầm Chí Quyền chơi như thế!

Sâm thiếu gia thực sự rất có ý tứ!

'Xem ra tin tức trên báo là thật rồi, chừng nào thì phát thiệp cưới đây?'

Thấy Sầm Chí Quyền cầm cây gậy đánh gôn bước qua, người đàn ông đứng bên cạnh Quan Dĩ Thần hào hứng hỏi.

'Rồi sẽ có ngày đó thôi, phong bì nhớ dày một tí.' Hắn cũng không phủ nhận.

'Không sợ lại như lần trước sao?' Ngược lại với người kia, Quan Dĩ Thần hời hợt hỏi.

'Muốn xem tôi trở thành trò hề?' Sầm Chí Quyền ngưỡng cao cằm, nhìn thẳng vào đôi mắt thâm trầm của hắn.

'Không muốn. Nhưng cửa ải của ông già không dễ qua như vậy đâu.' Quan Dĩ Thần cầm cây gậy đánh gôn xoay người rời đi.

Quan Thiệu Hiên tuy rằng rất muốn bán con gái để cũng cố cho Quan thị nhưng đồng thời cũng là người bướng bỉnh và cao ngạo, sau khi biết Chí Quyền là đồng loã đẩy Quan thị suýt nữa rơi vào bờ vực phá sản thì sao có thể để hắn cưới con gái mình một cách dễ dàng như vậy?

Huống gì bây giờ còn có thêm một nhà họ Liên muốn chen chân vào, phàm là con người có ai muốn làm bạn cùng sói chứ?

Nhưng mấu chốt nhất vẫn là sự lựa chọn của Quan Mẫn Mẫn, xem con bé có dám lựa chọn hay không.

'Hai người họ rốt cuộc có phải cha con không nhỉ?' Nhìn theo bóng dáng Quan Dĩ Thần đi xa, Hứa Nhược Phàm ý vị hỏi.

'Cậu tự đi mà hỏi.' Sầm Chí Quyền nhướng mày.

Chuyện nhà người ta, hắn hoàn toàn không có hứng thú muốn tìm hiểu.

'Nhược Phàm...' Sầm Chí Quyền đánh xong một quả bóng thì thu gậy về, nhìn sang Hứa Nhược Phàm đang đứng cách mình không tới một mét.

'Có chuyện gì không thể trực tiếp nói sao?' Hứa Nhược Phàm ngạc nhiên nhìn hắn.

'Tin tức ngày hôm trước là do Lạc Anh tung ra đầu tiên.'

Lạc Anh công ty truyền thông thuộc sản nghiệp của Hứa Thị, mà tin tức mà hắn vừa nhắc tới chính là cái tin nhà họ Quan và nhà họ Liên cùng nhau gặp mặt ăn cơm.

Hứa Nhược Phàm hơi ngẩn người ra sau đó trả lời. 'Ok, tôi lập tức điều tra.'

'Không cần đâu nhưng không được có lần sau.' Sầm Chí Quyền nhàn nhạt nói.

Tin tức trên báo quả thực là chọc giận hắn, nhưng khiến hắn càng tức giận hơn chính là những lời bình luận đầy ác ý trên mạng.

'Tôi biết phải làm sao.' Hứa Nhược Phàm trả lời một cách nghiêm túc.

Quan Mẫn Mẫn đi dạo một hồi trong sân gôn thì bắt đầu cảm thấy hơi mệt nên dứt khoát ngồi trên băng ghế dưới một tán dù, vừa nghỉ ngơi vừa nhìn những người đàn ông đánh gôn.

Sầm Chí Quyền người này quả thật rất thích vận động, bơi lội, đánh gôn, cưỡi ngựa môn nào cũng thường chơi, thậm chí còn biết bắn súng, tất nhiên những điều này cô biết được là nhờ năm đó thường xuyên đến nhà họ chơi, nghe lỏm được người khác nói chuyện, rằng hôm nay đại thiếu gia đi những đâu, làm những gì vậy kêu người ta chuẩn bị những gì, đại loại như thế.

Người đàn ông ưa thích vận động thực ra rất gợi cảm nhất là khi mồ hôi ra như tắm, trên người toát ra một loại khí tức tuyệt đối có thể hấp dẫn rất nhiều người khác phái bởi vậy rất khó trách tại sao có nhiều thiếu nữ thích xem đá bóng, xem đá bóng chỉ là chuyện thứ yếu quan trọng hơn là có thể nhìn thấy những anh chàng đẹp trai cao lớn cởi áo ra để ăn mừng chiến thắng, vậy mới là mục đích chính yếu.

Ngoại trừ những điều này, người đàn ông khi vận động trên giường, lúc kích tình lên tới đỉnh điểm cũng gợi cảm khiến người ta trầm mê, nghĩ tới đây lại không khỏi liên tưởng tới bộ dáng mồ hôi ra như mưa của hắn...
...mặt đột nhiên nóng ran!

Quan Mẫn Mẫn, mày đủ rồi đấy!

'Quan tiểu thư, trời nóng lắm hay sao mà mặt cô lại đỏ thế kia?' Một giọng nam đầy giễu cợt vọng xuống từ đỉnh đầu cô, là người đàn ông lúc nãy đi cùng với anh hai cô.

Anh ta đến từ lúc nào? Sao cô không hề hay biết gì vậy? Mọi người đã chơi xong rồi sao? Quan Mẫn Mẫn ra phía sau lưng người đàn ông kia nhưng không thấy Sầm Chí Quyền và anh hai cô đâu.

'Đừng nhìn nữa, hai người kia chưa về đâu.' Người đàn ông rất tự nhiên ngồi xuống đối diện với cô, mở nắp một chai nước ra uống ừng ực.

'Bao giờ thì họ mới trở lại?' Tuy không biết người đàn ông này là ai nhưng Quan Mẫn Mẫn cũng biết người này không có ác vì vậy thoải mái nói chuyện với anh ta.

'Không muốn nói chuyện với tôi sao?' Người đàn ông nhìn cô như đánh giá, trên môi theo nụ cười như có như không.

Cô với anh ta lần đầu gặp mặt, có gì mà muốn mới không muốn? Ngay cả tên anh ta là gì cô còn không biết thì nói chuyện gì đây?

Nhưng nói sao chắc người này cũng quen với Sầm Chí Quyền và anh hai cô nên mới hẹn đến đây đánh gôn. trên thương trường ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, nói không chừng người này cũng có hợp tác làm ăn gì với Quan thị thì sao?

Không thể không nói, làm tổng tài mới hơn hai tháng thôi, tuy rằng thủ đoạn kinh doanh không học được bao nhiêu nhưng cách xử lý sự việc cô cũng học được ít nhiều. Tuy rằng không muốn nói chuyện với người xa lạ mấy nhưng Quan Mẫn Mẫn vẫn lịch sự trả lời lại, 'Không phải.'

'Tôi họ Hứa, Hứa Nhược Phàm.' Người đàn ông tự giới thiệu.

'Hứa tiên sinh!'

'Không cần khách sáo như vậy đâu, tôi với anh của cô và Chí Quyền đều là bạn bè, sau này cứ gọi tôi là Hứa đại ca là được.'

'Ồ.' Quan Mẫn Mẫn đáp nhỏ một tiếng. Cô không có thói quen gửi người khác là đại ca nhưng anh ta nói anh ta họ Hứa mà trong vòng này người họ Hứa lại quen với Sầm Chí Quyền, chẳng lẽ lại là...

Mới nghĩ đến điều này, còn chưa kịp lên tiếng thì người đàn ông đã giành trước, 'Tôi là anh trai của Hứa Yên.'
Hứa Yên là bạn gái tin đồn của Sầm Chí Quyền mà hôm nay chuyện giữa cô và hắn đồn đãi khắp nơi, giờ anh ta tìm cô nói chuyện chắc không phải là...

'Đừng suy nghĩ nhiều!' Lăn lộn thương trường nhiều năm, Hứa Nhược Phàm chỉ cần nhìn mặt là biết trong lòng cô đang nghĩ gì, 'Chuyện tôi muốn nói với cô không liên quan gì đến em gái tôi.'

Em gái hắn theo đuổi Sầm Chí Quyền đã nhiều năm nhưng hoàn toàn không thể khiến hắn động lòng, còn tiếp tục nữa chỉ khiến bản thân thêm mất mặt mà thôi nhưng lời hắn khuyên Tiểu Yên lại không nghe vào tai. Nói không chừng Chí Quyền kết hôn đối với em gái hắn mà nói cũng không phải chuyện xấu. Thân là tiểu thư nhà họ Hứa, bộ dạng lại xinh đẹp, cũng không sợ không thể tìm được nhà môn đăng hộ đối để gả cho.

'Vậy thì tốt.' Cô không muốn có bất kỳ xung đột nào với anh ta, với những người lõi đời như vậy, cô tuyệt đối không phải là đối thủ của anh ta.

'Chuẩn bị kết hôn với Chí Quyền rồi sao?'

Ngụm nước trái cây trong miệng Quan Mẫn Mẫn suýt nữa thì phun ra, thật vất vả mới nuốt xuống được, cô cười ngượng ngùng, 'Đâu có...'

'Vậy chẳng lẽ tin tức trên báo là giả?'

'...' Quan Mẫn Mẫn không biết trả lời câu hỏi này thế nào, cô đảo mắt nhìn ra xa vừa khéo nhìn thấy Sầm Chí Quyền và anh trai cô từ xa bước tới thì vội chuyển đề tài, 'Họ về đến rồi, tôi cũng phải đi đây.'

Nói rồi vội vàng đẩy ghế đứng dậy.

'Gấp cái gì? Tôi cũng không ăn cô, đừng để Chí Quyền nhìn thấy lại hiểu lầm tôi bắt nạt cô.' Hứa Nhược Phàm cũng đứng lên. 'Vì không để Chí Quyền hiểu lầm là tôi bắt nạt cô, chúng ta cùng đi đi.'

Quan Mẫn Mẫn hoàn toàn không muốn đi cùng với người đàn ông này nhưng anh ta lại cứng rắn theo sát bên cô chẳng lẽ cô lại đẩy ra?

Cũng may là Sầm Chí Quyền đã đi tới, hắn tiến lên một bước, ở trước mặt hai người kia nắm lấy tay cô, 'Chúng tôi đi trước.'

'Không cùng ăn cơm sao?' Quan Dĩ Thần mặt vẫn không chút biểu cảm hỏi.

'Không.' Sầm Chí Quyền trả lời ngắn gọn, 'Lần sau đi.'

'Anh, vậy em đi trước.' Nghe anh trai mời mình dùng cơm khiến Quan Mẫn Mẫn có chút dũng khí nhìn thẳng hắn chào tạm biệt.

'Ừ, vậy lần sau đi.' Câu này tuy rằng Quan Dĩ Thần nhìn Sầm Chí Quyền nói nhưng thực ra là nói với Quan Mẫn Mẫn.

Đây là lần đầu tiên Quan Mẫn Mẫn dám nhìn thẳng vào người anh trai này quá mười giây nhưng không thấy hắn tỏ vẻ gì là bực dọc vì thế trong lòng vui như trảy hội, nụ cười trên môi cũng ngọt ngào hơn.

Thì ra sâu thẳm trong lòng mình cô vẫn luôn khao khát được như người nhà họ Quan chính thức tiếp nhận, khao khát được anh trai của cô đối xử với cô giống như với Quan Viện Viện vậy.