Độc Dược Chết Người: Tình Yêu Của Ông Trùm Mafia

Chương 68: MỀM LÒNG.




Lúc Bạch Thiên Kình lái xe đi đến Tôn gia, vừa vặn chạm mặt Giang Tầm Ngôn cùng Mạn Lan Đình đang ở cổng, thấy hắn đi đến gần nụ cười trên môi cô vụt tåt.

Thấy Bạch Thiên Kình đi tới, Giang Tầm Ngôn cũng biết ý tạm biệt Mạn Lan Đình rồi rời đi trước, cậu còn có công việc cần giải quyết nên không tiện ở lại Tôn gia. Đợi khi nào giải quyết xong xuôi cậu sẽ đến thăm cô sau.

Nhìn thấy chiếc xe của cậu khuất tầm mắt, Mạn Lan Đình xoay người ý định đi vào trong nhà thì bị Bạch Thiên Kình níu lại.

"Có chuyện gì?" Cô lạnh lùng nhìn hắn, có chút mất kiên nhẫn.

"Em không định cho anh vào nhà sao?" Hắn thở dài nhìn cô, khuôn mặt trở nên ủ rũ.

Cô khẽ cau mày, "Tôi nghĩ không cần thiết. Nếu anh không có chuyện gì để nói thì tôi vào nhà đây."

Nói xong cô dứt khoát giựt tay của cô ra khỏi tay hắn, xoay người đi vào bên trong nhà.

"Đợi đã...Tiểu Đình, anh có chuyện muốn nói." Thấy cô muốn đi, hắn vội vã gọi cô.

Bước chân Mạn Lan Đình dừng lại, xoay người nhìn hắn, "Nói đi! Tôi không có thời gian nghe anh lảm nhảm, tôi muốn nghỉ ngơi."

"Anh...anh xin lỗi, chuyện trước kia là anh đã sai. Anh biết em sẽ không dễ gì tha thứ cho anh, nhưng...mong em cho anh một cơ hội được chăm sóc cho em và con"

Bạch Thiên Kình nhỏ giọng nói, có chút khẩn trương nhìn cô, hắn thực sự đã nhận ra lỗi lầm của bản thân, muốn bù đắp cho hai mẹ con của cô.

Khoảng thời gian không có cô bên cạnh rất khổ sở, hắn sống như một kẻ vô hồn, suốt ngày chỉ biết đắm mình trong men say. Lúc đó hắn đã tin những lời nói trước kia của Âu Dương Lam Ân, hắn thực sự đã bật khóc nức nở khi mà tưởng rằng cô đã không còn trên đời này nữa, trái tim hắn lúc đó rất đau, đau đến mức giống như muốn nổ tung.Hắn thậm chí đã nghĩ đến việc chết đi nếu cô không còn sống, bởi lẽ nếu hắn sống một mình thì chẳng còn ý nghĩa gì cả, như vậy thà rằng hắn chết đi còn hơn.

Khoảnh khắc hắn nhận ra hắn đã yêu cô, yêu một cách sâu đậm, hắn mới biết yêu một người thật không dễ dàng gì.

"Bạch Thiên Kình, anh đến tìm tôi chỉ để nói những lời này sao? Anh không thấy những lời anh vừa nói rất nực cười à?" Cô lạnh giọng chất vấn hắn, trong lòng tự thấy những lời hắn nói thật rẻ mạt.

"Anh.." Hắn buồn bã nhìn cô, lời nói vừa đến cổ họng bị nghẹn lại, cuối cùng chỉ thốt ra được hai từ "Xin lỗi..."

"Bạch Thiên Kình, chuyện của chúng ta đã kết thúc rồi. Vậy nên, từ nay đừng đến làm phiền tôi nữa."

Cô bỏ lại một câu, dứt khoát xoay người vào bên trong nhà, không để hắn có thêm một cơ hội nào để giải thích. Nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của cô khuất dần, đáy lòng hắn dâng lên một cỗ chua xót, hóa ra bị cự tuyệt lại khó chịu đến như vậy.

Bạch Thiên Kình đứng ở cổng Tôn gia một lúc, sau đó hắn cũng xoay người rời đi, trên lầu hai của tòa biệt phủ Tôn Duật Trì nhàn nhã thưởng thức tách trà trên tay, khóe môi khẽ cong lên. Gã đã chứng kiến hết thảy cuộc nói chuyện của Mạn Lan Đình và Bạch Thiên Kình, cô cự tuyệt hắn một cách dứt khoát thật khiến gã hả hê, đối với những tên cặn bã không được mềm lòng. (6)



Mạn Lan Đình vừa đi vào phòng khách đã chạm mặt mẹ của cô, thấy sắc mặt của con gái không được tốt Tôn phu nhân vội vã đi đến hỏi han.

"Kỳ Nhi, con làm sao vậy? Có chỗ nào không khỏe sao?" Bà nắm lấy tay cô, khuôn mặt đã luống tuổi hiện lên sự lo lắng.

Cô khẽ lắc đầu, nở một nụ cười trấn an bà, "Mẹ, con không sao. Chỉ là muốn ngủ một giấc thôi ạ.

"Ừ, vậy con mau đi nghỉ ngơi đi." Tôn phu nhân khẽ thở phào nhẹ nhõm, thúc giục cô đi nghỉ.

Cô khẽ đáp "Vâng" một tiếng, định đi lên lầu thì bị mẹ cô giữ lại, ánh mắt bà thoáng chút do dự, nhưng rồi cũng quyết định nói ra."Kỳ Nhi, mẹ không biết giữa con và chồng của con đã xảy ra chuyện gì nhưng mẹ thấy cậu ấy rất tốt, khoảng thời gian con nằm viện cậu ấy đã vì con làm rất nhiều chuyện. Mẹ tin chắc lòng con cũng hiểu.."

"Mẹ.." Cô buồn bực không nói nên lời, những lời mà mẹ của cô nói cô đều biết hết nhưng cô không thể nào dễ dàng mà tha thứ được.

"Mẹ không muốn thấy các con của mẹ buồn phiền trong lòng, nếu như các con có khúc mắc hay bất mãn thì phải nói ra cho đối phương hiểu. Con gái à, mẹ muốn thấy các con sống hạnh phúc." Tôn phu nhân nắm lấy tay con gái nhẹ nhàng khuyên nhủ.

Bà đã sống hơn nửa đời, nửa đời trước không thể làm tròn trách nhiệm của một người mẹ với cô con gái yêu quý, nửa đời sau bà không hy vọng bản thân lại không làm được chuyện gì cho con gái.

Bà biết chắc chắn giữa con gái và con rể có chuyện khó nói nhưng bà nhìn ra con rể rất yêu con gái của bà, cả hai đứa đều có tình cảm với nhau, hơn nữa con cũng đã có rồi vẫn là không nên bỏ lỡ cơ hội làm lành.

Những lời mà bà nói hết thảy đều muốn tốt cho bọn trẻ mà thôi, bà không hy vọng quãng đời còn lại của mình phải thấy con gái buồn bã.

Hạnh phúc không phải lúc nào cũng luôn ở trong tầm tay cho nên chúng ta phải biết nắm bắt.

Mạn Lan Đình nhìn mẹ mình, tâm có chút mềm lòng khi nghe những lời mà bà vừa nói, những gì Bạch Thiên Kình làm trong khoảng thời gian này cô đều thấy hết nhưng rốt cuộc thì cô vẫn chưa thể tha thứ.

Cuối cùng vì không muốn mẹ cô phải lo lắng nên cô đã đồng ý với mẹ cô, "Cảm ơn mẹ, con sẽ suy nghĩ chuyện của con và anh ấy""Vậy thì tốt, thôi con lên phòng nghỉ ngơi đi, mẹ đi nấu canh tẩm bổ cho con" Tôn phu nhân cười hiền hậu nhìn cô, trong lòng thầm vui mừng.

Nếu như con gái bà và con rể làm lành với nhau được càng sớm thì càng tốt, thật sự bà rất hài lòng với cậu con rể vừa đẹp trai vừa ân cần như Bạch Thiên Kình, chỉ là tuổi tác chênh lệch có chút nhiều so với con gái bà. Nhưng không , miễn sao cậu con rể kia yêu thương con gái của bà là được, tuổi tác không quan trọng.

,

Tại Los Angeles yên bình là vậy nhưng ở Đế Thành cư dân mạng lại một phen bùng nổ khi các trang web đều đưa tin về vụ lùm xùm của nữ ảnh hậu Cố Mạn Châu.

Đứng đầu hot search là hàng loạt hình ảnh nóng bỏng của ảnh hậu Cố Mạn Châu với N kim chủ, với tiêu đề vô cùng gây sốc.

#Tin hot : Nữ ảnh hậu Cố Mạn Châu được kim chủ bao nuôi, không chỉ có một mà là N người!



Tin tức vừa tung lên chưa đầy một phút đã thu hút được hơn mười nghìn lượt like, và hơn hai mười nghìn lượt comment của cư dân mạng, Weibo còn bị sập tạm thời do lượng truy cập quá nhiều.

[ Sóng comment :

Có drama là có mặt : Ôi thần linh ơi! Không thể tin được ảnh hậu Cố Mạn Châu lại sử dụng quy tắc ngầm, không chỉ với một người mà là N người. Giới giải trí bị vấy bẩn rồi...aaaa...

CP vợ chồng Kình ca : Hố hố, đám fans não tàn của ảnh hậu đâu rồi, mau ra đây coi! Bị vả mặt có đau không? Nhìn xem nhân phẩm của ảnh hậu ra sao đi, bày đặt so sánh với Mạn Tổng nhà chúng tôi!Hóng hớt xuyên lục địa : Lầu trên à, nói chí phải. Tôi cũng muốn xem lũ fans não tàn kia sẽ làm gì nha! Hố hố, hóng ghê...

Fans não tàn Châu Châu : Các người ngậm miệng lại, chưa chắc tin tức đã là sự thật! Chắc chắn có người cố ý hãm hại! Châu Châu không phải loại người đó!

Ăn dưa : Tỉnh mộng đi là vừa, lũ fans nào tàn. Ai rảnh rỗi đi hãm hại cô ta chứ?! Nếu không làm thì sao lại không dám thanh minh, chứng tỏ có tật giật mình.

Fans Mạn Tổng : Phải đó! Đừng ở đó mà biện minh nữa, ảnh hậu của các người quá tồi tệ rồi! Mau cút khỏi giới giải trí đi! Thật bẩn mắt!

Ngược chết trà xanh : Đúng đúng! @ Cố Mạn Châu v cút khỏi giới giải trí đi!

Yêu Châu Châu : Các người có quyền gì mà mắng chửi cô ấy chứ!

CP vợ chồng Kình ca : Chúng tôi thích đó! Loại trà xanh như Cố Mạn Châu nhà các người nên cút khỏi giới giải trí rồi! Quá bẩn mắt!

Hồng drama : Nghìn like cho lầu trên.

Người qua đường : Thả like cho lầu trên. Loại người như Cố Mạn Châu nên bị phong sát!

Fans não tàn Cố Mạn Châu :

"..." 】

Bên trong thư phòng, Tôn Duật Trì gập laptop lại, khẽ cong môi nở một nụ cười. Bây giờ chỉ mới là khởi đầu của cuộc chơi mà thôi, con mồi đầu tiên đã bị xóa sổ, tiếp theo sẽ là...ai đây?

Tôn Duật Trì từ từ lướt ngón tay thon dài lên trên mặt giấy, nơi có ghi vài cái tên, sau tên của Cố Mạn Châu được gạch bằng dấu 'X' là tên Bạch Băng, Mộ Thừa Hiên, La Tử Đăng...cuối cùng là Mộ lão gia chủ đương nhiệm.

Khóe môi gã khẽ cong lên nở một nụ cười tà, mấp máy môi, "Bạch Băng... tiếp theo sẽ là cô!"

Bầu không khí trong căn phòng cũng trở nên quỷ dị theo điệu cười của gã, nhiệt độ xung quanh như giảm xuống âm độ, vô cùng lạnh lẽo.