Đoạt Thê - Dịch Chiêu

Chương 40




Nàng  đã ra nhiều lần đến nỗi trong huyệt động gần như không còn nước, dần dần trở nên se lại đến mức ra vào cũng khó khăn, nhưng hắn  vẫn duỗi eo đút vào huyệt nhỏ mềm mại của nàng.

Bên trong không có nước nên hắn  không thể thúc  nàng  được nữa, hắn  đưa tay nhéo mạnh vào âm đế của nàng, nghiêm khắc nói: “Dâm phụ, dâm dịch ngươi đâu rồi?”

Nàng khóc nức nở, nước mắt rơi thành từng viên chân trâu lớn.

Tiêu Thừa  mím môi, không hề thương hại nữa, nhéo cằm nàng, lớn tiếng nói:”Mang tiểu súc sinh kia vào đây!”

Nhậm Khanh Khanh trợn to mắt, kinh sợ mà nhìn hắn, cố nén cơn đau ở cổ, khàn giọng nói: “Không, đừng!”

Mấy tiểu nha hoàn đều run rẩy, không ai dám bước vào trong lúc chủ tử đang ân ái, sắc mặt Tiêu Thừa  mỗi ngày đều lạnh lùng bình tĩnh, nhìn thấy đã rất đáng sợ.

Cuối cùng Triệu ma ma cũng ôm Tiểu Bảo đang ngủ say đi vào, tim đập thình thịch.

Trong phòng quần áo vương vãi khắp sàn, mùi hoan ái tràn ngập trong phòng, may mắn  màn trên giường đã kéo lại, chỉ mơ hồ phản chiếu bóng dáng của hai người.

Nam tử cưỡi ở trên người nàng, đem vú hướng ra phía ngoài kéo, sau đó lại không lưu tình chút nào mà thả lại, tát mạnh vào.

Nữ tử vừa khóc vừa la hét, âm thanh lại lộ vẻ kiều mị.

Triệu ma ma nhanh chóng cúi đầu đưa Tiểu Bảo qua khe hở.

Nước mắt Nhậm Khanh Khanh  chảy ra từ khoé mắt, rêи ɾỉ cầu xin hắn: “Đại nhân, không, đừng để con ta nhìn thấy…”

Bây giờ nàng đã biết gọi hắn, nhưng hắn không quan tâm. Hắn đặt Tiểu Bảo đến bên cạnh nàng, giữ lấy cằm, lạnh lùng nói: “Ngươi nhớ hắn ta như vậy, làm cho tiểu súc sinh này nhìn ngươi bị người khác làm, để nó thay phụ thân nhìn xem mẫu thân dâm đãng như thế nào.”

Nước mắt nàng chảy xuống, đè nặng giọng nói cầu xin hắn: “Đại nhân, ta sai rồi, đừng làm cho ……”

Hắn cười lạnh một tiếng, lật người nàng quỳ xuống trên giường, đối diện với mặt Tiểu Bảo đang ngủ say.

Nước mắt nàng rơi ướt đẫm khăn trải giường, chỉ nhắm chặt môi, sợ đánh thức Tiểu Bảo.

Nhưng Tiêu Thừa bẻ kẽ mông nàng ra, từ phía sau đem côn th*t khảm tiến vào huyệt, chỉ thúc vào một chút, lại đỉnh mở tận cung khẩu.

Nàng kêu lên một tiếng, cắn đệm giường dưới thân, vùi đầu trong khuỷu tay mình.

Không ngờ, hắn túm lấy tóc nàng cuốn vào tay vài vòng, ép nàng ngẩng đầu lên, mỉa mai nói: “Ngươi xấu hổ cái gì?”

Tiểu Bảo nằm cách nàng chưa đầy một cánh tay, ngủ ngon lành, không hề biết mẫu thân đang bị làm.

Nhi tử nàng ở ngay bên cạnh, nên vô cùng xấu hổ, âm hộ  siết chặt vào, rồi lại phun ra.

Đường vào vốn đã không thông thuận, huyệt đạo khô khốc làm hắn đi vào cũng khó chịu, hắn vừa định dừng lại, nữ tử đã lắc mông, lại phun ra một ngụm nữa.

Hắn giơ lên tay đánh vào mông nàng, dùng sức rất mạnh chỉ tát mười mấy bàn tay, đã đem thịt đánh đến đỏ bừng chuyển sang màu tím, nàng hơi sụp eo, mông phe phẩy muốn trốn sang bên cạnh.

Nam tử đè ở trên người nàng, côn th*t thẳng tắp chọc vào huyệt mềm, đem cung khẩu đều chọc đến buông ra, bọc hắn phun ra dâm dịch.

Hắn cúi xuống hôn cắn lên xương bướm của nàng, cắn chặt lại hàm răng, như muốn cắn đến đổ máu.

Tiêu Thừa nhét quy đầu vào khoang tử cung, sau khi thúc cho tử cung nhỏ đến mức lên men, lúc này mới thẳng lưng bắn đến sâu bên trong hoa huy*t.