Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đoạt Mệnh Đường Lang

Chương 6: Chiến Đấu Với Đại Bàng




Chương 6: Chiến Đấu Với Đại Bàng

Lam lúc này không ra ngoài cũng không đi theo bọ ngựa mà cô tự mình đi săn. Cầm trên tay cây thương được làm bằng gỗ đầu thương được cột vào một cái ngà voi làm mũi thương. Cái ngà này là vật phẩm rơi ra lúc bọ ngựa đ·ánh c·hết một con voi yêu thú cấp C tặng cho cô. Mà lúc này Lam cũng phát huy ra giá trị của bản thân, đó là mang theo chiến lợi phẩm của cả hai. Bởi vì bọ ngựa đủ sức để mang theo vật phẩm rơi ra lúc đánh yêu thú nhưng mà nó không tiện mang theo người chút nào. Nên trọng trách này chỉ có thể để cho Lam đảm nhận.

Lam đi săn nhưng cũng không dám tiến sâu vào bên trong như bọ ngựa mà chỉ vòng vòng bên ngoài bìa rừng. Vì càng đi sâu vào trong yêu thú càng mạng hơn. Cô cũng từng muốn đi vào nhưng gặp ngay một con nhím bậc C phóng lông bay tung tóe làm cho cô chỉ biết chật vật chạy trốn. Trên người còn có v·ết t·hương do lông nhím cắm vào lưng.

Bọ ngựa tự mình cẩn thận tiến vào sâu bên trong. Nó không còn dám nghênh ngang như lúc ở ngoài bìa rừng nữa rồi. Bên trong này có khí tức tỏa ra khiến nó hoảng sợ. Trên một gốc cây cổ thụ khổng lồ đường kính hơn hai mét. Có một tổ chim siêu to khổng lồ. Bên trong có một con yêu thú giống đại bàng nhưng trông oai vệ hơn. Có vài sợi lông màu vàng chói mắt trên cánh của nó. Lúc này nó đang nằm ngủ rất thoải mái trong tổ của mình. Nhưng nó đâu biết là có một kẻ săn mồi đang mon men đến gần tổ của nó.

Khi bọ ngựa leo lên cây tiến gần đến, cách yêu thú đại bàng gần mười mét. Thì nó mở mắt ra nhanh chóng lao về hướng bọ ngựa. Thân thể to lớn của nó như che kín bầu trời, tốc độ lại cực nhanh làm cho bọ ngựa kinh hoàng. Bọ ngựa nhanh chóng bò vòng xuống phía dưới cành cây né tránh cái mỏ to lớn của yêu thú đại bàng. Nhưng mà tốc độ của yêu thú đại bàng cũng không chậm nhanh chóng vương cánh ra bay theo ngay sau đó đuổi sát nó không bỏ.

Yêu thú đại bàng lao xuống dưới cành cây to thì bọ ngựa nhà ta đã dồn sức nhảy vèo sang một cây to khác cách đó hơn mười mét. Đại bàng cũng vun v·út phóng về hướng đó. Nhưng mà khi đến nơi thì nó lại không phát hiện tung tích bọ ngựa ở đâu cả. Yêu thú đại bàng cảm thấy có ánh mắt sắc bén đang nhìn chòng chọc vào nó khiến nó rùng mình. Nó cũng có chút hoảng sợ nên bay vụt lên không trung để tránh bị mai phục.

Nhưng mà khi nó lao lên khoảng trống giữa các nhánh cây thì hai cái liềm sắc lẻm đã chém đứt một cánh của nó. Bọ ngựa biết được đại bàng sẽ bay ra chổ thông thoáng này cho nên đã ngụy trang biến đổi màu sắc cơ thể thành màu xanh lá núp ở mấy cái lá cây gần chỗ này phục kích nó.

Yêu thú đại bàng b·ị t·hương không thể tiếp tục bay đi nữa, nó ngã nhào xuống mặt đất. Bọ ngựa làm sao bỏ qua cơ hội, nhanh chóng lao theo, giơ lên song liêm định thừa lúc nó bệnh lấy mạng của nó.

Nhưng đại bàng cũng không phải đèn cạn dầu. Nó nhanh chóng ổn định thân hình đứng dậy. Dù là không thể bay nhưng nó vẫn còn hai chân, mỏ và một cánh nên đủ sức đánh nhau với bọ ngựa. Một cánh giơ lên quạt ra cuồng phong bay múa, kéo theo lá cây và cát đá hình thành một cái lốc xoáy cuốn về hướng bọ ngựa. Trong lúc lao nhanh ở trên không, bọ ngựa nào ngờ đại bàng còn có thể t·ấn c·ông b·ằng lốc xoáy như thế này. Nó không kịp né tránh liền bị dính chiêu, lốc xoáy cuốn nó quay vòng vòng làm cho nó đầu choáng mắt hoa. Cát đá v·a c·hạm bồm bộp với thân thể của nó tạo ra những âm thanh đùng đùng. Đại bàng đứng đó vô cùng đắc ý nhìn lấy bọ ngựa bên trong vòng xoáy kia.

Đây là kỹ năng thiên thú mà nó nhận được cách đây hơn mười ngày. Ngày đó khi đang săn mồi nó chẳng may bay vào nơi này. Nhận được cường hóa cơ thể mở ra một chút linh trí và thức tỉnh huyết mạch cho nên nó có thêm vài sợi lông màu vàng sáng chói, mỏ và hai chân vô cùng cứng rắn và cơ thể oai hùng hơn xưa. Từ ngày có kỹ năng này nó liên tục g·iết được vài chục yêu thú rắn và các loại khác làm cho nó tiến hóa đến bậc D cấp hai mươi lăm. Tuy là đánh nhau với yêu thú cùng cấp ở đây ngang ngửa nhưng khi nó sử dụng kỹ năng lốc xoáy này thì luôn chiếm được thế thượng phong cho dù đối thủ có là yêu thú loại nào đi nữa.

Nhưng mà hôm nay có vẻ như nó hơi đen rồi. Mặc dù lốc xoáy có tác dụng là không bàn cãi, nhưng cũng không thể làm b·ị t·hương bọ ngựa dù chỉ một chút nhỏ nhoi. Vì bọ ngựa không chỉ đạt đến bậc C mà cơ thể của nó cũng được cường hóa vô cùng cứng rắn nhất là song liềm của nó.

Lốc xoáy vừa tan, bọ ngựa bị rơi xuống đất. Đầu óc đang quay cuồng thì đại bàng chạy đến dùng chân của nó đạp bọ ngựa lúng vào lòng đất. Sau khi đạp xong, đại bàng nhắm mắt lại chuẩn bị nhận năng lượng cường hóa cơ thể của nó. Nhưng mà không có gì sảy ra cả. Nó không hiểu nhấc chân lên đạp xuống một lần nữa. Nhưng vẫn không có gì sảy ra.

Hết cách nó đành bỏ chân ra rồi buồn bực nhìn xuống thì thấy bọ ngựa đang nhìn nó với ánh mắt đầy sát khí. Nó giật mình nhảy lùi về sau rồi kêu lên đe doạ. Bọ ngựa từ từ đứng dậy, dùng tay đập đập bụi đất trên người đi. Cũng may khi nãy nó dùng toàn thân bao bọc lá bùa. Nếu không bị va đập vào đất đá bị xé rách thì nó bị đưa ra ngoài rồi.

Lúc đầu nhìn thấy đại bàng oai vệ nó khá giật mình. Với lại từ trong tiềm thức bọ ngựa là sợ loài chim cho nên nó mới bỏ chạy. Nhưng mà sau khi bị đại bàng t·ấn c·ông thì nó nhận ra là đại bàng cũng không mạnh như nó tưởng tượng.

“Mẹ nó. Yếu như sên vậy mà hù ông mày chạy tét khói. Không t·rừng t·rị mày thì không hả cơn giận mà. Cay thật chứ”.

Bọ ngựa lao đến giơ lên song liêm chém về phía yêu thú đại bàng. Mà lúc này yêu thú đại bàng cũng hung dữ chạy đến dùng cái mỏ cứng rắn của mình mổ về phía bọ ngựa. Cái mỏ của yêu thú đại bàng cùng không phải đồ trưng bày mà cũng rất cứng rắn và sắc bén. Va chạm với song liêm của bọ ngựa phát ra âm thanh “keng keng” cùng với tia lửa bắn ra bốn phía. Mặc dù thua bọ ngựa một bậc cùng với b·ị t·hương một cánh nhưng mà đại bàng vốn khỏe mạnh hơn bọ ngựa rất nhiều, thêm nữa đại bàng có lợi thế trên không cho nên cả hai chém g·iết rất ngang sức ngang tài. Ngoài ra chân của yêu thú đại bàng cũng có lớp vảy sừng có độ cứng không thua gì mỏ của nó cho nên bọ ngựa liên tục bị nó ép lùi về sau.

Nhưng mà đánh càng lâu thì đại bàng càng nhận ra một điều là dù cho mỏ và chân nó cứng rắn nhưng mà bị bọ ngựa liên tục chém vào cùng một chỗ khiến nó bắt đầu cảm thấy đau đớn. Lúc này bọ ngựa càng đánh càng hăn, liên tục chém về phía đại bàng. Đàn áp nó đến một gốc cây cổ thụ. Thấy hết đường lui mà cũng không còn cánh để bay, đại bàng mới liều mạng sử dụng ra một lần lốc xoáy nữa.

Nhưng mà lần này, bọ ngựa đã có sự chuẩn bị trước cho nên đã né được trong gang tấc. Nó biết đại bàng có chiêu này nhưng không biết có thể sài được bao nhiêu lần cho nên dù là điên cuồng công kích nhưng vẫn đề phòng thì làm sao tránh được ánh mắt của nó. Mà yêu thú đại bàng sài xong chiêu này liên không còn sức lực phản kháng nữa. Nó nằm chèm bẹp dưới gốc cây. Bọ ngựa cũng không muốn h·ành h·ạ nó nữa, một liềm tiễn nó lên đường. Lần này chém g·iết không có nhận được năng lượng nhưng lại cho nó rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu.

Trong lúc ngồi nghỉ ngơi lấy lại sức sau trận chiến thì nó cũng không bỏ phí t·hi t·hể của đại bàng mà ăn sạch sẽ. Tuy ăn thịt yêu thú không giúp cho nó nâng cao cấp bậc nhưng mà nó cảm giác được là cũng giúp nó tăng được một chút sức mạnh thể chất.

Mỏ của yêu thú đại bàng cũng là vật liệu tốt nên nó cũng thu lại. Đặc biệt là có một viên ngọc màu vàng từ trong bụng của nó, bọ ngựa cảm nhận được có nguồn năng lượng to lớn nhộn nhạo ở bên trong. Mặc dù không biết là thứ gì nhưng chắc chắn là đồ tốt. Thử đem viên ngọc đặt lên chữ cổ trên tay thì liền bị hấp thụ vào trong. Bọ ngựa liền đột phá đến bậc C cấp ba mươi bốn.

Sau khi chén sạch máu thịt con đại bàng thì trời cũng đã chập tối. Nó liền nhanh chóng quay lại bìa rừng tìm Lam để cùng nhau nghỉ ngơi. Ở trong khu rừng này quá nguy hiểm nếu như ở một mình. Một lúc sau nó tìm thấy Lam đang bắt cá ở dưới suối. Cả hai tiến về cái lều mà nó và Lam dựng lên trước đó để bắt đầu ăn uống và nghỉ ngơi.

Hết Chương.