Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đoạt Mệnh Đường Lang

Chương 28: Yêu Thú Bậc Năm Tập Kích




Chương 28: Yêu Thú Bậc Năm Tập Kích

Lúc ban đầu bọn họ đã định t·ấn c·ông Giao Long ngay lập tức vì cho rằng sức mạnh của bọn họ đã đủ.

Bây giờ họ cũng đại khái cảm nhận được cấp bậc rồi nên khá tự tin rằng mình có thể đánh bại được yêu thú bậc năm(B). Nhưng El kịch liệt phản đối cho nên chiến dịch bị dời lại.

Cộng thêm Thiên Nhi nói rằng bên dưới có một vùng không gian mà cô không thể nhìn rõ được, cho nên cô không chắc ở bên dưới còn có con yêu thú nào khác nữa hay không.

Cả đám muốn ép cô đi xem lại thì lại bị Trần Văn Châu cự tuyệt. Hắn không muốn người con gái mà mình yêu bị tổn thương thêm nữa. Với lại cho dù là có bao nhiêu con thì hắn cũng tự tin với sức mạnh của mình.

Hắn mang trong mình võ nghệ cao cường nơi vùng đất Bình Định cộng thêm dị năng có được sau này. Hắn hoàn toàn tự tin, ở trong Thú Tràng này không ai có thể là đối thủ của hắn.

Quả thực ngoại trừ Linh có thể đánh ngang tay với hắn thì không có người nào có thể đánh bại hắn cả. Dĩ nhiên không phải con người thì không tính.

Phía ngoài khu rừng, El đột nhiên rung động, linh cảm nói với cô rằng có nguy hiểm đang tiếp cận. Nhưng mà lần này cô không thể nhận biết được cái nguy hiểm này từ một hướng cố định nào.

- Mọi người nhanh chóng tập trung lại. Có thứ gì đó rất nguy hiểm đang tiếp cận chúng ta.

Đám người liền xoay vòng xung quanh cô, bởi vì cô là thủ lĩnh, và vì trực giác của cô luôn đúng nên ai cũng tin tưởng cô. Mọi người cảnh giác cao độ nhìn xung quanh không dám lơ là một chút nào.



- Chúng ta vừa phòng bị vừa di chuyển về cây cổ thụ. Tôi vừa dùng bộ đàm báo lại cho mấy người thủ lĩnh khác đến hỗ trợ chúng ta rồi.

Bộ đàm là sản phẩm được chế tạo thời gian gần đây, là sản phẩm đắc ý của một số cao thủ dị năng kèm kiến thức khoa học trong căn cứ. Từ bên trong căn cứ, nghe được tin El bị phục kích cũng nhanh chóng tiến đến hỗ trợ.

Bởi vì không những đám người này có thể nhiều người hệ thổ có thể trợ giúp khi chiến đấu với Giao Long mà còn vì trực giác thần thánh của El.

Bọn họ để El gia nhập và đảm nhiệm một chức Đại thủ lĩnh cũng là vì lý do đó. Thế giới bên ngoài bây giờ rất nguy hiểm, nếu như có được một người như vậy ở bên mình thì coi như có thêm một cái mạng rồi.

Ai lại chẳng muốn có được cô ta. Thêm nữa El lại rất xinh đẹp, sở hữu thân hình bốc lửa hoang dã khiến người nào cũng muốn chinh phục.

Trần Văn Châu để đám thủ hạ ở lại bảo vệ Thiên Nhi, còn hắn một mình mở ra hai cánh bay nhanh về hướng El cầu cứu. Dị năng của hắn là làm cho hắn có một đôi cánh như cánh dơi ở sau lưng.

Có thể giúp hắn bay lượn trên không trung với tốc độ rất nhanh. Ngoài ra còn kèm với kỹ năng Sóng siêu âm cùng với Điều khiển tâm trí.

Mấy thủ lĩnh khác thì cũng tự mình bay về hướng El. Bọn họ không có đôi cánh, nhưng nhờ có dụng cụ bay mà có thể bay đi. Nhưng tốc độ hiển nhiên không thể sánh được với cánh dơi của Trần Văn Châu và cũng tiêu hao năng lượng nhiều hơn rất nhiều.

Trần Văn Châu rất nhanh bay đi tiếp ứng đội của El. Nhưng khoảng cách cũng hơn mười mấy cây số, nên phải vài phút mới đến nơi được. Khi hắn đến nơi thì nhóm người của El đ·ã c·hết rất nhiều người. Chỉ còn có El, Goss, Dean và hai người khác. Albert cũng đã bị c·hết rồi.

Toàn bộ n·gười c·hết đều bị một vật sắc bén bổ dọc người hoặc là cắt ra làm hai khúc. Cảnh tượng vô cùng kinh khủng, máu chảy thành dòng. El thì sắc mặt trắng bệt, đứng ở đó cũng mọi người cảnh giác. Bởi vì đám người bọn họ bị g·iết nhiều người như vậy nhưng còn không biết được là bị thứ gì đ·ánh c·hết đồng đội của mình.



Trần Văn Châu từ trên không trung hạ xuống. Vừa thấy được hắn, El như vớ được cọng rơm cứu mạng cùng mọi người nhào tới chỗ hắn. Mà lúc này Trần Văn Châu đưa tay lên ngăn cản bọn hắn lại, sau đó đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng.

Vừa đến đây nhìn thấy cảnh tượng làm hắn cũng khá bất ngờ. Có thể tàn ác đến trình độ này, hắn cũng lần đầu nhìn thấy. Mà hắn nhìn quanh cũng không thấy được kẻ thủ ác.

Nhưng mà hắn cảm nhận được mùi vị của sự nguy hiểm, hắn nhắm lại hai mắt, lỗ tai hắn giật giật cảm nhận tất cả mọi thứ xung quanh. Bất cứ một tia động tĩnh gì cũng không qua được đôi tai của hắn. Mà kẻ g·iết người bây giờ hiển nhiên là cũng ở xung quanh đây.

“Có hai tên ở gần đây, không rõ là người hay là yêu thú. Nhưng chúng rất mạnh”.

Hắn cảm nhận được hai luồng khí tức ở quanh đây nhưng bọn chúng di chuyển với tốc độ rất nhanh khiến cho hắn không thể biết được chúng ở đâu.

- Hai bọn ngươi không cần phải trốn nữa. Ra đây đánh với ta một trận nào.

Trần Văn Châu phát ra tiếng gầm lên gây chấn động không khí xung quanh, không chỉ làm cho El sợ hãi mà hai kẻ g·iết người trốn cũng giật mình. Đây là kỹ năng sóng âm của hắn.

Nhưng mà xung quanh vẫn không có động tĩnh gì, hai tên đó vẫn đang ẩn mình. Bọn chúng biết kẻ trước mặt khá đối phó cho nên cũng rất thận trọng.



Tiếng gầm của Trần Văn Châu lại vô tình dẫn những yêu thú bậc năm khác ở xung quanh chạy đến đây. Bọn chúng ẩn mình trong rừng cây, nhanh chóng tiếp cận khu vực này.

Bọ ngựa lúc này cũng bị một kẻ trong số đó làm cho thức tỉnh từ trong cơn ngủ say. Bởi vì khí tức kẻ này hắn rất quen thuộc, cả cái mùi sát khí ở bên trong không khí rất quen thuộc với nó. Kẻ đó đã tiếp cận căn cứ của nó, cảm giác đã ở rất gần chỗ của nó rồi.

Lúc này hai người canh phòng ở đầu cành cây đã bị thứ đó xử lí. Nó đang đứng ở đó gặm lấy chiến lợi phẩm của mình. Nó đang ăn lấy thân thể của hai người đó. Màu tươi chảy ra nhỏ giọt xuống dưới cành cây rồi rơi xuống.

Lam, Linh, Băng Tâm, Thiên Thanh và những người khác đều đang bế quan. Phía bên ngoài chỉ có hai người đang đứng canh gác và Thiên Hoàng.

Từ lúc bị bọ ngựa phế đi, hắn cũng an phận không dám gây rối nữa. Hắn là người thông minh nhấc lên được thì bỏ xuống được. Hắn biết chỉ cần con gái mình còn được đám người này coi trọng thì mạng sống của hắn sẽ được bảo toàn.

Mà hắn lại càng biết được là hắn vẫn có cơ hội trở nên mạnh mẽ hơn. Nếu như Linh chịu dạy hắn tu luyện chân nguyên thì hắn tin rằng mất một cánh tay cũng không trở ngại hắn.

Lúc này hắn đang buồn bực ngồi trước phòng của con gái mình và Băng Tâm canh gác cho hai cô bé tu luyện. Đột nhiên bé mèo màu trắng của Thiên Thanh xù lông lên, nó kêu lên “meo meo” như gặp phải thiên địch của nó vậy làm cho Thiên Hoàng cũng giật mình.

- Mày yên nào. Im lặng cho Thanh nó tu luyện.

Nhưng mà bé mèo nào có ở yên được. Dù sao nó cũng đã là yêu thú bậc ba(D) rồi, cũng hiểu được một vài chuyện cơ bản. Nó hiển nhiên cảm nhận được mùi máu tươi và sát khí khá nặng từ phía xa.

Nó cảnh giác xù lông nhìn về hướng đó chằm chằm. Thiên Hoàng thấy lạ cũng quay sang nhìn. Không nhìn không sao, vừa nhìn làm hắn hoảng sợ kinh hoàng té ngồi trên đất (Cành cây).

Hai con bọ ngựa cao khoảng một mét đang ở bên đó đang cầm lấy nửa thân trên của một người và gặm lấy sọ não của kẻ đó. Máu tươi từ bên trên chảy ròng ròng xuống dưới.

Mà nửa thân dưới thì đang nằm chèm bẹp ở bên dưới. Bên cạnh còn nằm lấy một cái xác cũng với tình trạng tương tự đang bị một con bọ ngựa khác gặm lấy.

Hết Chương.