Chương 2: Bắt Đầu
Hôm sau, nó rời khỏi khu đồi nhỏ tiến về hướng đường lớn mà đi. Vì tiết kiệm năng lượng nên nó chỉ từng bước đi bộ đến. Ra đến đường lớn, nó cũng không biết đây là đường gì cho nên chọn đại một chiếc xe tải sau đó bay lên mui xe đi nhờ. Nếu chỉ là bọ ngựa bình thường thì không thể làm được điều này mà hiện tại tốc độ và sức mạnh của nó đã khác xa những con bọ ngựa khác, cho nên điều này không thể làm khó được nó.
Vì bên trên mui xe gió khá to cho nên nó liền chui vào thùng xe nghỉ ngơi. Trong lúc nó loay hoay bên trong thì cái liềm của nó chạm phải vật gì đó, sau đó ánh sáng bắn ra bốn phía làm nó giật cả mình. Thì ra nó chui vào một cái va li mà bên trong này chứa đầy kim cương và đá quý. Lúc nãy nó chạm vào một viên kim cương thì viên kim cương dung nhập vào trong cái liềm của nó rồi cơ thể nó phát sáng lên. Mà nó cũng cảm giác cơ thể của nó cũng đang bắt đầu cứng rắn hơn rồi. “Chẳng lẽ có thể dùng kim cương có thể nâng cao độ cứng rắn của bản thân hay sao”. Nghĩ như vậy nó liền dùng cái liềm của mình đi chạm vào những viên kim cương còn lại nhưng mà không có tác dụng.
“Chẳng lẽ chỉ có thể hấp thụ mỗi loại một viên hay sao”. Nó lại chạm vào một viên ruby nhưng vẫn không có tác dụng. Nó liền ngồi xuống gảy gảy đầu không hiểu. Sau đó nó thử đem một viên kim cương đặt lên những chữ cổ trên cái liềm thì nó mừng rỡ phát hiện viên kim cương liền nhập vào bên trong. Lập tức, nó cũng liền không cần biết đây là đồ của ai đều tất cả đem dung hợp vào hai tay của mình.
Lúc này không chỉ hai cái liềm mà toàn bộ cơ thể của nó cũng phát ra ánh sáng màu ngọc bích nhàn nhạt. Toàn bộ cơ thể đã được nâng cấp lên vô cùng cứng rắn. Nó cảm giác bây giờ một liềm liền có thể chém đứt cả một thanh kiếm Nhật. Không những cơ thể cứng rắn hơn, song liềm sắc bén hơn mà sức mạnh cũng được nâng cao rất nhiều.
Nó đứng dậy, hai cái liềm chém ngang một cái xé toang cái va li ra, rồi tung người nhảy ra ngoài một cái. Nhưng mà không ngờ sức lực có chút lớn làm nó không kiểm soát được toàn bộ thân thể bay vèo lên nóc thùng xe một phát làm nó lúng sâu vào nóc thùng phát ra âm thanh kim loại v·a c·hạm vô cùng lớn. Cứ tưởng là sẽ bị tài xế sẽ biết nhưng mà dòm đến thì thấy tên đó đang đeo tai nghe và bật nhạc nên không hề phát hiện ra.
Vốn là bị c·hết do t·ai n·ạn giao thông nên nó vô cùng tức giận những tên tài xế không có tâm như thế này. Dự định một liềm chém c·hết tên khố nạn này nhưng mà trên đường bây giờ có nhiều xe cùng lưu thông nên cũng không xung động. Hơn nữa nó cũng vừa mới “trộm” đi không ít đồ vật quý giá của người ta nên làm như vậy quả thật có điều không phải. Nghĩ tới đây trong lòng nó có chút chột dạ.
Sau đó, nó ở trong xe nhảy tới nhảy lui kiểm soát lại sức lực của bản thân mình. Sau khi thử vài lần chém bay cả vỏ thùng xe thì nó đã chắc chắn là mình có thể hấp thụ đá quý để cường hóa cơ thể. “Như vậy mà nói nếu hấp thụ số lượng cực lớn mình có thể chống lại súng đạn sao?” Nó âm thầm quyết định bằng bất cứ giá nào cũng phải tìm thật nhiều đá quý để nâng cấp bản thân đến khi không còn phải sợ bị loài người uy h·iếp.
Sau khi kiểm soát được sức mạnh của bản thân thì nó mới mở những cái thùng và vali khác. Bên trong thùng xe có ba cái rương lớn chứa đầy tiền, số tiền không rõ bao nhiêu. Và hai cái vali, một cái đã bị nó hấp thụ hết số đá quý. Cái còn lại này nó rất hi vọng cũng là một rương đá quý khác. Nhưng mà không may cho nó rồi, bên trong va li là một khẩu súng AK47, một khẩu súng lục và vài băng đạn.
Nhìn thấy thứ này nó liền biết là tên tài xế này cũng không phải là người bình thường. Bởi vì nhìn bộ dáng béo mập của tên kia thì không thể nào là cảnh sát được. (Ừm thì...trừ một trường hợp...). Cho nên tên này chỉ có thể là kẻ phạm pháp. “Để tao xem thử mày là loại người gì. Hừ hừ”. Nó thầm nghĩ muốn âm thầm đi theo tên này tìm hiểu xem ngọn nguồn. Bởi bây giờ cơ thể nó đã cứng rắn như thép cho nên cũng không cần sợ hãi gì nữa.
Một lúc lâu sau, chiếc xe dừng lại trước một căn biệt thự màu trắng sang trọng, phía trước có sân vườn rộng và nhiều cây cảnh khá đẹp mắt. Nó liền tranh thủ nhảy lên nón của tên tài xế rồi biến đổi màu sắc trùng hợp với màu trắng của cái nón. Tên tài xế tên Tài là một trung niên chừng bốn mươi tuổi, cao một mét bảy, dáng người mập mạp. Hắn là một tên b·uôn l·ậu v·ũ k·hí ở khu vực Tây Nguyên.
Bước xuống xe, tên Tài liền tiến đến mở cửa thùng xe thì phát hiện bên trong bị mất hết số kim cương và đá quý bên trong làm hắn tức giận thở hồng hộc mắng chửi um trời. Nhưng không biết là ai làm nên chỉ có thể nghi ngờ lung tung. Mà có điều hắn không hiểu là nếu là trộm thì tại sao không lấy đi tiền và khẩu súng. Nếu không lấy súng thì cũng có thể hiểu kẻ này sợ bị sờ gáy nhưng còn tiền thì sao lại còn y nguyên. Hắn không cam tâm, nhưng cũng chịu. Dù sao ai có thể nghĩ ra là do một con bọ ngựa trộm kim cương và đá quý của hắn cơ chứ.
Hắn chuyển hết số tiền và súng vào nhà mình. Đem tất cả sắp vào một căn hầm dưới nhà. Bên trong đã có một số lớn v·ũ k·hí nào là kiếm Nhật, mã tấu, dao bầu tự chế... và rất nhiều v·ũ k·hí nóng như súng đạn, bom, mìn... đủ các loại. Còn về tiền thì hắn xếp từng cọc lớn trên một cái bàn chất cao lên cả nửa mét. Số tiền này cũng khoảng mấy chục tỷ đồng là ít.
Mà lúc này nhân vật chính đang nhìn vào một cái bồn tắm ở một bên hai mắt tỏa sáng suýt tí nữa là không kiểm soát được mà nhào đến. Vì bên trong cái bồn tắm đó không chứa nước mà toàn bộ đều là kim cương và đá quý. Số lượng khổng lồ. Lý do là tên Tài có sở thích kì lạ là nhảy vào trong bồn tắm chứa đầy kim cương và đá quý để xả stress cho nên mới có một cảnh tượng trước mắt. Vui mừng nhất chính là bọ ngựa nhà ta rồi. Sau khi tên Tài rời khỏi căn hầm thì nó mới cởi bỏ ngụy trang nhanh chóng nhảy vào bồn tắm.
Dĩ nhiên là sau đó toàn bộ kim cương và đá quý đều bốc hơi ngay lâm tức rồi. Nhưng sau đó nó có chút hối hận rồi, hấp thụ một lượng lớn như vậy đá quý làm cho nó cũng có chút không chịu nổi. Cơ thể nó phóng ra nhiệt độ làm cho nó vô cùng đau đớn. Nó dùng hết sức nhảy ra khỏi bồn tắm lao ra lỗ thông gió nhảy ra ngoài sân. Bởi vì nhiệt độ nó tỏa ra đã làm nước ở trong bồn tắm như muốn bốc hơi hết rồi. Nếu còn ở trong này nữa thì nó cũng không chịu nổi. Thêm nữa xung quanh đây cũng toàn bom, mìn nếu mà cháy mấy thứ này p·hát n·ổ thì nó cũng không dám chắc mình có thể chịu nổi hay không.
Vừa ra bên ngoài, nó vội nhảy xuống hồ bơi ngoài sân cho bớt nóng. Nhưng mà nhiệt độ là từ bên trong người tỏa ra nên cũng không giảm đi đau đớn bao nhiêu. Thêm nữa nước hồ cũng dần dần sôi sục lên sau khi tiếp xúc với nó. Cả buổi tối hôm đó,nó lăn lộn bên trong hồ để giảm bớt đau đớn. Cũng may nó từng luyện tập qua bơi lội trong một cái ao nhỏ lúc còn ở trên khu đồi kia nên giờ này nó cũng không lo bị c·hết đ·uối.
Đến nửa đêm, cơ thể nó mới chậm rãi nguội lại không phát ra nhiệt lượng nữa. Dĩ nhiên là cơ thể nó cũng cứng rắn lên mấy lần so với trước, sức mạnh của nó cũng tăng rất nhiều. Bây giờ ước tính nó có thể nâng được khoảng năm trăm cân. Đối với một người bình thường thì đã là một con số khủng huống chi đây lại là sức lực của một con bọ ngựa dài có một tấc.
Hết Chương.