Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đoạt Mệnh Đường Lang

Chương 15: Cách Diệt Muỗi




Chương 15: Cách Diệt Muỗi

Nhờ có Thiên Thanh cảm ứng tâm linh cho nên ọi người sớm phát hiện. Nhưng sau khi cả ba phối hợp công kích đều không làm gì được con yêu thú muỗi này cả. Cuối cùng ba người đành dùng dị năng hệ băng của Băng Tâm tạo thành một cái lồng băng bảo vệ ba người ở bên trong. Thế nhưng làm sao yêu thú muỗi có thể buông tha cho con mồi trước mắt của mình được. Nó dùng cái mỏ sắc nhọn của mình đục xuyên qua lớp băng, dự định chui vào bên trong để tiếp tục t·ấn c·ông ba người.

Mà đây cũng là sai lầm của nó. Ngay khi nó phá lớp băng chui vào bên trong thì nào còn thấy bóng dáng ba người bọn họ nữa. Bởi vì sau khi thấy được nó chui vào, ba người đã chui ra khỏi lồng băng bằng một hướng khác rồi. Bây giờ tình thế xoay chuyển, nó đã bị họ nhốt lại ở bên trong lồng băng. Lúc này, Băng Tâm đang khống chế dị năng thu hẹp không gian bên trong lồng băng lại. Bên trong đó bây giờ còn có rất nhiều khói kèm với mùi lavender nữa.

Thì ra trước đó cả ba người đã dùng xịt côn trùng vào bên trong đó. Còn về những thứ này ở đâu ra thì không cần phải hỏi cũng biết, đây đều là những thứ mà cô bé Thiên Thanh mang theo bên người. Bởi cô bé khá sợ côn trùng.

Mặc dù là yêu thú mạnh mẽ hơn muỗi bình thường nhưng yêu thú muỗi cũng không thể chống lại được khắc tinh của mình. Sức mạnh và tốc độ của nó đã bị kìm hãm lại không còn được như lúc bình thường. Nó lại bị Thiên Thanh dùng dị năng tinh thần của mình trói buộc làm cho nó không thể phản kháng trong thoáng chốc. Kết quả nó bị đóng thành một viên băng điêu không thể nào cử động được nữa.

Vào chính lúc này Lam sử dụng chiêu thương pháp mạnh nhất của mình Phá Pháp Thương chiêu thứ chín Phá Cửu Thiên. Một thương đâm ra huỷ thiên diệt địa, thế đi dũng mãnh đánh nát băng điêu. Mũi thương đâm thẳng vào thân con yêu thú muỗi. Băng điêu và con yêu thú muỗi tan biến, hoá thành một đoàn năng lượng bay vào người Lam. Một viên yêu hạch nhỏ bằng đầu cây kim từ từ rơi xuống.

Cũng may Thiên Thanh đang cao độ dùng tinh thần lực chú ý vào con muỗi mới phát hiện yêu hạch này. Chứ nếu không thì không thể dùng mắt thường đi bắt được cái yêu hạch này rồi. Mặc dù nhỏ bé nhưng năng lượng chứa đựng bên trong không hề nhỏ một chút nào cả. Dù sao cũng là yêu thú bậc bốn mà.

Không chỉ có tổ đội của Lam là g·iết được yêu thú muỗi. Những tổ đội mạnh mẽ khác cũng tìm được phương thức đặc thù để bắt g·iết nó. Có đội sử dụng dị năng hệ sấm sét tạo thành tấm lưới nhỏ để bắt nó. Có cao thủ dùng cung tên được tạo ra bằng dị năng b·ắn c·hết nó, hoặc có người sử dụng dị năng hệ tinh thần trực tiếp bắt giữ nó. Nhưng mà không có ai may mắn chú ý đến viên yêu hạch bé tí tẹo như đội của Lam cả.

Mà bọ ngựa thì lúc này cũng bắt gặp một đàn yêu thú muỗi bậc bốn. Có một đội người đang đứng thành vòng tròn phòng thủ. Mà bốn con yêu thú muỗi thì đang bay xung quanh tìm cơ hội t·ấn c·ông đám người này.

Người dẫn đội là một cô gái rất xinh đẹp người nước ngoài, đại khái có lẽ là người ở châu Âu trước đây. Cô gái cao một mét bảy, có mái tóc dài màu vàng, đôi mắt biếc cùng gương mặt không tì vết. Mặc dù bộ ngực có chút khiêm tốn nhưng một thân mảnh khảnh cùng với nước da trắng như ngọc trai khiến người ta không thể dời mắt khỏi người cô. Trên tay cô là một thanh liễu kiếm đã được chế tạo một cách tỉ mỉ. Thanh kiếm này chắc chắn và sắc bén hơn những thanh liễu kiếm truyền thống cho nên trọng lượng của nó cũng nặng hơn vào khoảng một cân.

Xung quanh cô là hai cô gái cao to có cơ bắp cầm trọng kiếm và khiên to. Ở chính giữa ba người là một cô gái nhỏ nhắn đáng yêu có mái tóc màu trắng tuyệt đẹp. Cô bé đang cầm một cây quyền trượng và được ba cô gái kia bảo vệ ở bên trong.

Những con muỗi liên tục lao vào t·ấn c·ông cả ba nhưng đều bị hai tấm khiên cản lại. Từ bên trên tấm khiên có lửa đang b·ốc c·háy làm cho chúng không dám cường ngạnh t·ấn c·ông. Còn về hướng của cô gái xinh đẹp tóc vàng thì lại càng không có lỗ thủng cho chúng. Mỗi khi có một con muỗi bay đến hướng đó t·ấn c·ông đều bị cô gái kia đâm ra một chiêu tạo ra hàng chục đạo đao gió nhắm hướng bọn chúng lao đến. Bắt buộc bọn chúng phải né tránh lui ra, vì nếu như bị những đao gió này chém trúng bọn chúng chắc chắn phải chịu tổn thương không hề nhỏ.

Nhưng chiến đấu càng lâu, năng lượng bên trong cơ thể họ càng ngày càng tiêu hao nên họ chỉ có thể vừa chống trả vừa lui về phía sau. Cứ như vậy hai bên giằng co với nhau cho đến khi bọ ngựa xuất hiện ở nơi này.

Bọ ngựa đừng trên một cành cây từ xa nhìn lại. Cô gái tóc vàng kia rất thuận mắt, mặc dù đúng gu nó ưa thích nhưng bây giờ nó là bọ ngựa. Ưa thích thì đã làm sao? Nó ngồi ở đó đưa tay chống cằm nhìn sang suy nghĩ xem có nên động thủ cứu người hay không. Mà cô gái tóc vàng cảnh giác rất cao nên cũng đã phát hiện ra nó, nhìn thấy biểu hiện của nó làm cho cô hoảng sợ.

“Nó cũng là yêu thú ở bên trong Thú Tràng này sao? Nhưng sao nhìn nó rất có nhân tính. Cứ như đang nhìn mình với ánh mắt thương hại? Con yêu thú này không lẽ đã là boss trong đây.”

Cô gái thầm nghĩ vây nên bây giờ không chỉ đề phòng bị đám muỗi xung quanh mà còn phải đề phòng bọ ngựa t·ấn c·ông bất ngờ. Dĩ nhiên là bọ ngựa cũng thấy được cô gái phát hiện ra mình. Nó thầm nghĩ: “Thôi thì gặp nhau là có duyên, tôi cứu các người một lần vậy”. Nghĩ như thế nó vỗ cánh bay xuống. Mà thấy được nó bay xuống, cô gái tóc vàng hoảng sợ la lên:

- Có thêm yêu thú bọ ngựa t·ấn c·ông, mọi người tập trung phòng thủ. Chúng ta từ từ lui lại tìm cơ hội trốn đi. Cẩn thận con bọ ngựa kia, nó rất nguy hiểm.

Một cô gái to khoẻ ở bên trái nói:

- Chị Selene! Chị và mọi người chạy đi. Em ở lại cản bọn chúng nếu không tất cả chúng ta đều phải c·hết. Nhanh chạy đi chị.

Nói xong, cô gái này lên bộc phát hết sức mạnh bên trong cơ thể mình rồi dùng ánh mắt cuồng dã quét nhìn xung quanh. Đây là kỹ năng duy nhất của cô ta “Khiêu Khích” dùng để thu hút sự chú ý của kẻ thù t·ấn c·ông về phía cô ta. Sau đó đẩy cho ba người còn lại về một hướng khác.

Cô gái to khoẻ còn lại liền lôi kéo Selene và cô gái nhỏ nhắn chạy đi không để cho hai người kịp phản ứng. Cô gái rươm rướm nước mắt nhưng lấy hết bình tĩnh vừa lôi kéo hai người chạy đi vừa trịnh trọng nói.

- Chúng ta chạy thôi chị Selene. Đừng để chị Anna hy sinh oan uổng.

- Không được. Có c·hết thì cùng c·hết. Chị không thể bỏ lại Anna mà chạy được.

Lấy lại được bình tĩnh, Selene vụt khỏi tay của cô ta rồi chạy ngược trở về định cứu Anna. Nhưng mà khi quay đầu lại thì cô nhìn thấy Anna đang chạy đến bên cạnh đám người mình rồi.

- Anna. Chuyện gì vậy? Yêu thú bọ ngựa và yêu thú muỗi đâu mất rồi?

Anna chỉ tay về hướng trên một cành cây gần chỗ ban nãy cô bộc phát sức mạnh. Ở đó có một con bọ ngựa đang cầm một con muỗi trên tay xoay tới xoay lui như đang kiểm tra gì đó.

Hết Chương.