Edit: Ngọc Hân
Tiếp đó Thịnh Thế đứng dậy, tự mình rót cho Sở Bằng và Tô Thanh Dương một ly, rồi rót cho mình một ly, nâng ly lên nói: “Ba vợ, mẹ vợ, hai người cứ yên tâm giao Sở Sở cho con, con nhất định sẽ đối xử tốt với Sở Sở cả đời.”
Sở Bằng và Tô Thanh Dương cười ha ha uống hết ly rượu.
Thịnh Thế để ly rượu không xuống quay đầu liếc mắt nhìn Cố Lan San, anh giơ tay qua kéo cô vào trong ngực mình.
Cố Lan San cầm nửa ly nước trái cây suy nghĩ một lát cũng giơ lên về phía Sở Bằng và Tô Thanh Dương, cô hít sâu một hơi sau đó lên tiếng, gọi: “Ba… Mẹ….”
Sở Bằng và Tô Thanh Dương suýt chút nữa rơi nước mắt, vội cầm chai rượu rót đầy ly cho mình rồi chạm ly với Cố Lan San, uống cạn.
Thịnh Hoan tinh mắt thấy không khí vốn vui vẻ đã bị Cố Lan San nhận người thân khiên trở nên buồn bã, lập tức cười nâng ly rượu lên nói: “Năm nay thật sự là một năm khởi đầu tốt đẹp, Lan San tìm được ba ruột của mình, sau nữa cùng Nhị Thập quanh đi quẩn lại một vòng lớn như vậy lại đi đến với nhau, thực sự rất đáng mừng!”
“Đúng vậy, đúng vậy, mọi người nên vui mừng mới đúng!” Bác cả Thịnh Thế cũng nâng ly rượu lên điều chỉnh lại không khí.
“Hôm nay chúng ta gặp mặt không phải là để bàn chuyện hôn lễ sao? Mọi người đừng lạc đề chứ, cả ngày tôi rất hưng phấn, đến ngủ cũng nghĩ hôn lễ này nên tổ chức thế nào đấy!” Mẹ Thịnh cũng nâng ly rượu lên, vẻ mặt tươi cười mở miệng nói.
Nhắc tới hôn lễ như vậy, Tôn Thanh Dương dời lực chú ý: “Thời gian hôn lễ tôi đề nghị mọi người đợi đến cuối tháng tư hoặc là đầu tháng năm, khi đó Lan San mang thai vừa vặn hơn ba tháng đã qua thời kỳ nguy hiểm nhất. Hơn nữa bụng cũng mới vừa lộ ra không lớn lắm, một số lễ phục vẫn có thể mặc, tình huống của nó cũng sẽ ổn định hơn rất nhiều, dù sao hôn lễ cũng sẽ khiến người ta mệt mỏi, bây giờ đành phải theo tình hình thân thể Lan San mà làm.”
“Được được được, tôi không có ý kiến, vậy thì về nhà xem ngày nào là ngày lành tháng tốt thì chúng ta liền chọn ngày đó. Trước đó vừa vặn có hai tháng chúng ta có thể chuẩn bị hôn lễ, lễ phục gì đó cũng phải tìm người thiết kế mới.” Mẹ Thịnh trả lời. truyện bên lequydoon
Bác cả Thịnh Thế nói: “Dù sao nhà họ Thịnh chúng ta cũng có nhiều người, mọi người đều rảnh rỗi, vừa vặn có việc này để bận bịu, về phần Nhị Thập đừng nhúng ta vào chuyện này, phải theo bên cạnh Lan San chăm sóc nó.”
Sở Bằng nói: “Tạm thời trước khi kết hôn không chụp hình, việc này cảm thấy rất mệt người, đợi đến khi sinh xong em bé hai đứa nghĩ thế nào thì làm theo thế ấy.”
Thịnh Hoan nói: “Không cần chụp, lần trước hai đứa kết hôn cũng có chụp rồi, chúng ta chọ mấy tấm tìm người thiết kế lại là có thể dùng được.”
….
Người trong bàn đang bàn bạc chuyện đám cưới của Cố Lan San và Thịnh Thế, hai người không xen miệng vào được, Thịnh Thế tỉ mỉ chọn những món ăn có dinh dưỡng gắp cho Cố Lan San.
Cố Lan San dựng thẳng lỗ tai nghe mọi người nói chuyện, trong miệng ăn thức ăn Thịnh Thế gắp qua, nâng tay trống không sờ lên thai trong bụng bây giờ chỉ mới một tháng lẻ mấy ngày, trong lòng từ tốn dâng lên cảm giác không cách nào nói ra được.
Thì ra kết hôn là bộ dạng này….
Mặc dù bọn họ ký giấy chứng nhận kết hôn ba năm trước, nhưng bây giờ anh và cô lại cảm nhận giống như đây là lần đầu tiên kết hôn.