Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 952: Trời đất bao la phụ nữ có thai là lớn nhất (26)




Edit: Ngọc Hân

Hai ông ba cũng đã nói như vậy Cố Lan San không tiện phản đối gì cả, cô liếc mắt nhìn Thịnh Thế phát hiện ánh mắt người đàn ông nhìn mình dịu dàng như nước, sáng ngời trong suốt, đáy lòng cô khẽ run lên. Dường như trong nháy mắt có cảm giác mình mất mà tìm lại được rất nhiều thứ.

Trời cao đối xử với cô thật không tệ.

Có một ngày, cô thế mà dưới tình huống có một người ba, đi lấy chồng!

Hôn lễ lần trước chỉ là tổ chức bữa tiệc rượu, làm thật sự rất nhỏ, có chút đơn giản. Chính xác mà nói cô chưa trải qua hôn lễ chân chính nghiêm túc, cô không kiềm chế được có chút mong đợi, rốt cuộc kết hôn là dạng như thế nào? Hôn lễ lớn thì như thế nào?

………

Hà họ Thịnh là gia đình lớn, nếu nói muốn tổ chức hôn lễ long trọng, hơn nữa muốn thuận lợi vui vẻ như thế tất cả đều phải tiến hành dần từng bước một theo truyền thống 5000 năm của Trung Quốc.

Theo lý thuyết, cánh cửa đầu tiên là cầu hôn sau đó đính hôn, cuối cùng là kết hôn.

Nhưng vì Cố Lan San phát hiện mình có thai, rất nhiều thứ không tiện lắm, hơn nữa qua một thời gian nữa bụng lớn hơn, áo cưới xinh đẹp không thể mặc. Cho nên kết quả cuối cùng nhà họ Thịnh bàn với nhà họ Sở chính là, ba mẹ hai bên gặp mặt ăn một bữa cơm coi như là hình thức cầu hôn, thuận tiện bàn xem hôn lễ nên tổ chức như thế nào.

…..

Vì hai bên rất bận rộn, cộng thêm mấy ngày hôm nay thân thể Cố Lan San không khỏe lắm cho nên bữa tiệc trưởng bối hai bên gặp mặt lại đẩy tới ngày 27 trong tháng.

Vừa vặn là vào ngày thứ bảy.

Lúc tám giờ tối.

Vẫn là khách sạn Kinh Thành như mọi lần.

Chỗ ngồi là ông nội Thịnh Thế đích thân dặn nhân viên bảo vệ của mình đi đặt, một phòng sang trọng nhất. Vì thân thể người già của ông không khỏe cộng thêm lại là bậc cha ông nên bữa tiệc này ông không đến.

Nhà họ Thịnh có nhiều người, cũng không thể dẫn hết toàn bộ cho nên bên nhà họ Thịnh đi chỉ có mấy người gồm thủ trưởng Thịnh, mẹ Thịnh, bác cả Thịnh Thế, còn có Thịnh Hoan.

Còn bên nhà họ Sở càng ít ỏi hơn, chỉ có Sở Bằng và Tô Thanh Dương.

Cộng thêm Thịnh Thế và Cố Lan San là tròn tám người.

Mặc dù ông nội Thịnh không tới nhưng lại dặn dò người sắp xếp vô cùng ổn thỏa, đặc biệt đặt cho bọn họ hai chai rượu Royal Salute.

Đợi đến lúc rượu và thức ăn mang lên đầy đủ Thịnh Thế liền đứng dậy, rót cho người có mặt ở đây mỗi người một ly tượu, tất nhiên Cố Lan San uống chính là nước trái cây thiên nhiên không bị ô nhiễm.

Dưới tình huống bình thường, trong hoàn cảnh người lớn hai bên gặp mặt đều là nhà trai làm chủ, nên ly rượu thứ nhất là do thủ trưởng Thịnh bưng lên kính Sở Bằng: “Anh Sở, say này chúng ta đều là người một nhà.”

Mẹ Thịnh, bác cả Thịnh Thế, Thịnh Thế, Thịnh Hoan, Tô Thanh Dương vội cầm ly rượu lên, Cố Lan San cầm ly nước trái cây, mọi người chạm ly một cái rồi một hơi uống sạch. Còn Cố Lan San chỉ khẽ nhấp miệng, sợ uống nhiều lạnh bụng.

“Anh Thịnh, sau này Lan San nhà chúng tôi cần phải nhờ nhà anh chăm sóc rồi.” Ly thứ hai tất nhiên là vợ chồng Sở Bằng mời lại.

Cũng như mới vừa rồi, mọi người cạn hết ly rượu.