Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 675: Một tình yêu, hai bên sầu (5)




Edit: Ngọc Hân

Thịnh Thế lắc đầu không lên tiếng.

Quý Lưu Niên nhìn về phía Hàn Thành Trì: “Thành Trì, bản kế hoạch đó cậu để chỗ nào?”

“Ở nhà.” Hàn Thành Trì im lặng trong một lát, nói tiếp: “Thôi đi, dù sao sau này Nhị Thập cũng có thể xem mà.”

“Chiều nay tất cả mọi người đều không có việc gì thì đi qua xem thôi.” Lần này là Hạ Phồn Hoa mở miệng: “Hơn nữa lâu rồi không qua thăm bác Hàn, vừa vặn hôm nay tất cả mọi người cùng đi dạo một vòng qua thăm bác, Nhị Thập, cậu không có ý kiến gì chứ?”

Thịnh Thế từ chối cho ý kiến, cười khẽ: “Không ý kiến, mọi việc nghe theo mấy cậu.”

Hàn Thành Trì nghe Thịnh Thế nói vậy cũng không từ chối nữa, bốn người đều uống rượu nhiều nên không tiện lái xe, Hạ Phồn Hoa gọi tài xế tới cùng đi đến nhà Hàn Thành Trì.

….

Mấy ngày nay tâm tình Cố Lan San không mấy vui vẻ, làm chuyện gì cũng không có tinh thần, sáng chủ nhật hôm đó nếu như không phải bà Hàn gọi điện tới cho cô hỏi cô mấy giờ tới bên đó thì suýt chút nữa cô quên mất mình đã hẹn tới thăm bà Hàn.

Lúc Cố Lan San đến bà Hàn đang giặt quần áo trong sân, bây giờ thời tiết Bắc Kinh đã rất lạnh, một mình đứng trong sân Cố Lan San cũng cảm thấy lạnh tay rồi, huống hồ bà Hàn dùng nước lạnh giặt quần áo.

Lúc trước bệnh viêm phổi của bà Hàn kéo dài, mặc dù bây giờ chữa khỏi nhưng thân thể vẫn có chút yếu ớt, Cố Lan San ngại đứng bên cạnh nhìn bà Hàn giặt quần áo nên liền để túi xách của mình vào phòng, rồi ra giúp bà Hàn một tay.

Bà Hàn từ chối, nhưng Cố Lan San cương quyết nên đứng dậy xách một chậu nước ấm đổ trộn vào phần nước lạnh mới bằng lòng để Cố Lan San giúp việc này.

Mặc dù nước ấm nhưng một chậu to quần áo giặt hơi lâu, đến sau cùng nước ấm lạnh xuống, sau nữa Cố Lan San cảm thấy tay mình bị đông cứng từng trận tê dại kéo tới.

Lúc đoàn người Thịnh Thế đi vào tứ hợp viện, Cố Lan San và bà Hàn đang giặt quần áo nước thứ hai.

Hàn Thành Trì đi vào đầu tiên, anh ta thấy Cố Lan San ở đó lập tức sửng sốt, tiếp theo chính là Thịnh Thế, lúc thấy Cố Lan San ánh mắt chớp động hai lần rồi nhíu mày thầm nghĩ, thật là trùng hợp, không nghĩ tới thế mà lại đụng mặt nhau ở nhà Hàn Thành Trì.

Bà Hàn vớt một chiếc áo giặt xong lên, lúc xoay người tính phơi khô thì thấy mấy người Hàn Thành Trì và Thịnh Thế, bà sửng sốt sau đó cười khẽ: “Thành Trì, Nhị Thập, Lưu Niên, Hoa Tử, sao cũng cháu cũng tới à?”

Tay Cố Lan San đang ngâm trong nước lạnh giặt chiếc áo sơ mi trắng của Hàn Thành Trì, nghe thấy miệng bà Hàn gọi tên liên tiếp mấy người cô liền ngẩng đầy lên, sau đó cả người cứng ngắc tại chỗ.

Hàn Thành Trì lấy lại tinh thần, mặc dù trong lòng buồn bực sao Cố Lan San ở đây nhưng vẫn cười với bà Hàn, giải thích mục đích bọn họ tới.

Bà Hàn lập tức bảo mọi người vào phòng.

Lúc Hạ Phồn Hoa và Quý Lưu Niên vào nhà, còn chào hỏi Cố Lan San một câu.

Cố Lan San nhìn về phía Hạ Phồn Hoa và Quý Lưu Niên cười khẽ, rồi lặng lẽ dời tầm nhìn vô tư rơi vào trên người Thịnh Thế.

Dáng vẻ Thịnh Thế vẫn lạnh nhạt đứng tại chỗ, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Cố Lan San, cô ngồi trên chiếc ghế nhỏ, trước mặt là một chậu nước lớn, tay lạnh cóng đỏ bừng.