Edit: Ngọc Hân
Thịnh Thế cúi đầu vẻ mặt hơi chùng xuống, không nhanh không chậm mở miệng nói: “Rã rời có chút việc không qua được.” truyện của lê,quý,đôn.
Dừng một lát Thịnh Thế nói tiếp: “Ông nội, ông muốn nói gì thì cứ trực tiếp nói với con, con nghe thay cô ấy.”
“Bộp-“
Ông nội Thịnh Thế nặng nề đặt ly trà lên trên bàn, khuôn mặt từ trước tới giờ trước mặt Thịnh Thế luôn điềm đạm hiền từ trở nên vô cùng sắc bén: “Khốn nạn! Con nghe thay nó, những chuyện cô ta làm người ta nhìn không được con cũng làm thay cô ta?”
Ông nội Thịnh Thế rất ít khi tức giận, nhưng rốt cuộc vì sao đại tướng quân từng oai phong một cõi lúc này lại giận dữ như vậy, dọa cho mọi người trong phòng nín thở. Ngay cả ba Thịnh Thế, người đàn ông cả đời ngây ngốc ở trong bộ đội, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.
Duy chỉ có Thịnh Thế, trái lại mặt không đỏ hơi thở không gấp đứng đó, thầm nghĩ toàn nói nhảm, chuyện Cố Lan San thân mật với Hàn Thành Trì, nếu anh thật sự có thể làm thay cô thì anh ước còn chả được ấy chứ!
Ngược lại Thịnh Thế không kiêu ngạo không siểm nịnh nói với ông nội anh: “Sở Sở là vợ con, cô ấy không đúng thì con nói cô ấy, nhưng ông nội tội gì lại kêu người trong gia đình tới mở cuộc họp này. Cũng may là con đã sớm không tính dẫn cô ấy tới, nếu như con dẫn cô ấy tới để người ta giày vò như vậy, thì sau này có để cô ấy sống được ở nhà họ Thịnh nữa hay không?”
“Vẫn sống ở nhà họ Thịnh?” Ngược lại lần này mẹ Thịnh nói tiếp, vừa mở miệng hốc mắt đỏ lên: “Nhị Thập, cô ta làm chuyện đại nghịch bất đạo như vậy con còn muốn để cô ta ở lại nhà họ Thịnh? Con không biết hôm nay ở nhà họ Cố mẹ cảm thấy mất mặt cỡ nào đâu. Ban đầu mẹ đã nói không cho con cưới cô ấy, con không phải không lấy vợ được, mẹ thấy con thích cô ta mẹ mới đồng ý cô ta, con xem cô ta làm ra chuyện gì rồi!”
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Ba Thịnh Thế, thủ trưởng Thịnh thấy vợ yêu đỏ mắt liền nhíu mày hỏi một câu, mẹ Thịnh không lên tiếng chỉ cúi đầu giơ tay lên lau nước mắt, ba Thịnh Thế nhìn về phía bác cả Thịnh Thế hỏi tiếp: “Chị cả, chị nói đi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Bác cả Thịnh Thế liếc mắt nhìn Thịnh Thế sau đó mới thấp giọng mở miệng nói: “Chính là chiều hôm nay bà Cố gọi điện qua bảo bọn chị tới chơi mạt chược, kết quả vừa đúng lúc gặp phải Lan San và người nhà họ Hàn….”
Sau đó, bác cả không nói thêm gì nhưng người trong phòng có thể đoán được, mỗi người vẻ mặt rất khác nhau song lại khó coi giống nhau.
“Đây có thể là hiểu nhầm chăng, cô bé Lan San kia rất tốt sẽ không làm ra chuyện như vậy đâu.” Thịnh Hoan từng làm chủ nhiệm lớp của Cố Lan San không nhịn được lên tiếng thanh minh giúp cô một câu.