Khách sạn toàn cầu Kinh hoàng
【 Đếm ngược thời gian tử vong: 00:03 】
Một hàng chữ lớn màu trắng cực kỳ bắt mắt lơ lửng trong không gian đen kịt, xâm chiếm toàn bộ ý thức của Vệ Tuân.
【 Đếm ngược thời gian tử vong: 00:02 】
Những con số không ngừng giảm dần như bụi gai vô hình quấn lấy trái tim Vệ Tuân, ngày càng siết chặt.
Kinh hoàng và lo sợ như sóng triều ập xuống, đè nén làm người ta không thở nổi, không cách nào thoát khỏi.
Nhưng ở thời khắc sắp cảm nhận được cái chết thống khổ, khóe miệng Vệ Tuân lại nở ra một nụ cười suиɠ sướиɠ và bệnh h0ạn.
【 Đếm ngược thời gian tử vong: 00:01 】
Vệ Tuân yêu thích sự đau đớn, đau khiến hắn cảm thấy bản thân vẫn là người bình thường.
Nhưng đáng tiếc, cho dù là ốm đến gần chết, hắn cũng không cảm giác được đau khổ.
【 Thời gian tử vong đếm ngược về không! 】
Hai chữ "về không" màu đỏ tươi làm người ta sợ hãi bỗng nhiên phóng đại, nhào về phía Vệ Tuân! Đau khổ kịch liệt cuốn đi tất cả, hắn theo bản năng giãy giụa, gào thét điên cuồng, nhưng lại không thể lẩn trốn.
Xương trắng đứt gãy, da dẻ bong tróc, thần kinh run rẩy. Khung xương trắng bệch bén nhọn phá thủng khoang bụng. Vệ Tuân nhìn thấy trái tim mình rơi xuống theo tàn phá trong lồng ngực, thịt đỏ hình dạng như nấm đấm vẫn còn nhảy lên trong vũng máu.
Hộc, hộc.
Vệ Tuân vô thức muốn nhặt trái tim lên, nhưng khi cúi đầu xuống lại nhìn thấy một bóng dáng phản chiếu trong vũng máu.
Đó là một cái đầu khổng lồ tràn ngập sắc đỏ, trên đầu mọc ra sừng cong xoắn ốc, giống như một con quái vật hung ác khủng bố. Khi hắn xoay người, quái vật cũng làm ra động tác tương tự, móng vuốt sắc bén to lớn uốn lượn không khống chế tốt sức lực, trong nháy mắt đã nghiền nát trái tim đang đập.
Quái vật đã gϊếŧ Vệ Tuân -- Không.
Vệ Tuân mở to miệng, trong cổ họng phát ra tiếng gào thét chói tai quái đản.
Quái vật này chính là Vệ Tuân!
"Ha!"
Vệ Tuân đột nhiên bừng tỉnh, phát hiện bản thân đang ngồi ở hàng đầu trên xe buýt du lịch. Nửa mới nửa cũ, chỗ ngồi coi như cũng sạch sẽ, gần góc cửa sổ có vết bẩn màu vàng nâu. Bên ngoài đang mưa, mưa bụi lắt nhắt để lại những vết nước uốn lượn trên kính thủy tinh. Sắc trời âm trầm, dường như sắp có trận mưa lớn.
Vừa nãy quả nhiên chỉ là một cơn ác mộng.
Nhưng -- đây là nơi nào?
Vệ Tuân còn nhớ rõ ràng bản thân một giây trước còn đang ngồi ở mái nhà trên sân thượng, hưởng thụ giây phút cuối cùng của cuộc sống.
Hắn sắp chết, không thể nào lại rời khỏi nhà, nói chi là bỗng dưng xuất hiện trên xe buýt du lịch.
Trong cổ họng vẫn còn sót lại chút dấu vết của mùi máu tanh. Vệ Tuân cắn cắn đầu lưỡi, ngoại trừ mùi máu càng rõ ràng trong miệng, còn lại không cảm nhận được bất cứ đau khổ nào nữa.
Không có đau đớn, không phải cơn ác mộng vẫn còn tiếp diễn, mà là hiện thực.
Từ nhỏ Vệ Tuân đã không thể cảm nhận đau đớn. Trình độ y tế hiện nay không chữa trị được căn bệnh hi hữu do đột biến gen gây ra này. Hơn nữa, càng lớn tuổi, vấn đề của Vệ Tuân cũng càng nhiều.
Hắn sẽ không lo lắng, sẽ không sợ sệt, dường như không thể cảm giác được bất kì cảm xúc tiêu cực nào. Cha mẹ vì căn bệnh này của hắn mà tan nát cõi lòng.
"Tiểu Tuân, cảm thấy đau mới là người bình thường."
Khi còn bé, nhìn thấy cha mẹ vì bệnh tình của mình mà sốt ruột lo lắng, cậu bé thông minh Vệ Tuân đã an ủi họ bằng câu "Con sẽ không cảm thấy đau, việc này rất tốt mà", nhưng mẹ lại ôm lấy hắn mà bật khóc.
Cảm thấy đau mới là người bình thường.
Hắn không bình thường.
Không biết từ lúc nào, việc theo đuổi sự bình thường đã biến thành khát vọng đau đớn mãnh liệt. Vệ Tuân truy cầu đau đớn, truy cầu tất cả kíƈɦ ŧɦíƈɦ, thậm chí bỏ mặc bệnh trạng. Đặc biệt là sau khi cha mẹ và anh trai mất tích, hắn không tiếp tục chữa trị, tình trạng cơ thể ngày càng kém.
Tuy nhiên Vệ Tuân lại không giống người thường. Nếu không tới bệnh viện kiểm tra, chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài và cách ăn nói, tuyệt đối không ai có thể phát hiện hắn là người sắp chết. Mặc dù ngoại hình vẫn xinh đẹp như cũ nhưng các cơ quan bên trong lại không ngừng suy kiệt, cuối cùng Vệ Tuân chỉ có thể nằm nhà chờ chết.
Chuyện này đối với người truy cầu sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ như Vệ Tuân mà nói, quả thật là loại tra tấn khó có thể chịu đựng. Hắn đang chuẩn bị làm một vố chơi lớn trước khi chết thì một tháng trước, Vệ Tuân bắt đầu gặp những cơn ác mộng lặp đi lặp lại.
Cơn ác mộng này thật kíƈɦ ŧɦíƈɦ, có thể cảm thấy đau đớn trong mơ, thật sự là quá tuyệt vời. Liên tục gặp ác mộng suốt một tháng, Vệ Tuân đã nhen nhóm lại nhiệt huyết đối với cuộc sống. Giấc mơ đừng có ngừng!
Hiện tại, như hắn mong muốn, ác mộng đã trở thành sự thật.
【 Đếm ngược thời gian tử vong: 1 giờ 】
Dòng ký tự trắng bệch lơ lửng trong tầm mắt như một cơn ác mộng. Khoảnh khắc tiếp theo, chuỗi chữ số này bắt đầu nhảy lên, từ 1 biến thành 00:59:59, cùng với hai hàng chữ lớn đỏ thẫm như máu.
【 Khi thời gian tử vong đếm ngược về không, ác mộng sẽ thành sự thật. 】
【 Dự báo cái chết của ngài -- đột tử 】
Tim Vệ Tuân đập càng lúc càng nhanh, như một động cơ mất kiểm soát. Mà hắn đã bị cố định trên ghế ngồi không cách nào động đậy! Huyết áp tăng vọt khiến Vệ Tuân khó thở, toàn thân tê liệt, hoàn toàn không còn sức lực. Trước mắt ngoại trừ chữ số đếm ngược thời gian tử vong, còn lại đều là một mảnh đỏ lòm.
Không, thật vất vả mới tới được nơi kíƈɦ ŧɦíƈɦ như này, hắn còn chưa muốn chết.
Nhất là khi cứ bất động như vậy, toàn thân không còn chút sức lực, ngột ngạt, bứt rứt ngồi chờ chết.
Khát vọng sinh tồn mãnh liệt chiếm cứ toàn bộ tâm trí của Vệ Tuân, giây tiếp theo, cảm giác đột tử ngột ngạt vậy mà bắt đầu yếu dần!
Vệ Tuân đã có thể hít thở trở lại, hắn thở ra hít vào từng ngụm từng ngụm không khí lạnh băng. Cùng lúc đó, trong đầu hắn vang lên một giọng trẻ con máy móc.
【 Hành khách thân mến, chúc mừng ngài vượt qua bài kiểm tra về khát vọng sinh tồn, thành công gia nhập Khách sạn toàn cầu Kinh hoàng. Ta là phục vụ chịu trách nhiệm hướng dẫn người mới của ngài - Tủng Tủng. 】
【 Thông tin cá nhân của ngài đang được tạo, diễn ra trong... Hoàn tất khởi tạo thông tin, mời kiểm tra và xác nhận. 】
【 Thông tin hành khách 】
【 Họ tên: Vệ Tuân 】
【 Cấp bậc: Sơ cấp 】
【 Đếm ngược thời gian tử vong: 00:59:23 】
【 Dấu hiệu tử vong: Đột tử 】
【 Danh hiệu thành tích:
Không đau đớn (danh hiệu màu xanh lá): Bạn sẽ không cảm thấy đau đớn nào, ngay cả khi còn màu xanh 】
【 Đã mang danh hiệu 】
【 Vật phẩm đặc biệt: Mảnh vỡ con bướm Maria (1/4) 】
【 Loại khách hàng: Hành khách loại X đặc biệt 】
Kế tiếp là một hàng ký tự lớn đỏ như máu:
【 Mục tiêu của bạn là: Sống sót! 】
Càng thu thập được nhiều thông tin, Vệ Tuân càng lấy lại được lực khống chế bản thân mình, ngoại trừ không cách nào rời khỏi chỗ ngồi, Vệ Tuân đã có thể chuyển động đầu, có thể giơ tay giống như khi còn khỏe mạnh, thật sự quá khó tin. Điều này khiến Vệ Tuân vô thức tiếp tục xem những tin tức này.
【 Đây là một khách sạn bí ẩn lạ thường và đặc biệt, dành riêng cho việc khám phá những truyền thuyết, phong tục kỳ dị và những địa điểm không thể tưởng tượng được trên khắp thế giới. Với vai trò khách du lịch cao quý, tất cả những gì bạn cần làm là tận hưởng chuyến đi, kiểm tra các hạng mục du lịch và hoàn thành từng việc mỗi một nhiệm vụ nhỏ ngẫu nhiên tràn ngập bất ngờ. 】
【 Mỗi khi trải qua và hoàn thành các nhiệm vụ ngẫu nhiên trong hành trình, bạn sẽ đạt được tích phân, điểm tích phân có thể dùng để đạt được bất kỳ tâm nguyện nào. 】
"Chờ chút."
Sau khi xác nhận đối phương có thể giao lưu, Vệ Tuân hít sâu một hơi, lễ phép nói: "Tủng Tủng, xin chào."
【 Ta là trợ lý hướng dẫn người mới làm quen của ngài, Tủng Tủng. 】
Vệ Tuân xuôi theo: "Được rồi, Tủng Tủng, ngươi nói tích phân này có thể thỏa mãn bất cứ nguyện vọng nào sao?"
【 Đúng vậy! Khách sạn toàn cầu Kinh hoàng, sự lựa chọn tốt nhất cho du khách! Chỉ cần đủ tích phân, ngài thậm chí có thể khỏe mạnh trở lại, sống lâu trăm tuổi -- 】
"Ngươi thật tốt."
Vệ Tuân không khỏi khen ngợi, giọng điệu thân thiết: "Sống lâu trăm tuổi cũng không quá quan trọng, ngươi nói tích phân gì đó, nó có thể khiến cho ta đau không?"
Từ trước đến giờ Tủng Tủng chưa từng nghe qua yêu cầu nào kỳ quái như thế, ngay cả nó cũng ngừng lại một chút, sau đó mới đưa ra vài cái phương án. Vệ Tuân nhìn lướt qua, có những thứ đắt như 【 Gen tối ưu hóa tự phục hồi vĩnh viễn 】, yêu cầu một trăm vạn điểm tích phân. Cũng có thứ rẻ bèo, ví dụ như 【 Phiếu trải nghiệm một lần đau bụng kinh 】, chỉ cần 10 điểm.
Vệ Tuân càng xem, hai mắt càng sáng ngời, có điều --
【 Đếm ngược thời gian tử vong: 00:56:32 】
Hắn không có tích phân, không có thời gian, những món đồ kia dù có tốt đến đâu hắn cũng không hưởng thụ được.
【 Chút lời khuyên của Tủng Tủng: Thời gian sống sót còn lại của ngài hiện tại quá thấp, đề nghị ngài hãy lập tức bắt đầu hành trình, hoàn thành nhiệm vụ người mới, đạt được tích phân để kéo dài đếm ngược thời gian tử vong. 】
"Tủng Tủng, ngươi đúng là tri kỷ!"
Vệ Tuân thầm giơ ngón cái trong lòng với Tủng Tủng, xem những vật phẩm nó liệt kê ra.
【 Tên: Kéo dài đếm ngược thời gian tử vong 】
【 Thời gian: 24 giờ 】
【 Giá: 10 điểm tích phân 】
【 Ghi chú: Trời ạ, 10 điểm tích phân có thể đổi lấy một ngày, đây là phúc lợi chỉ có tân thủ mới có thể hưởng thụ! 】
Cái này xem ra cũng không đắt, bằng giá với Trải nghiệm đau bụng kinh. Tuy nhiên, lại càng khiến Vệ Tuân càng thêm nghi ngờ về sự tồn tại của khách sạn kinh dị này.
Thậm chí ngay cả sinh mệnh cũng có thể tự do thao túng sao?
"Tại sao các người lại chọn tôi?"
Vệ Tuân thử thăm dò: "Bởi vì tôi sắp chết?"
【 Trên thế giới từng giây từng phút đều có vô số người cận kề cái chết, khách sạn chọn trúng ngài chỉ vì ngài đặc biệt. 】
"Ta đặc biệt chỗ nào? Sao ta không biết?"
Vệ Tuân tràn đầy phấn khởi truy hỏi: "Có phải bởi vì ta đặc biệt đẹp trai không?"
Tủng Tủng không tiếp tục trả lời, giọng nói máy móc mang ngữ điệu như đang giải quyết việc công: