Doãn Doanh khóc nấc, lại thấy Vạn Luân Thành đang nâng một bên chân của cô lên cao.
Quỳ hai chân đã không vững, lúc này chỉ còn lại một chân đang quỳ khiến cô sợ ngã mà hoảng hốt la lên.
“Không! Không được… ngã, sẽ ngã mất…”
Vạn Luân Thành cũng không chú ý lời cô nói, anh giữ chặt một chân của Doãn Doanh, quắp lên eo hông của mình.
Sau đó thắt lưng người nọ tiếp tục đưa đẩy.
“Doãn Doanh, tuyệt quá.”
“Em chặt như vậy… thật sướng chết tôi!”
Bên trong Doãn Doanh chặt tới mức không thể tưởng tượng nổi. Huyệt thịt bên trong vừa ấm vừa nóng, hút chặt lấy trụ vật của anh liếm mút điên cuồng. Mỗi lần Vạn Luân Thành đâm sâu vào bên trong, không rõ là vô tình hay cố ý, cái hang động nhỏ kia lại càng ngậm chặt lấy anh không buông.
Hơi thở nặng nề của người đàn ông cứ không ngừng quẩn quanh bên tai làm Doãn Doanh ngượng đến đỏ mặt. Cô cố giữ cho bản thân không ngã, nhưng từng mỗi cú thúc mạnh của anh ta luôn khiến cơ thể cô theo quán tính mà đổ nhào về phía trước.
Doãn Doanh chật vật nức nở, hai mắt cũng rã ra ngây dại vì khoái cảm đến quá mức mãnh liệt.
“Sinh con cho tôi được không?”
“Cún con, tôi muốn có mấy bé cún nhỏ nữa.”
“Em sinh cho tôi được không?”
Vừa nói, hông của người đàn ông kia càng không ngừng đánh mạnh vào mông cô. Cơ thể cả hai liên tiếp va chạm, nơi giao hợp cũng phát ra tiếng nước nhóp nhép đầy dâm tục.
Doãn Doanh bị chơi đến sắp ngất, thần trí của cô không đủ minh mẫn để hiểu hết được những lời anh nói.
Chỉ nghĩ giống như là những lời kích tình mỗi khi quan hệ tình dục mà thôi, bạn giường muốn tình thú, Doãn Doanh cũng gật gù thuận theo.
“Ừm… sinh- sinh con cho anh… a… a…”
Cô giống như phát điên vậy, bị chơi tới mụ mị đầu óc, có bị ức hiếp tới cả người vô lực vẫn nói muốn sinh con cho người đàn ông kia, thuận theo ý anh.
Bất quá lên giường làm tình nói gì mà không được, hiện thực bên ngoài liệu sẽ dễ dàng chấp nhận hay sao?
Vạn Luân Thành nghe Doãn Doanh nói như thế đương nhiên là vô cùng sửng sốt. Người đàn ông nọ hơi ngừng lại động tác, lật người cô qua, đặt cô nằm xuống trên giường.
Trời lúc này đã tờ mờ sáng, trong phòng dù kéo rèm kín mít vẫn thấy được đôi chút ánh sáng đang len lỏi ngoài khe cửa.
Vạn Luân Thành vuốt ve gương mặt xinh đẹp của cô, ngắm nhìn cô đến si mê, thân dưới vẫn tiếp tục luật động, miệng lại hỏi han xác nhận.
“Thật sao?”
“Thật cái gì chứ… a… a… chậm chút… ưm…”
Điểm nhạy cảm bên trong cơ thể không ngừng bị kích thích khiến Doãn Doanh phải rướn người mấy lần vì quá sức chịu đựng. Khoái cảm mạnh mẽ đánh gãy dây thần kinh suy nghĩ của cô, Doãn Doanh há miệng rên rỉ, trong mắt chỉ toàn là hơi sương.
“Em nói đi, có cún con phải muốn sinh con cho tôi không?”
Vạn Luân Thành không ngừng cắm vào, anh nâng chân cô lên ép chặt lấy trước ngực, mỗi lần đâm vào đều là cắm tới chỗ sâu nhất ở bên trong, đỉnh đầu thô to không ngừng kích thích cọ xát trước cổ tử cung, giã đến mức hai chân Doãn Doanh không ngừng run rẩy.
“Ưm… Chậm… chậm chút… a… ưm…”
“Cún con, ngoan, em nói đi, có sinh con cho tôi không?”
“Sinh… sinh mà… tôi sinh con cho anh!”
Doãn Doanh bị kích thích sướng đến muốn chết, hai tay mảnh khảnh ôm chầm lấy cổ Vạn Luân Thành không buông.
Tiếng thét như xé lụa liên tiếp vang lên, mỗi lần Vạn Luân Thành đâm vào cô đều thít chặt lại bao bọc lấy cây gậy của anh, ngậm chặt không muốn nhả.
“Ra bên trong tôi đi… bắn vào… ưm… tôi muốn… ưm… Vạn Luân Thành, tôi muốn sinh con cho anh!”
Lời này đến bên tai Vạn Luân Thành thật giống như một liều thuốc kích dục cực mạnh. Anh không thể giữ nổi lý trí nữa, đè lên cơ thể mềm mại mỏng manh của cô, đâm rút càng thêm kịch liệt.
Sự điên cuồng va chạm này khiến Doãn Doanh cảm thấy hồn vía bản thân lên mây, cơ thể tựa như không còn là của cô nữa, sướng đến mức khoang bụng co rút lại vì khoái cảm.
Vạn Luân Thành sắp đạt tới cực hạn, anh tiến quân thần tốc đâm sâu vào cơ thể cô thêm vài chục lần nữa.
Cuối cùng người đàn ông nọ đè lên cơ thể của cô, một lượng tinh dịch lớn theo động tác tiết ra của anh mà lấp đầy bên trong huyệt động mềm ướt của Doãn Doanh.
Cô trợn trừng hai mắt, gắt gao đưa tay siết lấy bả vai người đàn ông kia, khi lên đỉnh cũng không nhịn được liên tục chảy nước.
Dịch thủy cùng tinh dịch hòa lẫn làm một, nhơ nhớp đến mức nhìn vào không thể phân biệt nổi.
Tình dục dần dần tiêu tán đi sau cơn cao trào, giữa bầu không khí ái muội này, Doãn Doanh mơ hồ cảm thấy đôi môi ai kia đang đặt lên mặt cô.
Sau đó Vạn Luân Thành cũng nằm xuống ngay bên cạnh Doãn Doanh, cả hai không ngừng thở dốc vì sảng khoái.
Không rõ trôi qua bao lâu, trong lúc đang nặng nề tiến vào giấc ngủ, Doãn Doanh lại nghe thấy một thanh âm quen thuộc đang thủ thỉ bên tai mình.
Bất quá cô không còn đủ tỉnh táo để mà nghe được rõ ràng.
“Bắn đầy một bụng như vậy, cún con ngoan phải sinh con cho tôi đấy.”