Tuy nhiên sau khi tỉnh táo lại rồi thì Doãn Doanh lại cảm thấy chuyện đó là không thể nào. Mơ mộng hão huyền làm sao được tình cảm của một người đàn ông chưa bao giờ có cùng cảm xúc như thế với mình.
Cô đã từng thú nhận rồi mà, cô đã yêu Vạn Luân Thành từ khi cô chỉ là một cô nhóc 19 tuổi. Bất quá giữa họ sau nhiều năm cũng đã xảy ra nhiều chuyện không hay như thế, bây giờ yêu đương với cô và Vạn Luân Thanh thực sự là một điều xa xỉ không thể nào với tới được.
Và cả hiện tại tình cảm của cô đối với Vạn Luân Thành cũng không còn trọn vẹn như trước nữa, trải qua nhiều thứ như vậy, cô cảm thấy bây giờ giữa họ không biết nên gọi nhau là mối quan hệ gì.
Không còn là kim chủ và tiểu tình nhân như trước, cũng không phải mối quan hệ cậu của bạn trai và cháu dâu tương lai… Cô và Vạn Luân Thành… rốt cuộc bây giờ đang mang loại quan hệ gì đây?
Cô không muốn dây dưa với người đàn ông kia thêm nữa, cô đã từng nghĩ là vậy. Nhưng trong một giây phút nào đó cám dỗ của tình dục ập tới khiến cô không thể kiềm chế được bản thân mình. Khi trái tim cô rung động, mọi sự cản trở của lý trí đều trở nên vô nghĩa.
Vậy cứ coi như là tình một đêm đi! - Suy nghĩ này chợt lướt qua đại não khiến Doãn Doanh không khỏi sửng sốt.
“Tình một đêm ư…?” Doãn Doanh tự mình lẩm bẩm, sau đó lại bật cười - Vạn Luân Thành là người nào chứ, sẽ chịu chấp nhận loại quan hệ thế này với cô sao?
Anh ta kiêu ngạo đến vậy, trước giờ vẫn luôn làm chủ mọi cuộc chơi, làm gì có loại quan hệ đôi bên sòng phẳng như thế, anh tình tôi nguyện, đến với nhau chỉ vì khoái cảm trên giường?
Doãn Doanh biết, Vạn Luân Thành trước giờ rất trọng dụng tài năng của cô.
Doãn Doanh trước kia còn tự hào cho rằng, có lẽ bản thân mình đối với Vạn Luân Thành có rất nhiều giá trị lợi dụng.
Thứ nhất, cô có thể làm ấm giường. Thứ hai, cô lại còn có thể giúp anh ta phát triển K&M.
Vạn Luân Thành bỏ ra một số tiền bao dưỡng tình nhân như thế, không chỉ mang lại khoái cảm khi làm tình, còn có thể trợ giúp nhiều cho anh ta trong việc làm ăn. Khi đó trẻ người non dạ Doãn Doanh lại cảm thấy điều đó mang lại cho mình rất nhiều cảm giác thành tựu.
Nhưng tới khi bản thân cô nảy sinh tình cảm cùng với người nọ, cô mới biết thì ra cảm giác tự cao khi đó lại khiến cho cô về sau cảm thấy tủi nhục và hèn hạ đến mức nào.
Đến sau cùng thì đồng tiền cũng chiến thắng tất cả, nó làm vấy bẩn đi tình cảm non nớt của cô. Khiến cô cảm thấy như mình đang bán rẻ tình yêu vậy, ở bên cạnh Vạn Luân Thành vì tiền mà bán bỏ tình yêu, đem tình yêu của mình sỉ nhục đến tận cùng, hèn mọn bên Vạn Luân Thành làm tình nhân cho anh ta, giúp anh ta mọi thứ… thế nhưng đổi lại chỉ có thể là giao dịch tiền bạc, chứ tình cảm thì không.
Thành thật thì tiền bạc với cô quan trọng hệt như sinh mạng vậy, cô từng sống trong cảnh nghèo túng, đương nhiên hiểu được đồng tiền có thể mua được cả nhân tính con người.
Nhưng dù gì cô gái của khi đó tuổi đời còn trẻ như vậy, tình yêu với cô cũng thiêng liêng và cao cả đến thế nào.
Nên cô đã cảm thấy không đủ.
Cảm thấy tiền mà anh ta đưa cho cô mãi mãi vẫn không đủ.
Cái mà Doãn Doanh muốn khi ấy… còn có cả tình yêu của Vạn Luân Thành nữa!
…
Nằm trên giường suy nghĩ cả nửa ngày trời, cuối cùng Doãn Doanh cũng chịu thả chân bước xuống giường.
Đêm qua bị giày vò thể xác, bây giờ cả người cô đều ê ẩm hết cả lên. Nhìn quần áo tinh tươm trên người mình mà Doãn Doanh không khỏi rung động, nghĩ tới Vạn Luân Thành đêm qua tắm rửa và thay quần áo giúp cô khiến khóe môi cô gái không nhịn được bất giác cong cong lên cười.
Đôi khi chỉ là những hành động nhỏ như thế cũng đủ khiến trái tim của Doãn Doanh dao động.
Cô từng thích Vạn Luân Thành vì những cử chỉ thân mật và ân cần như thế.
Đáng tiếc là anh ta chỉ đối xử tối với tình nhân, chứ không thật tâm trao đi tình cảm của mình.
Nghĩ đến Diệp Tình, Doãn Doanh lại cảm thấy đau đầu. Cô gái này vẫn luôn là cái gai đâm sâu vào trong lồng ngực Doãn Doanh suốt bao nhiêu năm nay. Dẫu cho nhiều lần cô muốn quên đi sự hiện diện của Diệp Tình… nhưng cố gắng thế nào vẫn là không thể được.
Không biết bây giờ cô ấy đang ở đâu?
Trên tay Vạn Luân Thành không mang nhẫn cưới, Doãn Doanh nghĩ có khả năng cao hai người họ đã ly hôn rồi cũng nên.
Dù sao năm đó Vạn Luân Thành cũng tính toán đến chuyện sẽ kết hôn với Diệp Tình, mua cả nhẫn cưới rồi kia mà. Nhưng thời gian 3 năm này cô đã rời khỏi thành phố S, thêm cả Vạn Luân Thành trước giờ vốn luôn kín tiếng…
Liệu không biết anh ta và Diệp Tình đã kết hôn hay chưa? Nếu kết hôn rồi… vậy có phải lúc này đã ly hôn rồi không?
Doãn Doanh cũng không rõ. Mà cô thắc mắc thế nào cũng không dám trực tiếp hỏi anh.
“Ào” – Doãn Doanh đưa tay táp vội nước lạnh vào mặt, muốn mau chóng lấy lại sự tỉnh táo để không phải suy nghĩ vẩn vơ.
“Kết hôn hay là ly hôn rồi thì sao chứ?” Doãn Doanh tự hỏi - Điều đó có liên quan gì tới cô?
Cô nhìn bản thân mình trong gương, gương mặt xinh đẹp hiện tại bị tạt nước ướt sũng, “Mày còn trông đợi gì vào một người đàn ông không có cùng cảm xúc với mày?”
“…”
Vả lại bây giờ cô cũng không còn yêu Vạn Luân Thành nữa...