Đóa Hồng Gai Trong Tầm Ngắm Ái Tình

Chương 121: Chương 121




Một chân của Doãn Doanh được Vạn Luân Thành đỡ lấy gác lên vai anh, Vạn Luân Thành lúc này hệt như một tên đầy tớ đang quỳ gối trước mặt một vị tiểu thư sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Anh thành kính cúi đầu hôn lên đỉnh hạt nằm giữa hai khe thịt đang khép chặt của cô, trân trọng giống như đang khai mở một món vật quý hiếm.

“Ư… ưm…”

Hơi thở trầm đục phả ra xung quanh khiến Doãn Doanh co rúm người vì nhột nhạt, cơ thể cũng nảy sinh những phản ứng vì bị kích thích.

“Doãn Doanh, em xem, vừa chạm vào em một chút em liền chảy nước.”

“Ưm… đừng, đừng nói nữa...”

Doãn Doanh đưa tay che miệng mình không dám thốt ra những thanh âm rên rỉ dâm tục, thế nhưng khi đầu lưỡi kia vờn qua những nơi nhạy cảm, cô lại không nhịn được ngửa người ra đằng sau thở dốc, dường như sắp ngã xuống.

“A… ưm…”

Doãn Doanh hoảng sợ vừa che miệng vừa vịn chặt tay vào thành bồn. Bờ mông trắng chạm lên thành bồn lạnh băng khiến cô cảm thấy khó chịu, song việc này so với việc bị người đàn ông kia ra sức liếm mút hoa môi càng thêm kinh khủng hơn.

Cô gái nhỏ tựa như một con cá mắc cạn, cô ngửa cổ hít sâu mấy hơi vào trong lồng ngực, tay chân run rẩy cảm nhận rõ mồn một khuôn miệng nóng bỏng của người đàn ông kia đang cọ xát vào nơi tư mật của mình.

Vạn Luân Thành liếm còn chưa đủ, bàn tay anh cũng bất thình lình chen vào giữa khe nhỏ của cô. Miệng thì không ngừng mút mát hạch thịt no đủ, ngón tay ở bên dưới thì lại mô phỏng theo động tác ra vào khi giao hợp mà tàn nhẫn moi móc bên trong cơ thể của cô.

“Ư! Đừng… không được… a… tôi ra… Vạn Luân Thành, tôi ra mất…”

Doãn Doanh vừa nói vừa giật nảy người vì khoái cảm xông đến bất chợt, cơ thể cô lảo đảo muốn ngã ra đằng sau, Doãn Doanh sợ đến phát khóc, run rẩy tiết ra chất dịch ngọt ngào bắn hết lên mặt Vạn Luân Thành.

Có lẽ vì một tuần không ân ái, cơ thể của Doãn Doanh trước giờ đã mẫn cảm nay càng mẫn cảm hơn.

Cô vừa mới xuất, cơ thể vẫn còn run lên cầm cập, Doãn Doanh đưa bám víu lấy vai Vạn Luân Thành. Cô mếu khóc, ấm ức nhìn anh.

Có khi nào Doãn Doanh cô bị anh ta làm cho hỏng rồi không? Không lý nào chưa gì cô đã không nhịn được lên đỉnh như thế – Doãn Doanh hoảng sợ mà nghĩ.

Thấy biểu cảm sợ hãi này của Doãn Doanh, người đàn ông nọ bị cô chọc cười. Anh vỗ lên mông cô một cái như đang dạy dỗ, lại quẹt một vệt nước đang đọng ngay trên gò má anh.

“Cún con, em làm bẩn mặt tôi rồi.”

Doãn Doanh nghe vậy thì ức muốn chết, nhưng cô không hiểu sao ma xui quỷ khiến lại trườn người tới trước mặt anh, hôn hôn lên gò má chỗ không bị dính ướt nước xuân kia. Làm nũng cầu xin anh.

“Xin lỗi, tôi sai rồi… Mình về giường có được không?”

Doãn Doanh nhỏ giọng mè nheo một chút, muốn xem thử vận may của mình tới đâu, hy vọng Vạn Luân Thành sẽ chịu thỏa hiệp với cô, đưa cô trở về giường.

Nhưng người đàn ông này thủ đoạn hành người có thừa, dễ gì mà tha cho cô được. Thấy cô làm nũng, anh lại càng như thế muốn bắt nạt cô hơn.

Ý cười bên môi Vạn Luân Thành càng lúc càng đậm, anh hơi chồm người lên hôn môi cô, khóe miệng anh dính thứ nước Doãn Doanh vừa tiết ra khiến cô cảm thấy chán ghét.

“Ưm… đừng có hôn.”

Doãn Doanh che miệng, bài xích nhìn Vạn Luân Thành.

“Ha, hay nhỉ? Chính em còn tự chê thứ nước em vừa bắn ra.”

“Em xem, cún con em làm ướt cả mặt tôi như thế, thử hỏi tôi làm để trừng phạt em đây.”

Lời nói của Vạn Luân Thành càng lúc càng thêm phần ái muội. Người đàn ông sáp tới ôm lấy cô, vòng tay ấm áp ôm trọn tấm lưng gầy mảnh khiến Doãn Doanh vô tình trở nên nhỏ bé trong lòng anh.

“Hay là hôm nay đổi tư thế được không?”

“Hả?”

“Đổi chút tư thế… em gác chân lên thành bồn tắm đi, tôi chỉ em.”

“…”

Vạn Luân Thành đối với việc làm tình kinh nghiệm thật sự không thể xem thường được, Doãn Doanh nghe thấy anh nói mà rợn tóc gáy, cô lắc đầu muốn từ chối, nhưng lại bị Vạn Luân Thành kéo bật dậy, lật người xoay lưng về phía anh.

Đôi chân thon dài lại một lần nữa bị tách rộng, một chân của cô bị Vạn Luân Thành đặt lên thành bồn tắm, anh dùng tay đè ép tấm lưng cô một chút, lại nâng mông cô nhấc cao lên.

“Này… kỳ lắm… không được…”

Tư thế kỳ lạ khiến Doãn Doanh cảm thấy đỏ mặt, nhất là lúc này hai khỏa mông căng mịn đang hiện rõ trước mắt người đàn ông kia.

Ánh đèn trong nhà tắm rất sáng, cô vì vừa sợ vừa ngượng mà da thịt nổi lên từng mảng đỏ ửng, phiếm màu tình dục vô cùng bắt mắt.

Vạn Luân Thành nhìn cô đến sướng, anh hứng thú đưa tay tát lên mông thịt đầy đặn của cô. “Chát” một tiếng, phiến thịt núng nính đung đưa khiến anh càng thêm vui thích.

“A!”

Doãn Doanh bị đánh thì chúi nhủi về phía trước, cô đưa tay nắm chặt thành bồn, xoay mặt về phía sau ai oán nhìn Vạn Luân Thành.

Nhưng anh còn chẳng thèm để ý tới cô, lại tiếp tục đưa tay nhào nặn mông thịt mềm mại.

Sau đó ngón tay người đàn ông nọ chu du xuống địa phương thầm kín của cô, xoa xoa một chút, chưa gì đã dính nhớp một tay toàn là dịch tình Doãn Doanh tiết ra.

“Cún con, tôi vào được không?”