Mùi hương hoa đặc biệt Oải hương khiến người ta xao xuyến, những bông bồ công anh trong gió báo hiệu cho chúng ta biết biệt thự “ Wolf” cuối cùng cũng chào đón mùa xuân rồi! Những tủ quần áo hành hiệu đã được Hải phong đặt may và thiết kế cho Hoàng Vy. Từ túi xách, giày dép, giày cao gót, quần áo,…đều là những số lượng có hạn. Đúng là khi con người rung động, hành động ngày càng khác lạ! Đến Hoàng Vy cũng lắc đầu bó tay với tính cách này của Hải Phong. Đến lúc nào đó mà Hoàng Vy biết được căn phòng cô đang ở do chính tay Hải Phong thiết kế nội thất. Tất cả đồ đạc trong phòng đều do chính tay cậu chọn và đặt làm thì Hoàng Vy sẽ nghĩ sao nhỉ? Sau khi ăn sáng xong Hải Phong đến công ty theo thường lệ, trước khi đi không quên dặn dò đủ điều với Hoàng Vy.
Tầm 30 phút sau nó cũng theo bước của Hải Phong rời khỏi biệt thự. Vì để đảm bảo sự an toàn cho nó nên cậu đã phái tài xế lái xe chở cô đi làm. Hoàng Vy không còn cách nào khác là tuân lệnh. Cách nơi làm việc tầm 500m, nó tự mình xuống xe để đến nơi làm việc. Chắc ai cũng tò mò khi một nhân viên mới đi làm mà đi siêu xe thì mọi người sẽ nghĩ gì nhỉ? Muốn biết quá đi!
Tòa nhà hơn 100 tầng với kiến trúc vĩ đại hiện ra trước mắt nó. Đây được coi là tòa nhà cao nhất Việt Nam hiện nay và nằm trong top 5 của Đông Nam Á. Đây cũng là nơi nó sẽ làm việc_ Tập đoàn Manchester United. Mấy ngày trước nó đã tham gia cuộc phỏng vấn Online của MU và bất ngờ được làm việc. Vì ngay từ đầu, cô cũng có ý định tiếp quản sự nghiệp của gia đình mặc dù trong tay có tấm bang QTKD của Cambrige.
_ Phòng thiết kế_
- Mọi người chú ý! Tôi có việc cần thông báo!_ Giám đốc triệu tập mọi người lại.
- Đây là nhân viên mới và là thành viên cuối cùng của phòng ta.
- Xin chào mọi người. Em là Trịnh Vy Vy. 20 tuổi. Mong mọi người giúp đỡ.
Vì để che giấu thân phận của mình nên Hải Phong và Hoàng Vy đã thống nhất sẽ đổi tên khi đi làm.
- 20 tuổi? Chưa học hết đại học à?_ Thúy An kiêu ngạo nhìn Hoàng Vy.
- Không! Em đã hoàn thành xong từ hai tháng trước rồi ạ._ Hoàng Vy lễ phép trả lời.
- Em út của phòng đây rồi._ Huệ Anh.
- Xinh đẹp đấy nhưng không biết tài năng thế nào._ Khánh Linh tỏ thái độ.
- Chị thấy giọng nói cuẩ em rất quen nha! Không biết đã gặp ở đâu rồi?
Cô gái với giọng nói búp bê vang lên. Lúc này, Hoàng Vy chú ý đến sự hiện diện của người đặc biệt này.
- Hì hì. Em cũng không nhớ nữa.
“ Đây chẳng phải là vị tiểu thư mình gặp ở bữa tiệc trước đó hay sao! Trùng hợp thật đấy!”
- À! Xin chào em! Chị là Nguyễn Khánh An. Giống như em, chị là người mới nhưng đến trước em ba ngày.
- Chào chị!
- Chào! Tôi là Khánh Linh, đây là Huệ Anh còn kia là Thúy An.
Nhìn thái độ của những người còn lại thì cô đoán không ưa mình rồi. Qua giới thiệu của chị Khánh An, phòng thiết kế là bộ phận quan trọng nhất của công ty. Trước đây có rất nhiều nhân viên nhưng sau khi cơ cấu lại chỉ còn có ba người là Khánh Linh, Huệ Anh và Thúy An và tuyển chọn thêm nhiều những NTK trẻ tuổi. Và may mắn đó thuộc về Khánh An và Hoàng Vy. Tính cả giám đốc thì có sau người_Một trai và năm gái.
Vì đã hứa với Hoàng Vy là cậu sẽ diều tra nơi làm việc của cô. Là một người chính trực, cậu đã tuân thủ rất đúng lời hứa của mình!
Không nghĩ là mình cùng làm việc với Hải Phong trong cùng một tòa nhà. Hoàng Vy may mắn trước khi đến đây, cô đã đưa ra quy định với Hải Phong, Hoàng Vy muốn tự lập không phụ thuộc vào bất kỳ ai.
- Trịnh Vy ơi, chúng ta xuống nhà ăn đi.
Đã đến giờ ăn trưa nên mọi người rủ nhau đi ăn. Khánh An là người đầu tiên thân thiết với Hoàng Vy.
- Vâng chị.
Nhà ăn của tập đoàn MU đúng là rất khác so với bên ngoài. Đầu bếp nổi tiếng, phong cách trang trí nhẹ nhàng nhưng tinh tế. Có thể thấy nó còn cao cấp hơn nhà hàng sang trọng khác. Nếu MU còn như vậy không biết tổng công ty sẽ như thế nào nữa..? Nhà ăn là trung tâm của sự chú ý vì đây là nơi mọi người có thể gặp mặt và giao lưu với nhau. Thời gian làm việc của MU khác với các công ty khác. Sáng 8h, nghỉ trưa 10h! Chiều 11h và giờ nghỉ là 16h! Các phòng ban có phòng nghỉ ngơi riêng.
- Ngồi đây đi Vy.
- Em ăn gì để chị đi lấy?_ Khánh An hỏi.
- Cho em Hamburger với một hộp sữa là được!
- Ok em.
Chắc ai cũng thắc mắc tại sao mọi người không chú ý đến Hoàng Vy vì xinh khuôn mặt xinh đẹp của mình. Để chuyên tâm vào công việc mới, trước khi ra khỏi nhà Hoàng Vy đã cố tình trang điểm cho mình dè dặt hơn một chút, đeo chiếc kính không độ để che lấp đi đôi mắt to tròn và long lanh của mình. Mặt nạ chỉ dùng cho lúc hành động nên nó quyết định sẽ để mặt thật khi đi làm chỉ che bớt đi chút xíu! Dù vậy, nó cũng xinh đẹp hơn nghìn người ở đây.
- Của em đây!_ Khánh An mang thức ăn đến.
- Cảm ơn chị!
- Khánh An, sao em phải mang thức ăn cho nó! Không có chân hay sao mà phải đẻ người khấc đi._ Khánh Linh, Thúy An từ đâu đi tới. Nhìn cách ăn nói của hai người này chắc chắn là muốn gây sự.
- Chị, Trịnh Vy là người mới đến nên không biết nhiều. Em giúp em ấy thôi mà. Khác với Khánh Linh, Khánh An nhẹ nhàng giải thích.
- Chỉ thiệt em thôi à!_ Khánh Linh.
- Chị ngồi đây ăn cùng em đi.
- Thôi. Chị không ăn nổi, đau mắt lắm!
- Xì! Lượn đi cho nước nó trong.
Hoàng Vy nói rõ to để mọi người khác cùng nghe thấy.
- Cô nói gì???_ Khánh Linh nỏi giận.
- Thôi chị! Chúng ta đi thôi, mọi người đều đang nhìn kìa. Về phòng rồi giải quyết cô ta!_ Thúy An vội vàng khuyên.
- Hừ! Cô may mắn đó.
Khánh Linh, Thúy An đi rồi không khí trong lành hẳn.
- Chị Khánh An, cô ta là chị gái của chị à?_ Hoàng Vy.
- Ừ! Đúng rồi! Đừng để ý đến chị ấy, chị ấy không xấu đâu!_ Khánh An.
- Có phải trong công ty, Khánh Linh được mọi người biết đến là dịu dàng và lịch sự à chị?_ Hoàng Vy vẫn tiếp tục hỏi.
- Chị ấy trước giờ đều dịu dàng, không biết hôm nay làm sao nữa_ Khánh An thầ nghĩ. Từ bé, chị gái cô là người con gái rất đoan trang không hề biết nổi giận mà không hiểu tình huống hôm nay là gì!
- Em hiểu rồi.
Trong khi hai người đang ăn uống vui vẻ thì một vị khách khác xuất hiện.
- Cho tôi ngồi đây với hai người nhé!
- Huệ Anh, ngồi đây này._ Khánh An.
- Rất sẵn lòng._ Huệ Anh.
- Sao chị xuống muộn thế? Lúc nãy em với chị Khánh An định rủ chị mà không thấy chị đâu cả?_ Hoàng Vy.
- Chị đi gửi tài liệu sản phẩm cho giám đốc giờ mới xong đây!_ Huệ Anh.
Theo cảm nhận của Hoàng Vy, Khánh An là người con gái dịu dàng còn Huệ Anh thì khác, cô là một người cá tính. Dám nói và hành động theo suy nghĩ của bản thân. Xem ra rắc rối chỉ có hai người còn lại ở phòng thiết kế thôi “ Nguyễn Khánh Linh và Lê Thúy An”
- Hai người vừa nãy chị được gặp ai không?_ Huệ Anh lên tiếng phá vỡ suy nghĩ của Hoàng Vy.
- Phó tổng giám đốc. Hi hi…
- Là ai vậy chị?_ Hoàng Vy hỏi.
- Ohh. Đại nhân vật của công ty mà em không biết à?_ Huệ Anh.
- Chị quên là hôm nay là ngày đầu tiên em đi làm à?_ Hoàng Vy.
- He he. Đầu óc chị đúng là lẫn rồi. Đó là Trịnh Vũ Quang_ Phó tổng giám đốc của chúng ta đó. Đẹp trai, giàu có, tài năng,…_ Huệ Anh nói với ánh mắt long lanh.
- Chị thích anh ấy à?_ Hoàng Vy.
- Tất nhiên rồi! Trong công ty ai cũng say mê anh ấy đó._ Huệ Anh.
Trong khi Huệ Anh và Hoàng Vy đang nói chuyện vui vẻ thì Khánh An lại không có cảm xúc gì?
- Chị sao vậy?_ Hoàng Vy quan tâm.
- Chị không thích Trịnh Vũ Quang.
- Ơ…Tại sao thế?_ Hoàng Vy.
- Không có gì đâu em! Chị đừa chút thôi._ Khánh An tỏ vẻ là không sao.
- Mà em gặp phó tổng giám đốc ở đâu rồi à? Chị nhớ là em mới làm ở công ty có ba ngày mà phó tổng chưa từng đặt chân đến phòng thiết kế mà. Chẳng qua hôm nay chị đưa tài liệu của giám đốc mới tình cờ gặp được đó._ Huệ Anh thao thao nói.
- Hì hì. Em gặp ở ngoài đường thôi.
Nhìn thái độ của Khánh An, Hoàng Vy đoán được giữa Khánh An và Vũ Quang chắc chắn đã xảy ra chuyện gì rồi.