Tử Long và Kan đồng thanh. Không khó để nhận ra đặc điểm của Hoàng Vy, cùng là những người có thân phận đặc biệt nên giác quan cũng nhạy bén hơn người khác. Đặc biệt, Hắc Hoa đã ra chỉ thị phải bắt được CJ. Đối với Kan, đây cũng là mối thù khi cô đã gây chuyện với em trai hắn.
- Hừ! Nợ cũ nợ mới tính luôn một thể đi._ Kan.
- 1….2….
Bỏ qua những lời nói Kan, cô nhẹ nhàng để ba ngón tay và bắt đầu đếm.
“- Phịch”
Kan bất động ngay tại chỗ.
- Thế nào? Thích chứ?_ Hoàng Vy.
- Cô đã làm gì?
- Tương kế tựu kế.
-????_ Tử Long nhìn Hoàng Vy muốn một lời giải thích cụ thể.
- Tay nắm cửa.
- Cô…cô đã bôi lên nó!_ Kan.
- Thông minh hơn rồi đó.
- Sao cô biết được chúng tôi sẽ làm gì?_ Tử Long và Kan đều thắc mắc. Bí mật này chỉ mới được nghĩ ra chưa đến 30 phút mà chỉ có hai người biết.
- Đoán!
Không chỉ có Kan trúng độc mà cả Tử Long cũng vậy. Chỉ cần tiếp xúc với người mang độc thì nó cũng gây nguy hiểm. A. Vũ đã cho A. Long và thiếu chủ thuốc giải nên hai người đã an toàn. Biết mình không thể sống nếu không có thuốc giải. Tử Long và Kan đều không nghĩ rằng hơn 10 năm sống trong Hắc đạo mà cuối cùng là chết trong tay một đứa con gái mới hai mươi tuổi..nhưng câu nói của Hoàng Vy kéo hai người trở về hiện thực.
- Các người không chết được đâu!
- Tại sao??
- Sống và điều hành Hắc Long cho tốt.
-!!!
Câu nói của Hoàng Vy làm những người còn lại tiếp tục bất ngờ. Họ đã tốn rất nhiều công sức để gây dựng lên chuyện này mục địch để đòi lại Hắc Long. Vậy mà bây giờ lại có người trao lại cho họ! Không ngạc nhiên sao được.
- Tiểu thư, cô có nhầm không thế?_ A. Long không phải là người duy nhất lúc này không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
- Bĩnh tĩnh đi A. Long._ A. Vũ ở bên nhắc nhở.
- Đừng vui mừng sớm thế tôi cho các người ba ngày. Hãy thông báo với những nhân vật quan trọng của Hắc Long rằng nó đã đổi chủ. Còn lại mọi việc vẫn hoạt động bình thường.
- Chỉ như vậy?
- Tôi biết hai người có thé lực lớn nhất trong Hắc Long. Lời nói của hai người sẽ có trọng lượng hơn. Nên nhớ, những ai không nghe lời thì thông báo đến gặp tôi_ Hoàng Vy.
- Vậy còn thuốc giải?
- Yên tâm, sau ba ngày nó mới bắt đầu phát tác. Bây giờ chỉ là giai đoạn nhẹ nhất thôi. Ba ngày sau đến gặp A. Long._ Hoàng Vy.
Sắp xếp xong mọi chuyện, bốn người trở về trên chiếc trực thăng đã chuẩn bị sẵn sàng là lúc trời vừa hửng sáng.
Vừa lên trực thăng, ai đó đã thao mặt nạ và ngủ một cách ngon lành, bỏ mặc sự ngạc nhiên của A. Long.
- A. Vũ, chuyện này là sao?
- Tôi vừa cứu cậu khi gặp nguy hiểm đó._ A. Vũ.
- Không! Ý tôi là tiểu thư đó là ai?_ A. Long tò mò.
- Cậu đoán xem! Ai mà khiến tôi phải đích thân bảo vệ_ A. Vũ.
- Không lẽ….._ A. Long đưa mắt nhìn Hoàng Vy dựa vào vai thiếu chủ. Mà cậu chủ còn nở một nụ cười nhẹ nữa chứ.
- A. Vũ cậu đánh tôi đi.
A. Long vừa nói dứt câu thì cú đánh giáng xuống khuôn mặt của cậu.
- Sao cậu đánh mạnh thế?
- Tin chưa?
- Tin…tin rồi.
Chuyện này vui rồi. Phải mau chóng về báo cáo về mấy an hem trong A & D mới được. Nhìn nụ cười với ánh mắt thích thú của A. Long làm A. Vũ lắc đầu ngán ngẩm, mong là người bạn này không gây ra chuyện gì. Nếu không dù là bạn thân đi nữa thì cậu cũng không cứu được. Nhìn vậy thôi chứ lúc không làm việc thì A. Long như trẻ con, không còn là phó bang chủ lạnh lùng của A & D.
Sau khi trở về biệt thự, Hải Phong nhẹ ngàng để Hoàng Vy ngủ ngon trong phòng cậu rồi quay trở lại phòng bên cạnh với A. Vũ và A. Long. Hải Phong nhìn A. Vũ.
- Giải thích đi!
- Thiếu chủ, do tiểu thư muốn đi.
- Cậu chấp nhận.
- Không! Thiếu chủ đã dặn là luôn âm thầm bảo vệ cô ấy để không phát hiện nên…
- Cậu không cản?
- Dạ!
- Tiếp đi.
- Sau khi trực thăng đến tiểu thư đã lên đó trước cậu và thuộc hạ đã theo sau.
- What? Sao tôi không biết chứ?_ A. Long.
- Cô ấy thân thủ giỏi hơn cậu nhiều A, Vũ.
- Sau đó….?_ Hải Phong.
- Sau khi biết mọi người đã chế ngự được Hắc Long để yên tâm, cô ấy vẫn bám theo thiếu chủ.
- Nhưng sao cô ấy phát hiện ra cậu!_ A. Long.
- Cô ấy rất giỏi._ A. Vũ.
- Này! Cậu đang thách thức sự kiên nhẫn của tôi đấy!_ A. Long tức giận.
- A. Long._ Hải Phong.
- Khi theo cô ấy đến khách sạn, tôi đã bị tiểu thư phát hiện. Cùng lúc đó, tiểu thư phát hiện ra ý đồ của Tử Long và Kan nên bắt đầu kế hoạch_ A. Vũ giải thích.
- Vậy đoán người bên đó đều do hai người giải quyết._ A. Long.
A. Vũ gật đầu.
- Ôi mẹ ơi! Hơn 100 người đó!!!
- Cô ấy 70 còn tôi 30_ A. Vũ.
- What? Cô ấy là quái vật à? Mà như thế thì cần gì cậu bảo vệ_ A. Long.
- A….a….a…
- Tiếng hét của Hoàng Vy làm mọi người đều hoảng hốt. Không phải cô vừa ngủ sao? Mới đó đã dậy rồi? Bước chân cậu vội vàng đến nơi phát ra âm thanh rung trời đó!
- Chuyện gì thế?
- Tiểu thư, người không sao chứ?
-…
Mọi người vây quanh cô hỏi thăm, không cần nói cũng biết, Hoàng Vy bây giờ được coi là chủ nhân thứ hai của ngôi nhà này ròi.
- Hoàng Hải Phong! Anh chết chắc rồi.
- Chuyện gì?
Hoàng Vy vừa nhắc đến là có mặt ngay. Hoàng Vy không cần biết quy tắc gì hết chạy đến đánh liên tiếp vào người cậu.
- Hoàng Hải Phong…Đồ đáng ghét.
- Xảy ra chuyện gì thế?
Bị đánh không hiểu lý do gì làm tâm trạng cậu rất tồi tệ. Hoàng Vy thì cứ tấn công liên tiếp không chịu dừng lại làm cậu càng khó chịu hơn. Hết cách, Hải Phong cúi xuống và tặng một nụ hôn thật ngọt ngào lên đôi môi quyến rũ của Hoàng vy.
Đóng băng!!!!!!!!!!
Toàn thể mọi người của khu biệt thự tê liệt trong vài phút. Cách đây ít ngày, họ ngạc nhiên khi thiếu gia đêm theo một người con gái về nhà. Giờ đây, lại đánh mất nụ hôn đầu trong một không gian không thể tồi tệ hơn.
- Huh u…Anh dám…cướp nụ hôn đầu của tôi.
Ít phút trước, Hoàng Vy vô cùng tức giận thì bây giờ khác…Đúng là con gái. Hazzi.
- Nín! Không tôi tiếp tục đó._ Hải Phong đe dọa.
Tuyệt, có tác dụng tuyệt đối.
- Kể tôi nghe xem có chuyện gì?
- Sao để người ngốc nghếch này theo tôi làm gì?
- CÁI GÌ????
A. Vũ đứng bên cạnh ngạc nhiên không nói lên điều gì? Chỉ có mình A. Long là phản ứng. A. Vũ là hộ vệ thân cận nhất của thiếu gí. Là một trong bảy phó băng chủ của A & D, IQ của cậu ít nhất hơn người bên cạnh cậu ( Ám chỉ A. Long) vậy mà mới theo tiểu thư Hoàng Vy này một ngày mà cô ấy dám nói như vậy hả? Cậu thầm quan sát hành động của Hải Phong, mong cậu sẽ “ giải oan” cho anh. Nhưng câu nói tiếp theo của thiếu chủ làm A. Vũ ohair phục sát đất.
- Ngốc có phúc của người ngốc!
- Ha ha ha…
A. Vũ nét mặt đen sì khi nghe thấy điệu cười muốn rụng răng của A. Long.