Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đô Thị Sóc Thiên Vương

Chương 50: Thời Đại Sắp Tới




Chương 50: Thời Đại Sắp Tới

Dựa theo kế hoạch, Lương Tín Nhân lên lại trên lớp và đi đến chỗ Lê Hiền Hòa để mời nàng đi xem phim, và nàng đã đồng ý đi, cơn dỗi của nàng đã có một chút giảm, quả nhiên để dỗ lấy con gái lúc nào cũng cần phải tốn lấy một ít của, thật là tốn kém, nhưng không có cách nào ai bảo yêu đương chi giờ lại than khổ.

Sau tiết học, Lương Tín Nhân theo lời hứa chở lấy Lê Hiền Hòa đi xem phim, hiện tại cũng là thời đại của công nghệ nên việc các nơi trên đất nước đều có lấy rạp chiếu phim, nơi cập nhật lấy những bộ phim mới trước khi nó được xuất bản, hay trở thành phim lậu trên các trang web xem miễn phí.

Bên trong rạp chiếu lúc nào cũng đông đúc, mọi người đang xếp lấy một hàng dài để mua vé ngồi, tùy vào chế độ xem, mức tiền cần chi cũng thay đổi, và thời gian chiếu cũng là khác nhau với từng phòng chiếu, bên cạnh quầy vé là quầy bán bỏng ngô, loại thức ăn dành cho lúc xem phim và nó có giá gấp 2, 3 lần so với bên ngoài bán, nhưng nó lại có sức hấp dẫn kỳ lạ khiến cho những người xem phim chịu chi tiền ra để mua.

"Nay có phim gì hay nhỉ?" Lê Hiền Hòa vừa tưng tưng chạy vào miệng vừa hỏi lấy.

"Anh không biết nữa, đợi xíu nữa xem lịch chiếu xem, tiếp theo có phim gì." Lương Tín Nhân vô tư nói.

Vào bên trong cả hai nhìn lấy lịch chiếu phim, theo như phía trên này ghi, bây giờ là cuối tháng 3 nên phim có chiếu ở đây một phần là của 2018 và một vài bộ phim được công chiếu từ tháng 1 năm nay.

"Bộ này có vẻ hay nè anh?" Lê Hiền Hòa chỉ lấy một bộ phim nói.

"Bí kiếp luyện rồng 3 sao? Bộ này anh đã coi 2 phần trước, rất hay, nay được dịp thì chúng ta sẽ coi phần 3, em thấy thế nào? Xem không?" Lương Tín Nhân đánh giá lấy rồi hỏi ngược lại Lê Hiền Hòa.

"Xem chứ." Lê Hiền Hòa đồng ý.

Sau đó cả hai bắt đầu đứng xếp hàng và đi mua vé, đợi gần 10 phút mới đến phiên của bọn hắn, cả hai người bước tới quầy bán.

"Xin chào hai anh chị, chào mừng...." Một loạt câu nói giới thiệu điển hình đến từ nhân viên ở đây. "Hai anh chị xem phim gì ạ."

"À, cho bọn em hai vé phim Bí kíp luyện rồng ạ." Lê Hiền Hòa nói.

"Trên màng hình là vị trí các ghế trống, mời hai anh chị chọn." Nhân viên lại nói

........

Cứ thế cuộc tiếp diễn của cả hai tiếp tục mà Lương Tín Nhân thì đứng bên cạnh mà nhìn lấy, cho đến khi tính tiền thì Lê Hiền Hòa lại quay sang nhìn nhắn rồi đưa tay ra.

Lương Tín Nhân hiểu ý, liền móc cái ví ra rồi ném cho nàng.

Lê Hiền Hòa nhận lấy ví và trả lấy tiền, xong nàng vẫn tiếp tục giữ lấy ví.



Sau khi mua xong, thời gian còn khá sớm 10 phút cho đến khi bắt đầu được chiếu, Lê Hiền Hòa liền kéo lấy Lương Tín Nhân đi qua quầy bỏng ngô, nàng muốn mua lấy chúng vào ăn, Lương Tín Nhân không có quyền từ chối, dù sao ví hắn vẫn còn trong tay của nàng, nên hắn cứ mặc kệ lấy.

Đến khi Lê Hiền Hòa mua xong thì nàng mới trả lai ví cho Lương Tín Nhân, Lương Tín Nhân khẽ quay người sang một bên, hay tay mở lấy ví xem, đã tiêu phí hết 250 ngàn, ví còn 50 ngàn đổ xăng, "Quả nhiên là tốn kém." Lương Tín Nhân không khỏi than.

Lê Hiền Hòa thấy hắn vậy cũng không nói gì, mà lần nữa kéo tay hắn vào rạp chiếu phim, vào bên trong hai bọn hắn bắt đầu tìm lấy ghế để ngồi, hàng ghê mà Lê Hiền Hòa chọn khá gần với màng hình nên khi nhìn không được toàn diện, phải quay qua quay.

hưng không có cách nào, hôm nay tùy nàng vậy, cả hai bắt đầu ngồi xuống và bộ phim cũng bắt đầu phần giới thiệu.

Sau gần hai tiếng, bộ phim cũng đã kết thúc. mặt của cả hai giờ tươi không cần tưới bộ phim đều rất hay.

Trên đường về Lương Tín Nhân hỏi Lê Hiền Hòa: "Thế nào?"

"Rất hay." Lê Hiền Hòa trả lời.

"Thế là tốt." Lương Tín Nhân cảm thấy cuối cùng những đồng tiền của hắn là đáng giá.

Cả hai tiếp tục trò chuyện lấy cho đến khi về tới nhà Lê Hiền Hòa, xong hắn cũng để nàng xuống mà về nhà, trước khi đi Lê Hiền Hòa có nói: "Như thường lệ, từ đây cho đến hết học, buổi sáng anh phải qua đón em."

Lương Tín Nhân cũng biết bản thân không thể từ chối liên cũng đáp ứng lấy, dù sao điều này cũng không phải là thứ gì to tác, chỉ cần đi sớm hơn một chút là được.

"Ừ."

Xong hắn cũng đi về nha.

Về đến nhà giờ này thì gia đình hắn cũng đã dọn đồ ăn lên bàn, chuẩn bị cho bữa tối, Lương Tín Nhân lên lầu kêu lấy Lương Chính Đạo rồi cả hai cùng xuống dưới ăn.

Trong bữa ăn Lương Tín Nhân có hỏi lấy Lương Thừa Hưởng về Võ Hoàng: "Ba, ba biết Võ Hoàng không?"

Lương Thừa Hưởng nghe thấy Lương Tín Nhân nói về Võ Hoàng liền không khỏi ngờ vực, nhưng ông vẫn trả lời: "Biết, sao vậy."

"Bác ấy ba của bạn con, hồi trưa có ăn tại đó, bác ấy nói cả hai rất thường hay nhậu." Lương Tín Nhân kể lại.

Lương Thừa Hưởng nghe vậy thì không khỏi thở ra, hắn cứ tưởng Lương Tín Nhân đã biết được điều gì đó, nhưng lúc này hắn cảm thấy có ánh mắt lạ nhìn mình, Lương Thừa Hưởng liền quay sang nhìn, thì thấy trần Xuyến đang nhìn lấy hắn: "Không xong, thằng con này nó bóp ta rồi." Lương Thừa Hưởng nghĩ thầm



"Thì ra là nhậu, bảo sao tôi thấy ông chỉ đem có ít rượu, mà đi bỏ cho người ta lâu thế, thì ra là nhậu ha." Trần Xuyến âm trầm nói.

Lương Tín Nhân biết là bản thân đã lỡ miệng, đành nhanh chóng ăn lấy bát cơm, sau đó đánh bài chuồng,

Lên tới trên lầu, Lương Tín Nhân vẫn nghe thấy tiếng của Trần Xuyến đang vang vọng xung quanh.

Lương Tín Nhân trở lại phòng, đóng cửa lại để giảm tiếng ồn, rồi bản thân hắn cũng ngồi tại trước máy tính mà lướt web, nhắn tin cho Nguyễn Kiều Thương, cho tới đêm 10 giờ thì đi ngủ.

Tại đơn dương, trong một ngôi nhà kiểu truyền thống Việt Nam, một thiếu nữ và một bà lão đang đứng đó.

Thiếu nữ đang ngồi thiền tu luyện, bà lão thì đang đứng bên cạnh chỉ điểm lấy thiếu nữ, trên người thiếu nữ tỏa ra khí tức luyện khí nhị đoạn.

"Không tệ, mới có gần hai tháng đã đạt được luyện khí nhị đoạn, quả nhiên là dòng máu tổ tiên chúng ta." Bà lão nói.

Thiếu nữ nghe thế cũng thoát khỏi trạng thái tu luyện, nhìn về phía bà lão nói: "Nhưng mà bà ngoại, tại sao con thấy cái công pháp này lại thiếu gì đó."

Đúng vậy, hai người này là Nguyễn Kiều Thương và bà ngoại nàng.

"Đúng vậy, bắt đầu từ hai ngàn năm trước, vào thời kỳ bắc thuộc, công pháp của chúng ta đã bị mất đi một nửa, nên đỉnh phong của công pháp này chỉ có thể giúp con đạt tới Ngưng linh khí cảnh cửu trọng."

"Ngưng linh khí cảnh?"

"Đó là cảnh giới phía trên luyện khí cảnh."

"Thế còn phía trên nữa là gì bà."

"Theo những gì mà tổ tiên chúng ta ghi lại, thì phía trên sẽ là Thủy linh khí cảnh, cồn phía trên nữa thì bà lại không biết, muốn biết thì cháu cần tìm lấy một nửa công pháp còn lại." Bà ngoại nói.

"Nhưng làm sao để tìm." Nguyễn Kiều Thương tự hỏi.

"Cháu không cần lo." Lúc này cửa trong nhà mở ra, một ông lão từ trong bước ra, trên thân khí tức nồng đậm, có thể vừa làm gì đó kinh khủng.

Nguyễn Kiều Thương nghi ngờ nhìn lấy.



"Khi thời cơ tới, nửa công pháp còn lại sẽ đến tay con, việc của con hiện tại là tu luyện và đi học." Ông ngoại nói

Ting~

Tiếng tin nhắn từ điện thoại phát ra, Nguyễn Kiều Thương nghe thấy liền hí hửng đi tới, cầm lên điện thoại đọc lấy tin nhắn.

Bà ngoại thấy vậy liên nói: "Lại là tin nhắn từ nhóc kia à."

"Đúng vậy bà." Nguyễn Kiều Thương cười nói, rồi nhắn tin trở lại.

"Thương này." Ông ngoại lần này lên tiếng.

"Sao ạ?"

"Có thể trong tương lai không xa, hai đứa bọn con sẽ gặp lấy trở ngại, còn cần nắm lấy tu luyện để được ở bên thằng nhóc kia, thằng nhóc kia tư chất hơn người, là một đầu long." Ông ngoại thâm ý nói.

Nguyễn Kiều Thương nghe vậy có chút không hiểu, cứ nghĩ rằng trở ngại là như cãi nhau các thứ thôi chứ liên quan gì tới việc tu luyện, không phải tu luyện là để sống lâu hơn sao?

Ông ngoại thấy cháu của mình như vậy cũng không nói nhiều, mọi thứ đều có lý do của nó, thiên cơ không thể tiết lộ, chỉ đành thở dài một phát.

"Chuyện gì sẽ xảy ra?" Bà ngoại bên cạnh hỏi lấy ông ngoại.

"Thời đại sắp đến." Ông ngoại chỉ nói đơn giản như vậy rồi quay lưng trở lại phòng, để lấy bà ngoại tại đó suy nghĩ: "Cái ông này, quen nhau cũng gần nửa thế kỷ mà cứ thần thần bí bí, "Thời đại sắp đến."? Thời đại gì?"

Không suy nghĩ nữa, bà ngoại liền nói với Nguyễn Kiều Thương: "Được rồi, hôm nay tới đây thôi con, về nghỉ ngơi đi."

"Dạ." Nguyễn Kiều Thương vâng lời.

Ngày hôm sau, vẫn như thường lệ, Lương Tín Nhân dậy từ sáng sớm, leo lên sân thượng để tu luyện, lần này hắn sẽ không tu luyện Thiên Vương Tạo Hóa Quyết nữa, hiện tại hắn đang gặp bình cảnh, không thể tiến lên được nữa, nên hắn chọn lấy việc tu luyện Đoạt Lang và Vô Ảnh Bộ.

Cả hai bộ công pháp này hắn lấy từ Thái Nhất từ vài hôm trước, nay mới có dịp lấy ra tu luyện.

Theo như những gì được ghi, Lương Tín Nhân chọn lấy tu luyện Vô Ảnh Bộ trước, hắn muốn chắc chắn rằng bản thân sẽ an toàn, có thể thoát thân nếu gặp những đối thủ mạnh, Lương Tín Nhân bắt đầu tu luyện lấy.

Phía bên dưới nhà, đang nằm trên giường Lương Thừa Hưởng lúc này mở mắt ra, miệng nói thầm: "Tứ đoạn bình cảnh, không tệ, nhưng không đủ." xong hắn lại nhắm mắt lại đi ngủ.

Trên sân thượng, Lương Tín Nhân theo lấy những gì được ghi mà tu luyện, hắn đã có thể tạm thời ẩn thân lấy nhưng không được lâu và trên thân vẫn còn khí tức bám lấy, không thể hoàn toàn ẩn đi, hắn vẫn muốn tu luyện lấy nhưng thời gian đã hết, đã tới lúc hắn đi học rồi.