Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đô Thị Sóc Thiên Vương

Chương 129: Cơ Duyên Mở




Chương 129: Cơ Duyên Mở

Sau một khoảng thời gian lần mò, hắn cuối cùng cũng đến nơi được tập trung khí nhiều nhất, nhưng đó cũng chỉ là một đường đi với hai bức tường hai bên, không có gì bất cứ thứ gì khác.

"Không có thứ gì lạ, nhưng khí lại tập trung tại vị trí này nhiều nhất, liệu nó có phải là ở tầng một tầng hai? Không, không thể là tầng một tầng hai, tại vì hai vị trí này có rất nhiều người bình thường đi lại, không phải nơi thích hợp, tầng ba ta ở cũng không có gì, liệu còn có một nơi khác?" Đầu óc Lương Tín Nhân mau chóng nhảy số và đưa ra vấn đề.

Nếu như suy đoán của hắn là đúng thì tại vị trí của hắn đứng hoặc xung quanh đây sẽ có một căn phòng hoặc một nơi bí mật nào đó.

Lương Tín Nhân thử lần mò bằng cách sờ tay lên trên tường, dưới đất để xem thử có một công tắc hay thứ gì đó hay không.

Và sự tìm kiếm của hắn đã mang tới kết quả, Lương Tín Nhân mò được một công tắc đẩy ở trên tường, tất nhiên đã mò được thì phải ấn vào, hắn dùng sức đẩy công tắc đấy vào trong.

Thường thường thì khi đẩy công tắc vào thì sẽ xuất hiện một cánh cửa mở ra rồi có cầu thang xuống các thứ nhưng đây thì ngược lại.

Cầu thang, cánh cửa hoàn toàn không có, mà thay vào đó là dưới chỗ hắn đang đứng thì lại xuất hiện cái lổ, như này thì giống như dính bẫy hơn là các thứ bí mật.

Do cứ tưởng bở là cánh cửa, nên Lương Tín Nhân cũng không hề để ý lấy, điều này khiến hắn không cẩn thận bị rớt xuống dưới lỗ.

"Cái địttttt"

Lúc này, ở đâu đó dưới mặt đất, khắp nơi đều là người tu luyện, có mạnh có yếu, rất nhiều người tụ lại thành một đám để nói chuyện, cũng như là các nhóm người được dẫn đầu bởi một ai đó.

"Cái thằng này, chả biết đi đâu, ở trường thì không có, ở nhà cũng vậy, gọi điện thì không nghe, nếu bỏ lỡ thứ này thì không biết sẽ ra sao, đến lúc đó thì đừng có mà trách ta tại sao lại không rủ." Thiên Thành lúc này vừa đi vừa bấm điện thoại, trước đó không lâu hắn đã gọi cho Lương Tín Nhân rất nhiều.

"AAAA!!!!!"

"Hửm? Cái thứ gì kêu vậy?" Thiên Thành bỗng nhiên nghe được tiếng kêu kỳ lạ từ trên trần phát ra, không chỉ Thiên Thành mà những người khác có mặt ở đây đều nghe được, ai cũng nhìn lên trên trần.

"AAAAA"

"Ô, Ô..." Thiên Thành nghe thấy âm thanh ngày càng gần mình.

Rầm!!!!!

"Con mọe nó, cái lỗ gì sâu vậy? Với lại ta đang ngồi lên thứ gì đây." Lương Tín Nhân trước đó cũng thật không ngờ rằng cái lỗ này lại sâu như vậy, khi mà các tầng trước chỉ cách nhau 2-3 mét thôi nhưng khi rơi xuống chỗ này thì lại hơn chục mét, vì khá sâu nên Lương Tín Nhân không thể giữ thăng bằng được khi rơi, thành ra cơ thể phải rơi tự do xuống.



"Ngươi.... ngươi đè lên bụng ta đấy, đi xuống, NGAY!!!" Thiên Thành khó chịu nói.

"Ổ? Thiên Thành à? Sao ngươi lại ở dưới này?" Lương Tín Nhân nhìn xuống dưới thì thấy Thiên Thành.

"Ta phải hỏi ngươi là.... tại sao ngươi từ trên xuống? Với lại.... nhanh cút khỏi người ta."

"À, ờ, quên." Lương Tín Nhân lúc này mới đứng dậy khỏi người Thiên Thành.

Thiên Thành đứng lên phủi bụi: "Giờ nói đi, ngươi làm cái gì mà từ trên rớt xuống?"

"Đi ngoại khóa Địa Đạo Củ Chi, giờ ta hỏi ngươi, đây là nơi nào?" Lương Tín Nhân nhìn xung quanh nhưng mọi thứ ở đây có chút xa lạ.

"Ngươi đi Địa Đạo Củ Chi mà không biết đây là đâu? Đây là tầng bốn của Địa Đạo."

"Tầng bốn địa đạo?" Lương Tín Nhân chỉ biết địa đạo có ba tầng, đây cũng là lần đầu tiên hắn biết địa đạo có tầng bốn."

"Đúng, đây là một nơi không được ghi chép trong lịch sử, lối vào không có nối liền với tầng ba mà từ một nơi khác đi vào."

"Ồ."

Nhìn mặt Lương Tín Nhân như không hiểu gì, Thiên Thành tiếp tục giải thích: "Ngươi phải biết, dù cho ngươi có là người tu luyện thì khi không đạt tới Ngưng Linh Khí Cảnh thì khi đối mặt với v·ũ k·hí nóng thì cũng lên bàn thờ như chơi nếu không cảnh giác, vì vậy vào những năm kháng chiến, nhằm duy trì sự tồn tại của người tu luyện của người địa phương nơi đây, bọn họ đã hợp sức lại và đào lầy một địa đạo như này, cách tầng ba 20m, cũng là nơi mai táng người tu luyện."

"Chỉ vậy thôi à?"

"Không, còn nữa nhưng mà...... giải thích khó vờ lờ, đợi cơ duyên mở ra là ngươi sẽ biết." Thiên Thành không biết nên giải thích cho Lương Tín Nhân thế nào, vì hắn cũng không biết nên nói ra sao.

"Mở ra? Chẳng lẽ là..." Lương Tín Nhân thấy xung quanh không có cái cửa nào ngoài cái cửa lên, mà Thiên Thành lại nói mở ra thì như này có nghĩ là nơi đây có không gian khác hoặc là động thiên, Lương Tín Nhân nghiên về động thiên là nhiều, tại đây là địa đạo.

"Ai mà biết, nghe giang hồ đồn ở đây mở ra cơ duyên thôi chứ ai biết là mở gì."

"Thế thì đợi thôi."

Hai người Lương Tín Nhân và Thiên Thành cùng nhau đứng đợi.



Trong lúc đứng đợi, Lương Tín Nhân có quan sát lấy từng đám người xung quanh, toàn là người hắn chưa gặp bao giờ, có người thì trò chuyện, có người thì im lặng chờ đợi giống như bọn hắn.

"Này, giới thiệu cho ta biết đám người này coi." Lương Tín Nhân chọt chọt Thiên Thành.

Vì biết Lương Tín Nhân không phải là người ở đây, Thiên Thành đành chịu khó giới thiệu sơ lược, tay chỉ tới đâu, giới thiệu ở đó.

Sau một hồi nghe giới thiệu, cuối cùng thì Lương Tín Nhân cũng biết chút ít về đám người tu luyện dưới này.

Hiện tại người có mặt ở đây là gồm có lục đại gia tộc trừ họ Lý, người của gia tộc họ Hoàng chủ yếu là người đi nương nhờ, ngoài ra còn có những tán tu và một số người bí ẩn khác mà đến cả Thiên Thành cũng không biết.

Tu vi thì cao nhất là Ngưng Linh khí cảnh nhị ngưng thuộc về một người lạ mặt, nhưng người khác đi theo hắn cũng là không kém, thấp nhất là luyện khí bát đoạn.

“Uy, Thiên Thành, hình như ngươi là người có tu vi thấp nhất ở đây, chỉ có lục đoạn.” Lương Tín Nhân so sánh.

“Con mẹ ngươi, đi so sánh ta với bọn hắn làm gì? bọn hắn có biết phong thuỷ thuật không?” Thiên Thành nhăn mặt chửi.

“Đùa xíu, ha ha, làm gì….”

Chưa kịp nói hết câu, nơi đây bắt đầu trở nên dị động, mặt đất rung lắc dữ dội nhưng không có dấu hiện là bị sập, khí cũng trở nên nồng đậm hơn, trên một vách tường gần đó bỗng nhiên xuất hiện các vết nứt.

Theo thời gian trôi qua, các vết nứt càng ngày càng dài cho đền khi kín khắp cả mặt tường, đang ở đây tất cả mọi người đều cảm nhận được rằng khí đang bị các vết nứt hấp thu, càng hấp thu khí, vết nứt ngày một sáng lên, cuối cùng, ngay tại trung tâm của bức tường dần xuất hiện lấy lỗ hổng.

Lỗ hổng ngày càng được mở rộng, cho đến cuối cùng thì trở thành một vòng xoáy, nhưng vòng xoáy lại không được ổn định, nhiều lúc bị méo mó.

"Đây là...."

"Một vòng xoáy?"

"Cơ duyên đã mở ra."

"Nhanh, nhanh chóng tiến vào, có vẻ như là vòng xoáy không được ổn định, có thể sụp đổ bất kì lúc nào, nhanh chóng bắt lấy cơ duyên rồi trở ra." Một người nào đó trong đám người nhận ra vấn đề của vòng xoáy, vội hô lên, rồi không đợi người khác nhanh chóng nhảy vào.

Những người khác lúc này cũng nhận ra vấn đề cũng nhanh chóng nhảy vào trong vòng xoáy.



Dần dần người chui vào ngày càng nhiều, Lương Tín Nhân và Thiên Thành cũng vậy.

Sau khi chui vào vòng xoáy, mọi thứ trước mắt bỗng trở nên trắng xóa, sau đó hình ảnh mới bắt đầu rõ ràng hơn cho mọi người.

"Đây là động thiên? Không, trông giống một không gian hơn nhưng không gian ở đây có chút quái lạ." Lương Tín Nhân tạm thời suy đoán, sau đó lại quan sát kỹ lấy không gian nơi này.

Có vẻ như tất cả mọi người đều được tập trung tại chỗ này, tứ phía không có điểm kết thúc, chỉ có một cái nền đường, trước mắt thì có rất nhiều ngôi mộ đất, không biết bao nhiêu, có thể là hàng trăm, hàng nghìn, phía trên bia không có ghi tên chỉ có mỗi dấu vân tay máu được lưu lại.

"Đây là nơi an táng sao?"

"Tất cả những người ở đây đều là người tu luyện?"

"Liệu đây có được gọi là cơ duyên?"

"Đào lên à?"

.................

Có rất nhiều người bàn luận về vấn đề này, có một người do không kiềm được lòng tham mà lao lên quật mộ

"Ngu dốt, đã là cơ duyên thì bất cứ thì gì ở đây cũng có thể là cơ duyên, nhiều khi thứ được chôn dưới này không phải là n·gười c·hết, có khi còn là cơ duyên nữa." Người này vừa quật vừa nói.

Phía bên ngoài những người khác nghe vậy thì có chút động tâm, điều mà tên kia nói cũng thật là có lý, nhưng quật mộ n·gười c·hết lại không phải là ý hay, dù cho là người của đại gia tộc hay những tán tu khác hiện giờ đều có đang đấu tranh tư tưởng, liệu có nên giống như tên kia mà quật mộ n·gười c·hết hay không, nhưng mà....

"Aaa, đây rồi!! Cơ duyên của ta, ha ha ha!!!" Có vẻ như người đàn ông kia đã đào lên được một thứ gì đó.

"Ngươi đào được thứ gì?" Có người không kiềm được tò mò mà hỏi lên.

Người đàn ông kia không nói gì, chỉ từ từ đưa tay lên cho mọi người xem, tay hắn hiện tại đang cầm lấy một cái bình, từ trên cái bình có tỏa ra một hương thơm ngào ngạt, khiến ai hít phải cũng đều thèm muốn.

Từ mùi hương, tất cả mọi người đều đánh giá rằng đó là đồ tốt, chỉ có đồ tốt của người tu luyện mới có mùi thơm như thế này, ví dụ như đan dược.

-----------------------

Cảm ơn thành nguyễn, KTH 100 đề cử.

6 giờ thêm 1 chương nữa