Đồ Hoa - Bất Nhượng Trần

Chương 32




================

Lâm Nhất ngửa đầu thở ra một hơi thật dài.

Phần dịu dàng của Đoàn Triết tựa như một liều thuốc giảm đau làm tê liệt mọi cảm quan, khiến anh trầm mê rồi sa vào nghiện ngập. Thuốc giảm đau không có gì là không tốt, nhưng một khi đã phụ thuộc vào nó, đến ngày ngưng thuốc sẽ phải trải qua một đoạn thời gian khổ sở rất dài mới cai nghiện được.

Không ai hiểu đạo lý này rõ ràng hơn Lâm Nhất.

Đoàn Triết nằm nghiêng trên giường áp sát, kéo người vào lòng hôn lên môi. Hai tay Lâm Nhất vòng qua cổ hắn, chủ động nâng một chân gác lên đùi để mặc hắn dùng ngón tay khai thác thân thể mình.

Rõ ràng rất khác với lần trước, góc độ đâm thọc ngón tay của Đoàn Triết ngày hôm nay trở nên xảo quyệt làm khoái cảm không ngừng lan tràn từ điểm G ra khắp tứ chi. Lâm Nhất nhanh chóng không chịu đựng nổi, mất kiên nhẫn vặn vẹo eo, mặt vùi hẳn vào trong lòng hắn, thở hổn hển hỏi: "Cậu lén xem phim con heo rồi đúng không?"

Đoàn Triết căng cơ mặt không đáp, động tác trên tay vẫn không hề dừng.

Lâm Nhất lại không nhịn được cười thành tiếng, bởi vì hình ảnh bác sĩ Đoàn một mình xem sẽ-gầy thật sự quá khó lòng tưởng tượng. Phản ứng này của anh đã phá sạch bầu không khí kiều diễm vừa bốc lên, Đoàn Triết bất đắc dĩ dừng tay lại.

Lâm Nhất nhịn cười, ngẩng đầu lên khỏi ngực hắn nghiêm túc hỏi: "Có đẹp không?"

Đoàn Triết hoàn toàn không muốn nhớ lại mấy tiếng đồng hồ khó nói đó, hắn tránh khỏi ánh mắt Lâm Nhất, lại nhét thêm một ngón tay nữa, dùng sức xoa ấn tuyến tiền liệt hơi nhô lên.

"Xem ra là... xấu rồi." Lâm Nhất mở miệng ngắt quãng giữa khoái cảm trôi nổi phập phù, "Không sao... Tôi sẽ chia mấy bộ... đẹp cho mà xem."

Rốt cuộc Đoàn Triết không nhịn nổi nữa, giận dỗi phũ một câu "Đừng gửi", động tác trên tay bỗng nhiên tăng tốc, mỗi lần ra vào đều dùng sức chà vào điểm mẫn cảm nhất.

Thân thể Lâm Nhất phản ứng cực kỳ thành thật, tiếng rên rỉ dồn dập cao vút, vòng eo thon vô thức ưỡn lên, dương v*t đứng thẳng trào ra một chút dịch lỏng.

"Đừng, đừng ấn nữa..." Lâm Nhất duỗi tay cầm lấy tính khí cương cứng của hắn.



Đoàn Triết cụp mắt nhìn bàn tay xinh đẹp đang bao bọc cậu em của mình vuốt ve lên xuống, hiệu ứng thị giác và khoái cảm sinh lý chồng chập lên nhau càng làm dương v*t cứng đến phát đau. Hắn dùng đầu lưỡi cạy môi răng Lâm Nhất, quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại của anh nhẹ nhàng hôn mút, lại với lấy một cái bao cao su trên đầu giường nhét vào tay anh.

"Giúp tôi đeo vào đi." Thanh tuyến hắn đã khàn khàn mang theo chút ngữ khí mệnh lệnh.


Lâm Nhất hơi kinh ngạc nhưng vẫn ngoan ngoãn thuận theo, nhận bao tròng vào đỉnh dương v*t cho hắn rồi từ từ đẩy dần xuống gốc.

"Cậu có biết không... Vì phải bảo vệ đôi tay này, từ nhỏ đến lớn tôi không được chơi một môn bóng nào hết."

Lâm Nhất kéo hết chiếc bao xuống tận cùng, ngón tay anh sắc tình vuốt ve làn da dọc lên trên, sờ đến cơ ngực nhấp nhô rõ ràng của hắn, ngón tay cái vô tình cố ý khảy nhẹ đầu v* Đoàn Triết, dán lên môi hắn nói nhỏ: "Lần sau để tôi dùng tay trái vuốt cho cậu nhé? Tay trái tôi linh hoạt hơn tay phải nhiều, có cả vết chai vì tập đàn..."

Đoàn Triết không nhẫn nại nghe anh trêu chọc nữa, vội vàng ấn anh xuống giường, nâng eo cắm vào phát một.

"A..." Lâm Nhất ngửa cổ rên lên một tiếng.

Vừa nãy chỉ có mấy ngón tay cắm rút nửa vời, hiện giờ đã được dương v*t thô to lấp đầy khiến anh thỏa mãn đến mức suýt bắn, thân trên mềm oặt ngả nghiêng trên giường, đầu vùi vào gối phát ra từng tiếng nức nở vì sung sướng.

Đoàn Triết cầm hai cánh tay anh kéo người lên phía trước một chút, kiềm chế xúc động muốn mau chóng đâm thọc mà hỏi anh: "Đau lắm à?"

Lâm Nhất trở tay nắm cánh tay gầy nhưng rắn chắc của hắn, ngón tay vuốt ve cơ bắp căng chặt, nghiêng đầu liếc nhẹ một cái, nỉ non cất tiếng: "Sướng lắm."

- -------------------

Lời tác giả:

BGM tối nay: 《 Fragile heart 》- George Davidson