Chương 1: Ta chết rồi sao?
Ầm...ầm...
Từng đợt sấm sét như xé rách bầu trời.
Mưa bắt đầu rơi, từng hạt mưa nặng trĩu trút xuống.
Lúc này, trong một cánh rừng thuộc vùng núi Tây Bắc Việt Nam, từng đạo bóng ảnh với trang phục đen mang đầy phong cách viễn tưởng như trong các bộ phim đang rượt đuổi với tốc độ cực nhanh.
"Nhanh, nhanh, phải bắt được thực thể số 27."
Tiếng nói hối thúc đầy gấp rút vang lên.
"Hướng 3 giờ, đội hình sói săn mồi bật hết tốc lực. Điều động đội hình hàng không lữ binh, hạ cánh phía trước 5km."
tít...tít...tít
Từng tiếng cảnh báo vang lên dồn dập.
"Phát hiện sóng năng cao tần. Phát hiện gen năng sụp đổ. Phát hiện năng lượng vượt mức. Nhanh rời khỏi phạm vi bán kính 20km"
ầm...
Một đám mây hình nấm khổng lồ hiện lên, sóng xung kích thổi tung cây cỏ xung quang bán kính 30km xung quanh.
"..."
Lúc này, ở bên kia bán cầu, New York, trong một căn phòng đầy hào nhoáng đang có một bữa tiệc sang trọng được tổ chức với các quý ông lịch lãm và các quý bà quyến rũ trong các bộ lễ phục.
Một tên đặc vụ mặc vét đen nhanh chóng đi vào bên cạnh tổng thống nói nhỏ vào tai.
"Thưa tổng thống, phát hiện v·ụ n·ổ nghi là v·ụ n·ổ h·ạt n·hân ở vùng núi Tây Bắc Việt Nam."
Đồng thời lúc này các nơi trên thế giới đều xảy ra tình cảnh tương tự, các vị lãnh đạo các quốc gia đang cấp tốc họp, đồng thời hội nghị trực tuyến Liên Hợp Quốc lập tức được mở ra.
"..."
Cùng lúc đó, ở một nơi rất xa, trong một căn phòng to lớn với chiếc bàn họp hình tròn chính giữa, xung quanh là vô vàn ngôi sao đông loạt các thân ảnh hiện lên trên ghế.
"Phát hiện lời cầu cứu từ thiên đạo của siêu thần vũ trụ số 1 765 233 234, các vị cho ý kiến."
Một giọng nói thanh lãnh vang lên.
"Chúng ta không còn nhân thủ, hiện nay rất nhiều thế giới và vũ trụ xảy ra vấn đề."
Sau khi nói xong, một sự trầm mặt thoáng chóc bao phủ khu vực bàn họp.
Một lúc sau, một quả cầu ánh sáng màu xám hiện lên giữa bàn học.
"Phát hiện có công dân Việt Nam, năm 2021 sau công nguyên do sự cố nào đó trong lúc luân hồi mà lại trọng sinh ở siêu thần vũ trụ số 1 765 233 234."
Lúc này, quả cầu ánh sáng xám tiếp tục nói tiếp.
"Đề nghị phương án giải quyết:
1. Tiếp dẫn về lại lục đạo luân hồi.
2. Tiếp dẫn về thời không hiện tại đưa vào danh sách công dân.
3. Bỏ mặc tự sinh tự diệt.
Mời hội đồng đưa ra lựa chọn!"
Một vị trung niên nhân ngồi kế vị nữ phát biểu khi nãy chợt mở mắt, mỉm cười.
Hắn đang rầu vì chuyện thiên đạo siêu thần vũ trụ số 1 765 233 234 cầu cứu mà không có nhân thủ, hiện tại không phải là dã có nhân thủ rồi a?
Mặc dù là người cổ đại nhưng là có còn hơn không à, trước sau vẫn phải phái người, thay vì đó thì vật tận kỳ dụng a.
Bỗng nhiên hắn cảm thấy đầu mình nhẹ cẫn hẳn ra, không còn đau đầu vì vụ thiếu nhân thủ.
Hắn lập tức nêu ra ý nghĩ của bản thân.
"Này mọi người, chúng ta đang thiếu nhân thủ, đây chẳng phải là có rồi sao?"
"Ở đâu?"
Thanh âm mọi người đồng loạt vang lên.
"Cái linh hồn trọng sinh kia, hắn cũng là công dân Việt Nam, mặc dù là người cổ đại nhưng có còn hơn không, vật tận kỳ dụng.
Để tên này giải quyết là tuyệt vời."
"Đồng ý!"
Mọi người đồng loạt phát biểu đồng ý, bầu không khí cuộc họp thoáng chốc trở nên sinh động hơn, không còn đè nén như trước.
Người trung niên nhân nhìn vào quả cầu ánh sáng xám nói.
"Lựa chọn khác, lập tức truyền tống hệ thống hỗ trợ nhiệm vụ cho công dân Việt Nam trọng sinh ở siêu thần vũ trụ số 1 765 233 234.
Loại hệ thống huỷ diệt. Lập tức chấp hành."
Người trung niên nhân vừa nói xong, quả cầu ánh sáng xám lập tức biến mất.
"..."
Cùng lúc đó, ở một vùng núi cách rất xa nơi này, một cậu nhóc 13 tuổi đang nằm bên trong một sơn động, quần áo rách rưới được làm từ các loại da lông thúc lúc này đang nhuốm đầy máu, hơi thở không có giống như một cái xác.
Một lúc sau, cậu ta mở mắt, tiếng hít thở gấp gáp vang lên trong sơn động.
"Ta c·hết rồi sao?"