Toàn bộ ngã xuống!
Trong lúc điện Huyết Nguyệt và trưởng lão Võ Cực Tông bao vây về phía Tiêu Phi Yên, ở bên khác.
“Các người muốn làm gì? Cút ra!”
Nghê Hoàng đầy tức giận, chặn trước người Lục Linh Nhi.
Mười mấy thanh niên cười xấu xa, trong mắt toát ra hào quang như con sói đói: “Khà khà khà, đây chính là công chúa Linh Nhi được gọi là đệ nhất mỹ nhân Thần Quốc sao?”
“Được hàng ngàn người yêu mến, đúng là quá hoàn hảo!”
“Các anh em, hôm nay chúng ta thay nhau làm phò mã, thế nào?”
“Được, ha ha haI”, một tràng cười vang lên.
Mười mấy người trực tiếp lao đến, bao vây hai người Nghê Hoàng và Lục Linh Nhi!
Lúc này, Diệp Bắc Minh cũng rơi vào cảnh nguy hiểm, đúng lúc anh chuẩn bị sử dụng kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Một giọng nói uy nghiêm vang lên từ sâu trong đế cung: “Tù Sư, Tiêu Trấn Quốc, các ông dám làm phản thật hả?”
“Thần Quân...” Tù Sư sợ đến run rẩy!
Tiêu Trấn Quốc càng nhìn sang sâu trong đế cung với vẻ mặt kinh sợ, đồng tử co mạnh lại: “Làm sao có thể... ông... Lục Thiên Thần, ông chưa chết?”
Đám người Ngô Thao, tông chủ Võ Cực Tông, Bạch Tông Hà, lão Hà cứng đờ người tại chỗ!
Không ngừng run rẩy!
“Thần Quân chưa chết.. Thần Quân chưa chết!” Mấy người sắp òa khóc.
Nỗi sợ hãi từ tận trong lòng!
Hàng triệu võ giả có mặt, người nào cũng kinh hãi tuyệt vọng, sợ đến mức trái †ìm gần như muốn nổ tung, nhìn vào sâu đế cung!
Diệp Bắc Minh cũng đầy kinh ngạc: 'Chẳng lẽ Thần Quân Hỗn Độn Lục Thiên 'Thần còn sống thật?”
Liền sau đó. “Quỳ xuống!”
Lúc này, trời đất biến sắc!
Lục Thiên Thần dường như là vua duy nhất của cả thế giới này! Thụp! Thụp! Thụp...
Tất cả mọi người có mặt quỳ xuống đất giống như gặt lúa, kể cả Tù Sư và Tiêu Trấn Quốc cũng khong lưng khuụy gối, chậm rãi quỳ xuống theo bản năng!
Sắc mặt trắng bệch, có thể khế run lên!
Tiêu Phi Yên thấy vậy, mau chóng chạy đến trước người Lục Linh Nhi và Nghê Hoàng: “Chúng ta đi thôi!”
Hai người chạy vào sâu trong đế vung với tốc độ cực nhanh! “Không đúng!”
'Tù Sư bỗng phản ứng lại, ông ta quát một tiếng: “Với tính cách của Lục Thiên Thần, nếu không ta chưa chết thì sớm đã ra giết người rồi!”
“Chắc chắn sẽ không thể hiện uy áp, cho chúng ta cơ hội quỳ xuống!” “Có vấn đề!”
Quay đầu nhìn, Diệp Bắc Minh cũng biến mất không còn tung tích: “Hắn đâu? Đáng chết! Đuổi theo cho tôi, đế cung đã bị phong tỏa, họ không chạy được đâu!”
Tiêu Phi Yên dẫn theo Lục Linh Nhi và Nghê Hoàng chạy một mạch vào sâu trong đế cung!
“Phụt..”
Bà ta cũng không cố trụ được nữa, lại phun ra một ngụm máu tươi!