Dịu Dàng Yêu Em 2
Prom diễn ra vào lúc 19 giờ 30 tối. Nhưng vì là thí sinh cho nên Tuấn Anh phải đến trước một tiếng để chuẩn bị.
Tôi lúc này vẫn đang ở nhà, chuẩn bị quần áo và đầu tóc.
Mái tóc tỉa đuổi của tôi giờ đã dài đến tận gáy rồi, nhưng điểm hay ho lại chính là tóc càng dài thì lại càng đẹp. Nó vừa cá tính lại vừa năng động, rất hợp với bộ đồ của tôi hôm nay.
" ai không biết chắc tưởng nhà có hai thằng con trai đấy."
Mẹ tôi chẹp miệng, nói đùa.
Tôi hiện đang mặt một chiếc áo len cổ lọ màu trắng, dưới là quần dài tối màu. Khoác bên ngoài là chiếc áo dạ mới mua hôm qua. Sợ lạnh nên có choàng thêm một chiếc khăn trắng.
Anh Kỳ An bên cạnh thì mặc một chiếc áo len cổ tròn màu đen, bên trong mặc áo sơ mi trắng. Khoác bên ngoài là một chiếc áo dáng dài, dày mà có mũ lông. Quần thì là quần bò đen.
Nhìn hai anh em, mẹ tôi chợt nói thêm.
" như hai con quạ."
Hai đứa thì đứa nào cũng chỉ có duy nhất một món là màu trắng, tôi có hai món, còn lại thì đen hết.
" đẹp mà mẹ."
Tôi xoay một vòng, cười hì hì.
“ tại dresscode trường cái Linh có mỗi màu đỏ, trắng với đen thôi."
Anh Kỳ An nói thêm.
Thật ra là có thêm màu xanh lá cây nữa, vì dù sao hôm nay cũng là giáng sinh nhưng khổ nỗi cả hai đứa chẳng đứa nào thích màu này.
" à, thằng Tiến đến rồi. Bọn con đi đây."
Loáng thoáng nhìn thấy xe ô tô của anh Minh Tiến đậu trước cửa, hai anh em liền lật đật chạy ra.
Anh Kỳ An đương nhiên ngồi ghế phụ lái còn tôi thì ngồi ở đằng sau.
Chưa để ý kĩ xem anh Minh Tiến mặc gì nhưng mà thấy hai người này mặc áo len đôi rồi đấy nhé.
“ chúc mừng sinh nhật em nhé Linh. Đât là quà nè!"
Anh Minh Tiến đưa cho tôi một hộp quà nhỏ rồi nói.
" em cảm ơn."
Tôi mỉm cười nhận lấy. Phải nói thì bây giờ, tôi giống như đang được chở đến tiệc sinh nhật của bản thân ấy.
" tối chỉ có xem mỗi thi học sinh thanh lịch thôi à?"
" đâu, được xem văn nghệ từ các lớp, câu lạc bộ mùa với nhảy. Đến cuối thì có thêm DJ đến nữa ạ."
Chứ không thì chán chết.
“ à, có một số lớp còn tranh thủ mở hàng đồ ăn để kiếm tiền nữa đấy anh."
Lớp tôi cũng có làm, thấy bảo là làm Kimbap với cả nước chanh để bầy bán. Chưa biết có ngon hay không nhưng tôi kiểu gì cũng sẽ ghé ủng hộ.
" ừ, nghe cũng được."
Tại cổng trường, anh Minh Tiến sau khi đậu xe xong liền chạy lại chỗ hai anh em. Cả ba cùng tiến vào trong.
Trước khi vào thì phải đưa vé nữa, của tôi là miễn phí nhưng cặp đôi bên cạnh thì phải mất 20 nghìn, nhưng vì mua thông qua tôi nên đã được giảm 5 nghìn mỗi người.
Nguyễn Gia Linh, người có bạn thân là bí thư được cô tổng phụ trách trong trường yêu thích, ngẩng cao đầu mỉm cười rất tươi.
Trong sân trường, có thể cảm nhận rõ bầu không khí nhộn nhịp, vui vẻ của của mọi người. Những ánh đèn led chiếu sáng cộng thêm tiếng nhạc xập xình càng kích thích thêm sự hưng phấn.
Việc đầu tiên mà chúng tôi làm, chính là chạy đi tìm Tuấn Anh. Người lúc này đang ngồi ở phòng học của lớp để chỉnh lại trang phục.
" Tuấn Anh ơi!"
Cậu bạn trai hôm nay đã vận một bộ đồ gần giống với ngày diễn ra vòng thi tài năng. Áo sơ mi trắng, bên ngoài là blazer và quần âu đen. Điểm khác biệt duy nhất là ở cà vạt, vòng trước cậu ấy không đeo.
" bình tĩnh thôi."
Tuấn Anh đưa tay đỡ lấy tôi, cận thận để chắc chắn tôi sẽ không bị ngã.
Mà khoảnh khắc này đã được anh Minh Tiến chụp lại.
" hai đứa đứng sát lại, để anh nháy cho mấy kiểu ảnh nào."
Chúng tôi mỉm cười làm theo, mắt cùng hướng về phía điện thoại, hai tay đan chặt lấy nhau, tựa như không muốn tách rời.
" ảnh đẹp lắm luôn ạ!"
Tôi nhìn ảnh trong điện thoại anh Minh Tiến, phần khích reo lên.
Sau trung thu thì giáng sinh chính là ngày lễ thứ hai mà chụp tôi có ảnh chụp cùng nhau đấy.
Mà lúc này, đêm Prom cũng được bắt đầu. Tiếng MC dẫn chương trình bên ngoài đã vang lên.
" ba người ra xem đi. Tý em sẽ ra sau."
Tuấn Anh không muốn ai bỏ lỡ cuộc vui, cho nên đã bảo tôi cùng hai anh cứ ra ngoài trước.
" ừm, chúc cậu thi tốt nhé."
Trước khi ra khỏi phòng, tôi ôm lấy Tuấn Anh và nói cổ vũ. Tuấn Anh cười mỉm đáp lại cái ôm của tôi, gật đầu nói cảm ơn.
Ba anh em ra trước sân khấu khi mà MC đã giới thiệu xong phần mở màn, và để tiếp tục chương trình sẽ là tiết mục văn nghệ của câu lạc bộ B (Brandish) - câu lạc bộ múa của trường.
" không ấy mình cho DJ lên luôn được không?"
Anh Kỳ An nói. Xem ra ông anh có vẻ không thích tiết mục trên sân khấu cho lắm.
" cái gì hay thì mình phải để sau chứ. Bạn nhỏ của tao ăn cơm không theo quy tắc này à?"
“ không, cái gì ngon tao tống vào mồm trước. Mới cả đừng có gọi tao là bạn nhỏ, mày hơn tao có 9 tháng tuổi thôi."
Anh Kỳ An nhíu mày, làu nhàu với người yêu mình ngay khi nghe đến hai chữ, bạn nhỏ.
Trước cái đanh đá của ông anh tôi, anh Minh Tiến dường như lại rất thích thú. Ở góc mà không ai nhìn được, tay của hai người họ đã lén đan lại với nhau.
" Linh, đi ra mấy gian hàng mua đồ ăn không?"
" ok luôn anh. Em khát lắm rồi."
Tôi gật đầu nói với anh trai, thế là sau đó cả ba đã đi một vòng để tìm đồ ăn với nước uống.
Tất nhiên là ghé qua lớp tôi đầu tiên.
Bụng đang no nên ba anh em chỉ chọn mua trà chanh thôi. Người trả tiền là đại gia Kỳ An.
Mà lúc này, lưng tôi bỗng bị một lực nhẹ ập đến, giật mình rồi mới phát hiện hoá ra là Phương Anh.
" Linh! Hôm nay mày bảnh vãi."
Con bé phấn khích reo lên. Tôi mỉm cười, gật đầu nói cảm ơn.
Sau đó, chuyến đi lòng vòng quanh sân trường của ba anh em lại có thêm 2 người là Phương Anh và Đức Anh.
Tôi nhận ra, mình là đứa duy nhất không có người yêu ở cạnh. Huhu.
Lúc này, chúng tôi đang đứng ở một đoạn cách sân khấu khá xa, do phần trên đã chật kín người rồi. Nhưng đứng ở đây vẫn thấy được rõ mà.
" ui, Tuấn Anh kìa mày!"
Nhìn thấy cậu bạn trai của mình bước ra, tôi phấn khích, mỉm cười nói với Phương Anh.
Đẹp trai quá!
" Vũ Hoàng Tuấn Anh đến từ lớp 10A1, một chàng trai ấm áp và tinh tế, gây ấn tượng với vẻ ngoài điển trai và chiều cai 1m82. Bạn có một đôi tay đầy nghệ thuật, bức tranh do bạn vẽ đã khiến nhiều người phải trầm trồ khen ngơi. "
Nam MC liền mạch giới thiệu về Tuấn Anh, dưới sân khấu, tiếng vỗ tay đôm đốp và tiếng reo hò liên hồi vang lên.
Tuấn Anh đứng trên sân khấu, phong thái tự tin. Do đứng khá xa nên tôi không nhìn rõ được nét mặt của cậu ấy. Tiếc ghê.
Sau đó, Tuấn Anh quay về cánh gà, và những thứ sinh tiếp theo lần lượt được giới thiệu. Đến khi người thứ 5 kết thúc thì 4 người còn lại mới lần lượt bước ra sân khấu.
Cả 5 người đứng ở giữa, ban tổ chức bê từ trong ra một chiếc bàn cỡ vừa, trên mặt bàn là một chiếc bình thân tròn, miệng rộng.
" và bây giờ sẽ là phần thi đối đáp, mỗi thí sinh sẽ được bốc thăm, và ngẫu nhiên chọn vào một chủ đề."
Người mở đầu là chị Hà lớp 12A5. Chị ấy mặc một chiếc váy tùng màu trắng xanh, tóc thả xoã, trông rất xinh đẹp.
Chủ đề mà chị ấy bốc phải chính là bình đẳng nam nữ. Không phải là mới, nhưng cách chị ấy trả lời vẫn rất ấn tượng và đầy ý nghĩa.
Tiếp theo cũng là một chị lớp 12, và lần này, chị ấy sẽ phải trả lời về vấn đề môi trường. Cái này thì đúng tủ luôn rồi vì chị ấy thuộc câu lạc bộ môi trường đó.
" may thật!"
Phương Anh nói.
Tuấn Anh là người thứ 4 bốc thăm.
" chủ đề của em chính là, đôi khi có thể bạn đi nhầm đường, nhưng nếu bạn vẫn cứ đi, nó có thể là con đường mới "
Ô ban tố chức cố tình làm khó cậu bạn trai của tôi à.
" theo em đó là đúng hay sai?"
Tuấn Anh nghĩ ngợi mấy giây, sau đó liền cầm mic và nói.
" Theo em thì là đúng. Vì đời người chính là một hành trình dài và không phải lúc nào cũng diễn ra suôn sẻ. Sẽ có đôi lúc chúng ta gặp khó khăn, thất bại, thậm chí là tuyệt vọng. Đó là lúc chúng ta nghĩ mình đang đi sai đường."
Tôi nghĩ thay vì ở trong đội tuyển toán, cậu ấy nên vào đội tuyển văn.
" nhưng nếu chúng ta tiếp tục bước đi, đó chính là thể hiện sự kiên trì, không ngại khổ mà biến cái sai thành cái đúng. Khi đó, một con đường mới sẽ là do chúng ta tự tay tạo ra, đừng bỏ cuộc giữa chừng nếu bạn không muốn đánh mất những kết quả bất ngờ và giá trị."
Tuấn Anh cúi người và nói em xin hết, một tràng vỗ tay tiếp tục vang lên.
Tôi đứng ở xa cũng phấn khích không kém gì mọi người.
" thằng em rể này tao cho đạt rồi nhé."
Anh Kỳ An vỗ tay theo tiếng reo hò của mọi người.
Tôi bật cười, không hề hay biết Tuấn Anh đứng trên kia đã tìm được hình bóng của tôi, không hề hay biết, cậu bạn trai cũng là trúng tủ khi bốc vào câu hỏi này.