Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Cấp Gia Tộc - Từ Dung Hợp Bắt Đầu

Chương 93 : Dung Hợp




Chương 93 : Dung Hợp

[ Chúc mừng kí chủ đột phá trúc cơ cảnh thành công, hệ thống mở ra công năng mới.

Bây giờ kí chủ có thể dung hợp vạn vật, tự động kiểm trắc, nhiệm vụ phụ bảng cùng với phụ thuộc thế lực.]

" Công năng mới chính là dung hợp vạn vật, tự động kiểm trắc, nhiệm vụ phụ bảng cùng với thế lực phụ thuộc ? Cụ thể là sao, có thể nói rõ không ?"

Trần Trường Xuân đối với công năng mới này tràn ngập tò mò liên tục hỏi.

[ Đúng vậy, kí chủ thể dung hợp mọi thứ trên đời, như là công pháp, linh dược, đan dược và nhiều thứ khác, cụ thể thì mời kí chủ tự trải nghiệm.

Tự động kiểm trắc một khi có người đặc biệt, chẳng hạn như khí vận chi tử, cùng với thiên tài địa bảo ở gần thì bổn hệ thống sẽ tự động kiểm trắc, thông báo kí chủ.

Nhiệm vụ phụ bảng, đây chính là nơi bổn hệ thống sẽ công bố nhiệm vụ, kí chủ có thể thông qua người trong thế lực của mình để hoàn thành, khi hoàn thành sẽ nhận được phần thưởng, tuỳ theo độ khó sẽ nhiều hay ít.

Về phần thế lực phụ thuộc đó chính là kí chủ có thể thu phục thế lực cho mình, thế lực đó nếu cường đại kí chủ sẽ có thêm điểm khí vận. ]

Nghe hệ thống giải thích rõ, Trần Trường Xuân gật gù.

Hắn đối với nhiệm vụ phụ bảng, tự động kiểm trắc cùng với thế lực phụ thuộc cũng không có mấy hứng thú, nhưng đối với dung hợp vạn vật thì hứng thú vô cùng, thế là mang theo tò mò hỏi một câu xác nhận :

" Ta có thể dung hợp vạn vật ? "

[ Đúng vậy, chúc mừng kí chủ !]

" Tốt, tốt, tốt !"

Cười to một tiếng nói ba chữ tốt, Trần Trường Xuân bắt đầu suy tư nên dung hợp thứ gì thử nghiệm.

Trải qua một phen đắn đo cùng với xem những vật phẩm trong túi trữ vật. Nhưng chẳng có mấy đồ tốt, ngoài Tục Mệnh Thảo và Tục Cốt Thảo hai chủ dược luyện chế sinh linh đan, chữa thương thánh dược.

Không chút bất ngờ khi nhìn đến hai thứ tốt này Trần Trường Xuân liền chọn nó :

" Hệ thống mở ra công năng dung hợp!"

[ Được rồi, mời kí chủ!]

Hệ thống dứt lời, trước mắt Trần Trường Xuân liền hiện ra một ảo ảnh đỉnh lô khá chân thực. Sau khi bỏ hai loại linh thảo vào trong đỉnh lô, chờ đợi một hồi, thanh âm hệ thống lại vang lên :



[ Chúc mừng kí chủ dung hợp hoàn tất, thành phẩm đã được chuyển vào không gian hệ thống.]

" Tốt, lấy ra đi."

Trần Trường Xuân nghe vậy mĩm cười nói.

[ Được Thôi]

Phạch~

Vốn đang chờ mong, nhưng khi vừa dứt lời kêu hệ thống lấy ra, trước mặt Trần Trường Xuân liền hiện ra một đống phân rơi xuống đất vang lên tiếng, khiến cho hắn chửi ầm lên :

" Chó hệ thống ! Ngươi lăn ra đây, bổn toạ hứa không đập c·hết ngươi !!! "

[ Kí chủ bình tĩnh, kỳ thực đống phân đó cũng không tầm thường, nó có mang theo đặc tính của hai loại linh thảo, có thể tăng thêm thọ nguyên cùng với tái tạo xương cốt, không phải là một đống phân tầm thường đâu, kí chủ không nên nóng như vậy.

Lại nói, nổi nóng sẽ giảm thọ, cứ bình thường tâm tĩnh khí hoà không tốt sao ?]

Trần Trường Xuân nghe được lời giải thích của hệ thống, sắc mặt đen như đáy nồi.

Tuy nhiên kế tiếp hắn cũng không phải chửi rủa, mà là tò mò bởi tác dụng của đống phân hỏi :

" Có thể tăng thọ nguyên sao ? tăng được bao nhiêu ? "

[ 1 năm ]

" Ngươi ăn đi, mời cả họ nhà ngươi ăn đi!"

Trần Trường Xuân nghe được câu trả lời, gào to chửi.

Vốn dĩ tưởng rằng có thể tăng mười năm, nhưng lại chỉ có một.

Dự định đem đi làm mới hình dạng, tạo mùi thơm tho đi rao bán, đã nháy mắt bị diệt sạch.

Đúng vậy, Trần Trường Xuân tính đem phân đi bán không sai đâu.

Dù sao tu tiên giới rất đông tu sĩ không còn thọ nguyên nhiều, mà đối với đám người thọ nguyên gần hết, có phân để ăn tăng thọ là một điều may mắn rồi, đừng nói đến việc hắn trang hoàng đống phân, tạo mùi cho không giống.



Tuy là có chút thất đức, nhưng Trần gia chủ vững tin một khi nói rõ tác dụng, thì cho dù là phân đi nữa thì đám tu sĩ chắc chắn vẫn sẽ đồng ý mà nuốt vào bụng.

Cho nên, việc này cũng không tính là thất đức là bao, nhiều lắm là làm ăn thối tha mà thôi.

Dù sao là phân thì thối cũng là chuyện dễ hiểu đúng không ? Nói thối tha chính xác quá rồi còn gì.

Nhưng khổ nỗi nó chỉ gia tăng một năm thọ nguyên, đối với người s·ợ c·hết thì không sao, vẫn có thể bán ra, nhưng đối với tu sĩ muốn tăng thêm cảnh giới, truy cầu tiên đạo chuyện này cũng không có bao nhiêu hấp dẫn.

Thêm nữa nếu chỉ tăng một năm, giá trị sẽ rất thấp, muốn bán giá cao là chuyện không thể nào.

Mà Tục Mệnh Thảo cùng với Tục Cốt Thảo lại là linh dược trân quý, giá cả rất đắt, bán không được giá cao, chắc chắn sẽ lỗ sặc máu.

Chỉ có kẻ điên mới làm ăn lỗ vốn như vậy.

...

Chửi rủa âm ĩ một hồi, Trần Trường Xuân tiếp tục dung hợp thêm một số đồ vật, nhưng hiệu quả cũng không tốt là bao, nhưng dẫu sao thứ hắn dung hợp chỉ là đồ bình thường, không có bao nhiêu trân quý, có kết quả như vậy cũng là điều dễ hiểu thôi.

Chơi chán chê Trần Trường Xuân nói với hệ thống :

" Mở ra nhiệm vụ bảng."

[ Được rồi, mời kí chủ xem.]

[ Nhiệm Vụ Phụ Bảng ]

[ 1. Diệt đi yêu thú nhất giai Xích Hồ ở gần Đào Hoa Sơn, hoàn thành ban thưởng : 20 điểm khí vận.

2. Giúp người già qua đường, hoàn thành ban thưởng : 5 điểm khí vận.

3. Đỡ đẻ sản phụ, hoàn thành ban thưởng : 5 điểm khí vận.

4. Quét hết lá đào trên Đào Hoa Sơn ban thưởng : 10 điểm khí vận. ]

Mới đầu đọc nhiệm vụ thứ nhất, Trần Đại Gia Chủ cũng không có cảm giác gì, nhưng khi đọc những nhiệm tiếp theo khoé miệng hắn liền giựt giựt :

" Đây thật là nhiệm vụ hả ?"



[ Đương nhiên là thật, kí chủ hoàn thành sẽ có ngay điểm khí vận, thật không thể thật hơn.]

Trần Trường Xuân nghe vậy nội tâm sinh ra một cỗ cảm giác quái dị bay loạn, nhưng rất nhanh hắn đã dẹp đi những thứ hỗn độn trong lòng.

Dù sao, miễn hoàn thành nhiệm vụ có ban thưởng là được, hắn cũng lười đi hỏi, phân bua cho ra lẽ, sao lại có những nhiệm vụ kỳ quái như vậy.

Nghe được câu trả lời của hệ thống, Trần Trường Xuân gật đầu, nhớ đến bản thân đột phá không chút đau khổ tò mò hỏi :

" Ngươi có biết tại sao vừa rồi bổn gia chủ đột phá nhưng lại không chút đau đớn không ?"

[ Biết, đó là kí chủ nhờ có tu vi phù giúp đỡ, xoá đi đau nhức trong lúc đột phá.]

" Chỉ đơn giản như vậy."

[ Đúng, chỉ đơn giản như vậy.]

Được lời giải đáp, Trần Trường Xuân nhẹ gật đầu một cái, tiếp tục khoanh chân ngồi tu luyện.

...

Hiện tại mọi chuyện trong nhà Trần Trường Xuân đã giao cho Trần Vân Phong xử lý, cho nên hắn cũng chẳng có việc gì làm.

Kế tiếp ba tháng hắn không tu luyện chính là luyện đan, thử xem tay nghề mình sau khi nhận kinh nghiệm nhị giai luyện sư tăng lên bao nhiêu.

Một ngày vẫn như mọi ngày, sau khi trải qua một đêm tu luyện, Trần Trường Xuân dự định tiếp tục luyện đan, nhưng khi bấm tay tính số ngày, ba tháng đã trôi qua.

Nhớ trước khi vào động phủ bế quan tu luyện đến nay đã được ba tháng, không biết việc xây phòng óc, cung điện lầu các ra sao, Trần Trường Xuân liền sải bước ra ngoài.

...

Diện tích Đào Hoa Sơn rất lớn, có đâu đó tầm hai trăm dặm, cắt nhường cho Lý Lục phân nửa Trần Trường Xuân còn lại một trăm dặm.

Sau khi ra khỏi động phủ, Trần Trường Xuân ngự kiếm bay đến sườn núi, nơi xây dựng phòng óc lầu các.

Khi tiếp cận sườn đồi thanh kiếm dưới chân liền khựng lại ngừng bay, Trần Trường Xuân hai mắt mở to nhìn trước mặt khung cảnh.

Ba tháng xây dựng, không còn sườn núi gồ ghề, thay vào đó là một quảng trường rộng lớn, sườn núi được phân thành hai khu, cao và thấp.

Từng toà lầu các cung điện, tường vàng ngói xanh, mái vòm trạm khắc đủ kiểu dáng trấn thú trạch.

Ngoài ra còn có thêm đông tây nam bắc, bốn cái đại môn, từng dãy tường đá xanh, khắc rồng khắc phượng, vô cùng đẹp mắt.