Chương 92 : Tam Quan
Tuy là Trần Trường Xuân có chút bất ngờ đối với công năng "mới" của hệ thống, nhưng chỉ cần khoá lại linh mạch là có thêm một trăm điểm khí vận.
Chuyện này cho dù tính tới tính lui, tính xuôi tính ngược thì vẫn là chuyện tốt.
Do đó, Trần Đại Gia Chủ mặc kệ hệ thống có những công năng gì, miễn tốt cho mình là được, cười toe toét nói :
" Khoá lại đi."
[ Nhận Được ! Chúc Mừng Kí Chủ Thành Công Khoá Lại Linh Mạch, Ban Thưởng : 100 Điểm Khí Vận.
Linh Mạch Trước Mắt Đẳng Cấp 1, Nếu Muốn Tăng Cấp Vui Lòng Hoái Đoái " Thăng Mạch Trận " ]
Nghe được điểm khí vận đã vào túi Trần Trường Xuân khoé môi khẽ cong, thần sắc thoả mãn, nhưng khi nghe đến vế sau của hệ thống, ánh mắt của hắn liền hiện lên vẻ khó hiểu hỏi :
" Hoái đoái ? Ý của ngươi là muốn thăng cấp linh mạch thì phải dùng điểm khí vận sao ?"
[ Đúng Vậy, Muốn Thăng Cấp Linh Mạch Cần Phải Có Trận Pháp Hỗ Trợ Mới Được, Do Đó Nếu Kí Chủ Muốn Thăng Cấp Vui Lòng Vào Hệ Thống Thương Hành Mục Hai Số Ba....]
Nghe được những lời này, ánh mắt Trần Trường Xuân hoá thành quái dị thầm nghĩ.
Nguyên lai là cẩu hệ thống này muốn chào hàng, trăm điểm kia nếu phải tính thì đó chính là mã khuyến mãi, cũng như một số trò bán buôn kiếp trước ta từng gặp, cái dạng ưu đãi cho khách hàng mới đây mà.
Nhưng vậy cũng không sao, nếu như thuận tiện lại thêm hữu ích mua hàng của nó cũng được, dù sao bổn toạ chính là người biết điều nha.
Từ lúc hệ thống xuất hiện, nhờ vào cố gắng cùng với sự đỡ của nó bổn toạ mới có ngày hôm nay.
thôi thì bổn toạ giúp lại, cho nó có công ăn việc làm vậy.
Nghĩ nghĩ suy suy, Trần Trường Xuân mĩm cười :
" Được thôi, mở ra hệ thống thương hành đi, nếu như mà được thì..."
Vốn dĩ muốn ủng hộ hệ thống, dù sao thăng cấp linh mạch cũng có lợi cho mình, thậm chí là cả tộc. Nhưng khi nhìn cái giá trong hệ thống thương hành, Trần Trường Xuân chỉ nói được nửa câu, chốt câu không có đã chửi ầm lên :
" Cẩu hệ thống ! Ngươi đây là ăn c·ướp đúng không ? Một ngàn điểm một cái thăng mạch trận, lại chỉ sử dụng một lần ? Ngươi kêu ta kiếm đâu ra một ngàn điểm khí vận đây ?"
[ Kí Chủ Không Am Hiểu Trận Pháp Đúng Không ?]
" Đương Nhiên, ngươi theo ta bấy lâu có thấy ta dính vào trận pháp không ? Hỏi như không hỏi !"
[ Thật Phiền Phức ]
Gặp Trần Trường Xuân nói rõ bản thân ngu dốt về trận pháp, hệ thống giọng điệu máy móc biến đổi, tuy là vẫn không chút tình cảm, nhưng nếu như nghe thì vẫn nghe ra được trong đó cất chứa phiền chán.
Sau khi than một câu, hệ thống lại nói tiếp :
[ Trận Pháp Thăng Mạch, Tất Cả Đều Chỉ Dùng Được Một Lần, Bởi Vì Sau Khi Dùng Xong, Trận Kỳ, Trận Văn Đều Sẽ Bị Linh Mạch Ảnh Hưởng Trong Lúc Thăng Cấp, Hao Tổn.
Cũng Vì Vậy, Thăng Mạch Trận Chỉ Có Thể Sử Dụng Một Lần !]
Nghe hệ thống giải thích rõ, Trần Trường Xuân bừng tỉnh đại ngộ, có chút xấu hổ do cô lậu quả văn, mặt hơi đỏ thấp giọng hỏi :
" Nói như vậy không phải là do ngươi muốn bốc lột, chặt chém ta ?"
[ Kí Chủ Có Gì Để Bổn Hệ Thống Bốc Lột Sao ? ]
Hệ thống khinh thường đáp lời, sau đó tiếp tục nói :
[ Kí Chủ Cứ Yên Tâm Đi, Chỉ Một Ngàn Điểm Mà Thôi, Nếu Như Kí Chủ Cố Gắng Thì Kiếm Được Mấy Hồi. Thêm Nữa, Khi Kí Chủ Đột Phá Lên Trúc Cơ Kỳ, Công Năng Mới Của Bổn Hệ Thống Sẽ Xuất Hiện.
Lúc Đó Kiếm Điểm Khí Vận, Cũng Chẳng Phải Chuyện Gì Khó, Chỉ Cần Cố Gắng Là Được !]
" Đột phá Trúc Cơ ? Ngươi có thêm công năng ? "
[ Đúng Vậy !]
" Được, hoái đoái tu vi phù !"
Trần Trường Xuân nghe nói đột phá sẽ có thêm công năng mới, tuy là không biết công năng đó là gì, có tác dụng hay không, nhưng dù sao hệ thống này toàn là đồ tốt lại thêm công năng hiện chỉ có mỗi dung hợp với mua hàng, mang tiếng hệ thông nhưng chỉ có bấy nhiêu công năng cũng quá ít đi, do đó hắn liền hoái đoái tu vi phù, quyết định đột phá Trúc Cơ, xem thử hệ thống công năng là gì.
...
Nhìn hai tấm tu vi phù trên tay, lại thêm còn một trong không gian hệ thống, tổng cộng có ba, xem ra đã đủ đột phá.
Trần Trường Xuân liền khoanh chân lại, cắn răng nghiến lợi chuẩn bị chịu đựng đau khổ khi đột phá.
Đúng vậy, trúc cơ sẽ khá đau đớn, bởi vì Trúc Cơ có tam quan, ba cửa ải. Đó chính là nhục thân quan, chân nguyên quan cùng với thần thức quan.
Ải thứ nhất nhục thân quan, tinh lọc hết tất cả máu huyết trong thân thể, đề cao nhục thân.
Ải thứ hai chân nguyên quan, chuyển hoá linh lực thành dạng lỏng, không còn hình dáng đám mây sương mờ như luyện khí kỳ.
Trong quá trình chuyển hoá sẽ phụ thuộc vào công pháp của tu sĩ, chất lượng của chân nguyên sẽ đi theo đề thăng, trở nên cao hay thấp.
Nếu như công pháp rác rưởi, chân nguyên sẽ ít hơn cùng với không tinh thuần bằng những tu sĩ có công pháp tốt..
Cửa ải thứ ba chính là thần thức quan, thuế biến thần thức, từ luyện khí thần thức thành trúc cơ thần thức.
Thần thức tu sĩ Luyện Khí Kỳ thì có thể nội thị, cũng như là mở ra túi trữ vật, xem ngọc giản vân vân và mây mây.
Thần thức tu sĩ Trúc Cơ Kỳ khác biệt một xíu, đó chính là có thể ngoại phóng, dò xét sự vật cách xa mấy chục trượng, có thể lường trước những nguy hiểm, nhờ đó mà thực lực tăng cao.
Trong đó cửa ải thứ ba chính là nguy hiểm nhất, bởi vì công pháp chuyên tu thần thức rất hiếm, cho nên đa phần thần thức của tu sĩ đều không cường đại. Nếu như trong lúc trúc cơ thần thức quá yếu ớt, chưa đạt đến tình trạng viên mãn, sẽ rất dễ thất bại.
Mà một khi thất bại thì sẽ kéo theo không ít hệ luỵ nhẹ thì tu vi cả đời khó tiến, nặng thì trở thành gã điên, tẩu hoả nhập ma xem người nhà là kẻ thù, loạn chém loạn g·iết.
Thậm chí là hoá thân ma quỷ, hút máu ăn thịt người.
Do đó, Trần Trường Xuân đối với việc Trúc Cơ cực kỳ xem trọng, mặc dù bây giờ trước cái bánh do hệ thống vẽ ra vô cùng hấp dẫn, nhưng hắn vẫn rất là bình tĩnh, nội tâm không chút gợn sóng.
Tuy nhiên, sau khi bóp tu vi phù thì nội tâm của hắn lại trở nên gợn sóng rồi, bởi vì tu vi phù không chỉ sinh ra linh lực, mà còn tự động giúp hắn tinh lọc khí huyết nữa.
Lại thêm không chút đau đớn như những gì trong Trần Anh Bút Kí cùng với thường thức tu tiên giới, đột phá trúc cơ là sẽ đau.
Sau khi dùng một tấm tu vi phù vượt qua nhục thân quan, Trần Trường Xuân nội tâm mang theo chút bất ngờ tiếp tục bóp nát lá thứ hai.
Một cỗ linh lực vô cùng tinh thuần tạo thành một đoá vân ngũ sắc trong năm cái đan điền, liên tục xoay tròn sau đó tự động chuyển hoá thành dạng lỏng.
Tầm một canh giờ sau, tất cả linh lực đều đã hoá thành chân nguyên.
Trần Trường Xuân cảm nhận được thực lực tăng cao trở nên cường đại gấp mấy lần, nội tâm sinh ra hưng phấn ý động thử xem sao.
Có điều, trúc cơ vẫn chưa hoàn tất, do đó hắn đành nhịn lại, tiếp tục bóp nát lá bùa thứ ba.
Tu vi phù tựa như biết hắn ngứa ở đâu, hoá thành những đốm nhỏ li ti lọt vào đầu.
Một cảm giác huyền diệu sướng rên người, khó mà giải thích bằng lời, khiến Trần Gia Chủ đắm say sinh ra.
Không biết trôi qua bao lâu, Trần Trường Xuân mở ra hai mắt lấp loé tinh quang, khuôn mặt hưng phấn, điều động chân nguyên bấm niệm pháp quyết.
Trong nháy mắt, năm đoá hoả cầu hiện ra, không khí thoáng cái trở nên nóng bức như gần lò lửa, đây chính là ngũ hoả thuật, nhưng lần này nó lại cường đại, to lớn hơn lúc trước nhiều, cụ thể là to gấp hai lần.
Trần Trường Xuân nhìn thấy hoả cầu to như vậy, cả khuôn mặt đều là nét hưng phấn, cười to gật đầu :
" Tốt, Tốt, Tốt, Cuối cùng Trúc Cơ !!!"