Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Cấp Gia Tộc - Từ Dung Hợp Bắt Đầu

Chương 43 : Công Pháp Tu Tiên.




Chương 43 : Công Pháp Tu Tiên.

" Đúng vậy"

Ninh Vương khẽ gật đầu đáp lại hai chữ liền dừng một chút sau đó nói tiếp :

" Bổn vương thấy ngươi hôm nay cũng dẫn tộc nhân đến, không bằng để tuổi trẻ hậu bối tỷ thí chia phần đi."

Ninh Vương vừa dứt lời đám hậu bối như Doãn Chí Phong, Triệu Chính Vũ, Vũ Thần Tinh, hai mắt đều loé lên tinh quang, ưỡn ngực hào khí ngất trời, mặc dù là ở trong sơn động có dạ minh châu chiếu sáng, nhưng vẫn không tránh được có chút tối tăm, tuy nhiên chút bóng tối này cũng không thể che lấp được khí thế hào hùng tự tin của bọn hắn.

Tuổi trẻ thực lực cao, chẳng khác gì người thường vừa xuất sinh đã nắm trong tay cự phú.

Tự tin như vậy là điều tất nhiên.

" Tốt, đã vậy Vũ Thần Tinh ngươi thuận dịp hôm nay lãnh giáo thực lực của Đại Vương Tử, cùng kỳ lần tử của Doãn gia đi."

Vũ Tống nghe vậy gật đầu, quay sang thanh niên đứng bên cạnh mình nói, ngay lúc nhắc đến ba chữ " Kỳ Lân Tử " thì giọng điệu vốn là bình thản, đã đổi thành khinh thường.

Một bên người Doãn gia nghe vậy sắc mặt đều vô cùng khó coi, giận nhưng không thể nói gì.

Mặc dù Doãn Chí Phong ở tuổi đôi mươi đã đột phá đến Tiên Thiên Cảnh, nhưng đem so với Vũ Thần Tinh, Triệu Chính Vũ thì lại kém cạnh khá nhiều.

Không nói đến thực lực ra sao, chỉ nói đến tuổi tác, thì Doãn Chí Phong năm nay đã hai tám tuổi, nhưng Vũ Thần Tinh, Triệu Chính Vũ năm nay chỉ mới hai mươi hai, tuổi tác cách biệt sáu năm, nhưng thực lực lại chẳng kém cạnh với nhau là bao, xem qua liền thấy bên nào cao bên nào thấp rồi.

...

Doãn Chí Phong vốn là đệ nhất thiên tài của Doãn gia, nhưng đem ra so sánh với nhân kiệt ở Ninh Thành thì vẫn còn kém rất nhiều.

Ba chữ " Kỳ Lân Tử " này cũng chẳng khác gì là đang giễu cợt Doãn gia, Doãn Chí Phong là thằng chột làm vua xứ mù cả.

Vốn cảm giác tồn tại của Doãn gia ở trong tam phương đã thấp đến đáng thương, bây giờ thêm một câu của Vũ Tống hai phương còn lại nhất thời đều không còn ai xem trọng Doãn gia.

Cao tầng chiến lực không bằng Ninh Vương, Vũ Tống. Hậu bối cũng chẳng bằng hậu bối nhà người ta, còn đánh cọng lông, không bằng sớm về nhà từ bỏ cho xong.



...

Doãn Chí Phong tự nhiên cũng nghe được giọng điệu của Vũ Tống, nội tâm đương nhiên là phẫn nộ rồi, nhưng hiện tại cũng không phải lúc phát tác.

Hắn chỉ đành ngậm miệng đứng yên không nói, nhưng hai mắt chiến ý hiện lên cũng rất rõ ràng.

Ngay lúc toàn trường bởi vì câu nói chọc ngoáy của Vũ Tống mà yên tĩnh lạ thường, thì Doãn Đại Hùng bỗng nhiên lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh quỷ dị này :

" Kỳ Lân Tử thì không dám nói, nhưng lão phu vững tin Phong nhi nhà ta cũng chẳng thua bất kỳ anh tài kiệt xuất nào ở Ninh Thành, nếu Ninh Vương cùng Vũ gia chủ đã muốn cho hậu bối phân cao thấp, để chia lấy đồ vật trong động phủ thì cứ theo vậy mà làm thôi."

Nghe được lời này, người Doãn gia đều gật đầu đồng ý nói :

" Đúng vậy, cứ đánh đi, nói nhiều vậy để làm gì."

" Đúng vậy, đúng vậy."

Hai phương còn lại nghe vậy cũng không có ai đáp lời, đều trầm mặc không nói.

Nhưng trong lòng lại vô cùng xem nhẹ Doãn gia.

Các ngươi đánh thắng thì thế nào, Ninh Vương, Vũ Tống sẽ cho các ngươi bình yên rời đi sao ?

Thế giới này thực lực vẫn là thứ quan trọng nhất, nơi này cũng không phải tỷ võ đài, kẻ đệ nhất đạt phần thưởng.

Ninh Vương nói ra đề nghị để cho hậu bối tỷ võ phân lợi ích, là vì hắn kiêng kị đương kim Hoàng Hậu cùng với thực lực của Vũ gia mà thôi.



Dù sao Vũ gia có đến chín vị Tiên Thiên Tông Sư, chẳng kém cạnh Ninh Vương là bao, nếu xung đột diễn ra, Ninh Vương cho dù thắng cũng là thắng thảm, do đó hắn mới có đề nghị này, nếu không thì cần gì nhiều lời như vậy.

Dù lực c·ướp đoạt là được.

...



" Hắc hắc, đã vậy không bằng làm rõ trong sơn động này rốt cuộc có những gì đi, sau đó chia phần cũng không muộn."

Vũ Tống cũng không hề đoái hoài gì đến Doãn Đại Hùng, nhìn Ninh Vương nói.

" Được !"

Ninh Vương nghe vậy thì gật dẫn đầu đi trước một bước hướng về phía thạch đài.

Doãn Đại Hùng bị Vũ Tống xem nhẹ, mặc dù tức giận nhưng cũng không nói gì, thấy động tác của Ninh Vương, hắn cũng ngay lập tức theo sau.

Vũ Tống đương nhiên cũng giống như bọn hắn, ba kẻ đứng đầu tam phương thế lực, cùng nhau bước lên bậc tam cấp leo lên thạch đài.

Bọn hắn cũng không để ý đến bộ hài cốt, hai mắt chỉ lướt qua rồi thôi.

Chủ yếu vẫn là nhìn về đỉnh lô, thư tịch, cùng cái túi nhỏ được đặt ở đưới đất.

Cả ba lúc này một người cầm lên một quyền thư tịch lật xem, khi vừa mở ra quyển thư tịch, cả ba đồng thời trừng to mắt, đồng tử tựa như chuông đồng, thần sắc hiện lên vẻ khó tin.

Theo sau đó chính là hô hấp dồn dập, ánh mắt tràn đầy vẻ tham lam.

...

Ba người cầm trên ba quyển thư tịch khác nhau, nhưng tất cả đều có một điểm chung đó chính là cả ba quyển thư tịch này đều là công pháp tu tiên.

Một quyển có tên là Hỗn Nguyên Nhất Khí Quyết, một quyển là Ngũ Hành Tiểu Thiên Quyết, quyển còn lại là Luyện Khí Tiểu Thiên Quyết.

Người thường có lẽ không biết gì về tu tiên giới, nhưng những kẻ thượng vị giả như bọn hắn mặc dù vẫn chưa biết quá nhiều, nhưng da lông thì cũng biết được đôi chút.

Tự nhiên cũng hiểu được độ trân quý của công pháp tu tiên.



Đừng nói bọn hắn, cho dù Hoàng Đế ở nơi này cũng sẽ có phản ứng như vậy mà thôi, tu tiên có thể trường sinh nha, đây là chuyện bất kỳ thế gia nào cũng biết rõ.

Chỉ cần đem một quyển công pháp này ném vào Đế Đô hay bất cứ toà thành trì nào cũng có thể tạo ra được một hồi gió tanh mưa máu, điên cuồng c·ướp giật.

Tu tiên giả ở thế giới này cũng không phải là truyền thuyết, mà là có thật, bọn hắn mặc dù chưa gặp qua, nhưng thoại bản hay thư tịch đều có ghi lại.

Chẳng hạn như có một tiểu tử chăn trâu ở một sơn thôn nhỏ bé, vô tình gặp được tiên nhân, được tiên nhân thu làm đồ đệ truyền thừa y bát của mình, từ đó nhất phi trùng thiên, một bước lên trời.

...

Trong ba người này kích động nhất là phải nói đến Ninh Vương, bởi vì Triệu gia bọn hắn không chỉ biết về tu tiên giả, mà còn là vì sau lưng bọn hắn chính là có tiên tông ủng hộ.

Mới có thể giành được thiên hạ, làm nhất quốc chi chủ.

...

Lúc tuổi nhỏ Ninh Vương đã từng được sứ giả Tiên Tông đo lường tư chất, nhưng khổ nổi hắn tư chất quá kém, nên bị trả về không thể nhập tiên môn.

Đừng nói hắn, ngay cả đương kim hoàng đế cũng là như vậy.

Tuy nhiên bọn hắn cũng không phải là không có linh căn, mà linh căn đẳng cấp quá thấp, Tiên Tông chướng mắt nên mới trả về.

Bây giờ có công pháp tu tiên ngay trước mặt Ninh Vương làm sao k·hông k·ích động cho được.

Linh căn thấp chút thì đã sao ? Có thể tu tiên là được.

Đỡ hơn không có linh căn nhiều.

...

Doãn Đại Hùng lúc này hai mắt tựa như nhìn thấy mỹ nữ khoả thân, hai mắt đăm đăm lật xem quyển thư tịch.

Vũ Tống cũng không khác gì.

Ninh Vương Vũ Tống, Doãn Đại Hùng, ánh mắt chăm chú đọc từng dòng văn tự trên quyển thư tịch.

Một lát sau, cả ba người đọc xong quyển thư tịch, mắt đối mắt nhìn nhau.

Nội tâm thì không biết đang đánh chủ ý gì, nhưng chỉ cần nhìn qua liền thấy ánh mắt của bọn hắn lúc này đã tràn đầy tham lam chi sắc, không thể nào che dấu được.