Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Cấp Gia Tộc - Từ Dung Hợp Bắt Đầu

Chương 4 : Bách Thảo Các, Doãn Chí Minh.




Chương 4 : Bách Thảo Các, Doãn Chí Minh.

Trần Trường Xuân một chân bước vào Bách Thảo Các, liền có một thanh niên tuấn lãng mặc một bộ lục bào đón tiếp.

Cũng không vì Trần Trường Xuân ăn mặc bần hàn, mà coi thường, trên mặt treo một nụ cười công nghiệp nói :

" Vị huynh đệ này, không biết ta có thể giúp gì cho ngươi ?"

" Tại hạ họ Trần, ta muốn mua một chút dược liệu, về chế dược."

Trần Trường Xuân mĩm cười đáp lời.

" Nguyên lai là Trần Dược Sư, cửu ngưỡng đại danh, cửu ngưỡng đại danh. Không biết dược liệu Trần huynh muốn mua là ?"

Thanh niên lục bào, nghe nói có sinh ý, lại thêm nghe được Trần Trường Xuân còn biết chế dược, càng thêm khách khí nhiệt tình, đưa hắn đến một gian tiểu phòng, gọi người bưng trà rót nước cho hắn.

Dược sư, nghề nghiệp này cũng không phải ai cũng có thể làm, không có thiên phú không có tài lực ủng hộ mua dược liệu luyện tay là không được.

Mà quan trọng nhất là thiên phú, nếu không rất khó đi xa.

Bởi vậy luyện dược sư rất khan hiếm, nhất là những đại sư luyện dược.

Mặc dù không biết trình độ Trần Trường Xuân tới đâu, nhưng chỉ cần là luyện dược sư thì đáng để hắn tôn kính như vậy, dù sao mỗi một tên luyện dược đều là cây rung tiền, có thể lôi kéo vì Bách Thảo Các chế dược, đây cũng là công lao lớn.

Chuyện này xứng đáng để cho hắn lễ đãi Trần Trường Xuân.

" Không biết quý các có những dược liệu này ?"

Trần Trường Xuân lấy từ trong ngực ra một tờ giấy đã chuẩn bị sẵn, ghi lại các loại dược liệu cần mua.

Thanh niên lục bào tiếp nhận tờ giấy, nhìn qua từng hàng danh tự dược liệu ánh mắt của hắn càng lúc càng sáng.

Mười năm nhân sâm, ba năm cốt thảo, ba năm huyết sâm, cùng với mười loại phụ dược, mặc dù hắn không hiểu luyện được, nhưng chưa ăn thịt heo, heo chạy cũng đã thấy nhiều.

Tất cả dược liệu đều là luyện chế tôi thể tán dược liệu cần có.

Mười năm nhân sâm, có tác dụng cố bổn bồi nguyên, ba năm cốt thảo có tác dụng rèn luyện xương cốt, huyết sâm có tác dụng tăng cường khí huyết, chính là ba loại chủ dược của Tôi Thể Tán.

Tôi Thể Cảnh võ giả, chính là dùng loại thuốc tán này để tôi thể.

Cứ tưởng Trần Trường Xuân, nhiều lắm chỉ có thể luyện chế các loại thuốc tán bình thường như Giải Độc Tán, Cầm Huyết Tán.



Không ngờ hắn còn biết luyện chế loại dược đắt đỏ này, cũng không trách được hắn dù sao Trần Trường Xuân ăn mặc quá bần, mà luyện dược sư cao minh ai sẽ ăn mặc như hắn, nhìn lầm cũng là chuyện bình thường.

Thanh niên lục bào trong lòng thầm hô nhặt được bảo, mĩm cười nói :

" Có có, Trần Dược Sư đợi chút, ta cho người đi lấy dược liệu."

" Được "

Trần Trường Xuân mĩm cười đáp ứng, cầm chén trà khẽ nhấp môi.

Nước trà chạy xuống bao tử, một cỗ ấm áp lưu chuyển toàn thân, hắn không khỏi nói một câu :

" Trà Ngon ."

" Đương nhiên là ngon, loại trà này chỉ có Bách Thảo Các mới có, chuyên dùng để tiếp khách chỉ có dược sư mới được hưởng dụng. "

Thanh niên lục bào nghe hắn khen, tự hào nói.

Bách Thảo Các cũng không phải dược các tầm thường, cả Đại Huyền Quốc này đều có chi nhánh của bọn họ.

Rải rác các châu các thành, mỗi một toà thành trì đều có chi nhánh.

Tổng bộ thì toạ lạc ở đế đô.

Đây cũng là vì sao Trần Trường Xuân sau khi nghe ngóng, lựa chọn mua dược liệu ở đây.

Một phần là vì nó nổi tiếng, phần còn lại cũng là vì nó nổi tiếng.

Đúng vậy chỉ vì nó nổi tiếng, làm ăn uy tín đặt đầu, không chèn ép khách nhân, luôn kết thiện duyên với khách hàng, đặc biệt là luyện dược sư.

Nghe nói đâu, Đại Sư luyện dược của bọn hắn cũng là do mời chào mà đến.

Ngay lúc Trần Trường Xuân cùng thanh niên lục bào nói chuyện phiếm, có một thiếu nữ tiến đến gian phòng gõ cửa.

" Vào đi."

Thanh niên lục bào dứt lời.

Một thiếu nữ tầm mười sáu, mặc lục sắc váy dài, mở cửa bước vào, trên tay còn mang theo một bao nhỏ, cung kính đến trước thanh niên lục bào nói :



" Doãn chấp sự, dược liệu đã lấy đủ. "

Dứt lời, nàng đặt bao nhỏ lên bàn liền thi lễ rời đi.

" Trần Dược Sư, mời kiểm tra."

Doãn Chấp Sự, đẩy bao nhỏ đến trước người Trần Trường Xuân nói.

" Đủ rồi."

Trần Trường Xuân kiểm kê dược liệu một lát sau, gật đầu nói, sau đó lấy ra một thỏi vàng đưa cho Doãn Chấp sự.

" Trần Huynh, nhận biết một chút, tại hạ Doãn Chí Minh, có chuyện mạo muội tại hạ không biết có nên nói hay không."

Ngay lúc Trần Trường Xuân thu hồi tiền thừa, chuẩn bị đứng dậy cáo từ, Doãn Chí Minh đứng dậy, sắc mặt ngượng ngùng nói.

" đã biết mạo muội còn nói cái rắm !"

Trần Trường Xuân trong lòng nhả rảnh một câu, bên ngoài thì khẽ cười, nụ cười ấm áp như nắng xuân :

" Doãn huynh cứ nói, hai ta vừa gặp đã thân, có việc cứ nói không cần ngại."

" Đã Trần huynh sảng khoái như vậy, tại hạ cũng không lòng vòng, không biết Trần huynh có hợp tác với ai chưa ? nếu như chưa ta định mời Trần Huynh vì Bách Thảo Các luyện dược."

" Về phần thù lao nhất định cho Trần huynh hài lòng."

Doãn Chí Minh, mặt treo nụ cười thiên chuy bách luyện, muốn giả bao nhiêu có bấy nhiêu.

Nghe hắn nói, Trần Trường Xuân trầm mặc, nhưng chỉ trong chốc lát hắn liền nở nụ cười :

" Tại hạ cũng chưa hợp tác với ai, Doãn Huynh đã mời, tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh, vì Bách Thảo Các chế dược."

Đang lúc không biết ngày sau luyện ra dược tán bán ở đâu. Doãn Chí Minh đưa ra lời mời, chẳng khác nào buồn ngủ đưa tới gối đầu.

Trần Trường Xuân chỉ suy tư chốc lát liền đáp ứng, còn về phần trầm mặc, chẳng qua là để cho Doãn Chí Minh thấy.

Bổn toạ cũng không phải người dễ dãi.

Để một lát đàm phán giá tiền, không bị hắn ép thù lao xuống đáy mà thôi.



" Tốt, đã vậy giờ nói đến vấn đề thù lao..."

Doãn Chí Minh thấy hắn đáp ứng nói.

....

Một lát sau.

Trần Trường Xuân, từ Bách Thảo Các bước ra.

Phía sau có Doãn Chí Minh đi theo đưa tiễn.

Nhìn hắn rời đi Doãn Chí Minh thu hồi ánh mắt, trở lại cương vị chờ khách.

Trãi qua một phen cò kè mặc cả, hai bên chốt giá.

Mỗi tháng Trần Trường Xuân có mười lượng bạc bỗng lộc, trách nhiệm chính là mỗi tháng luyện chế ba mươi phần Tôi Thể Tán, nếu như có thể luyện nhiều hơn ba mươi phần, Bách Thảo Các sẽ cấp cho hắn thêm một phần hai lượng bạc.

Đại Huyền Quốc, tiền tệ quy đổi là ngàn tiền đồng bằng một lượng bạc, một cái bánh bao bán với giá một đồng tiền.

Không tính luyện chế thêm dược tán kiếm thêm tiền, chỉ với mười lượng bạc, cũng đủ cho Trần Trường Xuân nuôi cả nhà ấm no, thậm chí ăn sung mặc sướng.

Nhưng nuôi võ giả lại không đủ, một phần Tôi Thể Tán cần ba lượng bạc, đủ cho một tên võ giả phục dụng ba ngày.

Mà võ giả, một tháng có thể phục dụng ít nhất, năm phần tôi thể tán, chỉ nhiêu đó liền mất mười lăm lượng bạc.

Chưa nói đến võ giả sức ăn kinh người, mỗi bữa đều phải có thịt có cá.

Để chuyển hoá thức ăn thành khí huyết tôi luyện thân thể, với số tiền mười lượng bạc xa xa không đủ.

Nhưng cũng may Trần Trường Xuân là Luyện Đan Sư, mà hắn nhận phần thưởng thuật luyện đan cũng không phải phàm nhân luyện đan, mà chính là bao gồm phàm tục cùng tu tiên giới, luyện chế đan dược " Luyện Đan Sư"

Ngoài những dược tán, đan dược chuyên để võ giả phục dụng tu luyện, còn có các loại đan dược như Tụ Khí Đan, Bồi Nguyên Đan, Dưỡng Khí Đan,... vân vân và mây mây.

Dùng kỹ nghệ của tu tiên giới, kiếm tiền ở phàm tục còn khó sao ?

Dù hắn nuôi trăm tên võ giả cũng không khó, chớ nói chi là nuôi trong nhà chỉ có vài tên võ giả.

Hợp tác Bách Thảo Các chỉ là hắn trước mắt đường ra duy nhất, nên mới hợp tác, đợi đến khi có tài chính khởi động, Trần Trường Xuân tự mở dược các của mình.

Lúc đó còn thiếu tiền sao ?

Đừng nói một tháng năm phần Tôi Thể Tán, dù là trăm phần Trần Trường Xuân vẫn có thể cung cấp cho Vân Phong, Vân Vũ bọn hắn tu luyện.

...