Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Diệt Thế Ma Pháp Sư

Chương 10: Thánh nữ của Tử Vong Thần Điện




Chương 10: Thánh nữ của Tử Vong Thần Điện

Tử Vong thần điện là một tồn tại nằm trong chiều không gian cách biệt với thế giới bên ngoài. Xung quanh bốc lên rất nhiều hắc khí âm u, trong hắc khí còn chứa các oan hồn không ngừng kêu gào thảm thiết như chưa được siêu thoát. Kết hợp với sự tiêu điều toát lên của một tòa kiến trúc lơ lửng giữa nơi đây, quả thực rất giống một tòa miếu quỷ ám.

Bề ngoài của tòa kiến trúc này được xây dựng theo phong cách châu Âu, bốn mặt vuông góc chĩa theo bốn phương bất kỳ. Trên mặt tường có lít nha lít nhít dấu ấn màu đen uốn lượn như những con rắn nhỏ đan kẽ với nhau, tạo thành vô số hình thù ma quỷ kì lạ mà cuốn hút đến lạ thường. Mỗi mặt đều có hai mươi cái cửa sổ lớn, từng cái cách nhau hai mươi mét, trên cửa sổ chỉ có vài thanh hàng rào dùng để chặn giữa ngoài và trong.

Mặt tường chính diện đằng trước là một cánh cổng to lớn bằng sắt màu đen. Hai bên cánh cổng đứng mười tên thủ vệ mặc giáp đen, trên thân của mỗi người này không ngừng bốc lên từng làn tử khí màu đen ghê người. Kinh khủng nhất là khuôn mặt của mỗi một người trong số chúng không giống như người sống bình thường, toàn bộ đều không có da thịt, cả trên khuôn mặt lẫn bàn tay đang giương chiếc giáo. Nhìn không khác gì những bộ xương bị mục rữa nằm trong quan tài để thối vài năm, trong hốc mắt trống trơn không có nổi con ngươi, thay vào đó là hai đốm lửa ma trơi bốc lên từ hai hốc mắt.

Chúng là những cái xác được yểm hồn bởi ma pháp t·ử v·ong để tồn tại, có tên gọi là Tử Vong Lâu Cốt. Nhiệm vụ của chúng là nghe theo mệnh lệnh của những kẻ cầm quyền trong Tử Vong thần điện và trực thuộc bảo vệ tòa thần điện c·hết chóc này.

Qua cánh cổng chính nhìn vào, có thể thấy được bên trong không gian cực kỳ rộng lớn, rộng ngang bằng một tòa lâu đài sở hữu diện tích ba nghìn mét vuông. Nhưng đều xuất hiện một điểm chung từ bên ngoài lẫn bên trong của tòa thần điện này, đó là màu sắc tối tăm ảm đạm và cảm giác c·hết chóc mà nó mang đến.

Ngoài khu nhà chính đường của thần điện là dùng để tôn thờ, thì bên trong còn được chia ra rất nhiều các khu phòng khác, mỗi khu phòng đều mang một tác dụng khác nhau nhưng đều rất quan trọng. Vì thế mà khắp nơi luôn có các tín đồ mặc trên người bộ trang phục màu đen đi đi lại lại. Khác với những tên Tử Vong Lâu Cốt, các tín đồ này đều có da có thịt ở như người sống, đáng sợ là da trên người họ có màu trắng bệch như mắc bệnh thiếu máu sắp c·hết. Nếu nói không sai thì nhìn rất giống t·hi t·hể của n·gười c·hết biết đi lại, nhưng may là trên mặt của họ còn lưu lại thần thái của người bình thường nên không thể đoán được là tử thi hay người còn sống.

Trang phục của họ chỉ có hai kiểu dáng thường thấy, nam mặc áo choàng dài sát chân còn nữ thì mặc váy có chất liệu sa lụa mỏng, màu sắc cùng chung là đen tuyền từ đầu đến chân. Công việc chung chung của các tín đồ nơi đây là phục vụ mọi công việc mà thần điện sai bảo. Nơi nhiều các tín đồ qua lại nhất vẫn phải kể là khu chính đường, kì lạ là khu chính đường này không có nổi một bức tượng thần để tôn thờ.

Mọi thần điện tồn tại là để tôn thờ các vị thần có quyền cao trọng vọng, có cả người còn sống lẫn n·gười c·hết trong đó. Nhưng Tử Vong thần điện thì lại khác biệt hoàn toàn, thứ mà bọn chúng tôn thờ là sự t·ử v·ong vô tận không hồi kết, hoặc là những kẻ bất tử được các vị tử thần làm chủ c·ái c·hết trọng điểm ưu ái. Vì thế mà bên trong chính đường của Tử Vong thần điện không tôn thờ tượng thần, cái mà chúng tôn thờ chính là c·ái c·hết vĩnh hằng không hồi kết…



Tại một căn phòng nhỏ u ám, xung quanh chỉ được thắp lên mười ngọn đèn dầu soi sáng, dù ngọn lửa phập phùng không ổn định trước vài làn gió nhẹ thổi vào, nhưng cũng đủ để thắp sáng một nửa căn phòng thoát khỏi bóng tối. Tại cuối căn phòng lúc này có đặt một tấm phản lớn, bốn phía được đặt một búp hoa bỉ ngạn màu đỏ tươi, mà mỗi bông đều không ngừng phun ra nuốt vào làn sương máu, có thể ngửi thấy được mùi thơm kì lạ bám theo trong làn sương máu.

Nhờ ánh sáng của ngọn đèn dầu chiếu đến, nên rất dễ để phát hiện ra chính giữa tấm phản có một thiếu nữ đang nằm yên tĩnh say giấc. Da dẻ của nàng trắng bệch nhìn không khác gì n·gười c·hết, nếu thiếu nữ thỉnh thoảng không nháy động lông mi vài cái thì cứ nghĩ là n·gười c·hết thật. Gương mặt nàng xinh đẹp một cách yêu dị không hợp theo lẽ thường. Lông mi dài cong nhẹ, dưới là đôi mắt to hẹp, hai bên đuôi mắt điểm một vệt đen phẩy nhọn càng làm toát lên vẻ đẹp tà dị và kì bí. Chiếc mũi ngọc cao thẳng với đôi môi đỏ mọng như máu.

Một chùm tóc đen dài mượt như nhung lụa xõa đều ở phía sau, mái tóc đằng trước được chia đều thành hai mái để hở ra bờ trán không một chút nhược điểm nào. Đặc biệt làm lộ ra giữa trán thiếu nữ một dấu ấn hình thoi màu đỏ nhỏ bằng hạt đậu. Nó tạo nên điểm nhấn có sức hút mê hoặc trên gương mặt yêu dị của nàng, khiến cho thiếu nữ sở hữu vẻ đẹp đ·ã c·hết người lại càng g·iết nhiều người hơn…

Đã thế trên thân của nàng còn không một mảnh vai che đậy khiến cho những nơi kín đáo vô tình bị lộ ra bên ngoài nhìn rất gợi dục, đôi nhũ hoa hồng hào cương thẳng trên bầu ngực căng tròn tràn ngập sức sống, tiếp xuống là chiếc eo nhỏ gọn có đường cong đầy mỹ cảm, chạy xuống nữa là một đám cỏ đen rậm rạp và thần bí hơi lờ mờ hiện lên giữa hai chiếc đùi no đủ, vài sợi âm mao còn loáng thoáng những giọt nước đọng. Cuối cùng là đôi chân trắng thon dài đan chéo vào nhau như muốn ẩn giấu đi hang động thâm sâu đầy mê hoặc giữa đôi chân của thiếu nữ. Sở hữu sắc đẹp ma mị giống y hệt một bông hoa bỉ ngạn mọc tại chốn địa ngục âm trầm và c·hết chóc, nàng giống như một tồn tại khác biệt duy nhất hiện hữu nơi đây…

Bất chợt, chính giữa căn phòng xuất hiện hai làn khói màu đen hòa quyện vào nhau, chúng hóa thành hai cô gái trẻ tuổi mặc váy lụa đen có vóc dáng nhỏ nhắn và mảnh mai. Cả hai mang sắc mặt thận trọng từ từ tiến về phía tấm phản được đặt ở cuối gian phòng. Mỗi bước chân của họ đều rất ăn nhịp với nhau, nhẹ nhàng không phát ra một tiếng động như đang đi trên một tấm lụa mỏng. Khi ánh mắt chạm đến thân hình k·hỏa t·hân đang nằm trên tấm phản, cả hai lập tức trưng ra thần thái cung kính, chậm rãi quỳ xuống hành lễ hướng về phía thiếu nữ đối diện.

“Thưa thánh nữ điện hạ, chúng thần theo lời ngài đi tìm hiểu về hiện tượng kì lạ xuất hiện tại Tiên Tri cung ba ngày trước, Thi Thần lúc đó đã có một lời tiên tri… không… là một lời cảnh báo cho toàn bộ Tử Vong thần điện của chúng ta.” Nữ hầu bên phải kính cẩn nói, đến câu cuối không hiểu tại sao lại ngập ngừng khó nói thành lời, khiến cho nữ hầu bên cạnh cũng mang vẻ mặt khó xử không kém.

“Lời cảnh báo?... Là?...” Giọng nói nhẹ nhàng mang theo theo từ tính của ma mị vang lên. Thiếu nữ xinh đẹp một mực nằm yên trên tấm phản đã mở ra đôi mắt màu đỏ tươi, khuôn mặt mỹ mạo hiện lên vẻ băng sương chứa đầy ý lạnh. Nàng chậm rãi ưỡn lên thân thể để ngồi dậy, động tác uyển chuyển của đường cong cơ thể nhìn rất gợi cảm đến từng đường li nhỏ nhất.

Hai hầu nữ không dám trực tiếp nhìn thẳng vào người thiếu nữ, vội vàng cúi mặt xuống tránh đi tầm nhìn. Bởi vì họ biết một điều cấm kỵ ở trước mặt thánh nữ cao cao tại thượng này, đó là ai vô tình hay cố tình nhìn thấy nàng k·hỏa t·hân… sẽ bị nàng g·iết c·hết ngay lập tức mà không hiểu lý do. Vậy nên hai người mới cật lực tránh đi ánh mắt, một hầu nữ trong đó nhẹ giọng cung kính nói:



“Thi Thần đưa ra lời cảnh báo… trong mười năm nữa, sẽ xuất hiện một tên thuộc huyết thống của quỷ tộc đi đến đồ sát và hủy diệt toàn bộ Tử Vong thần điện của chúng ta… mà khởi điểm của nó… lại là từ chính ngài, thưa thánh nữ điện hạ.”

Nhiệt độ trong căn phòng ngay lập tức giảm xuống, ngọn lửa trên đèn dầu cũng vì thế mà lung lay như muốn tắt, sự lạnh lẽo đánh vào thân thể của hai người hầu nữ khiến cho họ run lên không ngừng. Trong lòng âm thầm kêu một tiếng không ổn, hai người câm nín như hến, trong thâm tâm chưa bao giờ sợ hãi và lo lắng như thế này. Vì biết vị thánh nữ này luôn luôn nóng giận bất thường nên họ phải cẩn thận từng tí một trong lời nói. Không dám ăn nói một câu lỗ mãng trước mặt nàng, nếu lỡ một lời thì chắc chắn sẽ hối hận không kịp.

Sắc mặt của thiếu nữ lúc này đã không dấu được hàn ý lạnh đến thấu xương. Lời tiên tri đến từ chính miệng Thi Thần nói ra không thể nào là nói chơi được, bởi vì nàng đã được chứng thực quá nhiều trường hợp nên rất khó để không tin vào điều đó. Thân là thánh nữ cao cao tại thượng không một kẻ nào dám x·âm p·hạm, đằng sau nàng còn có đại gia tộc hùng mạnh chống lưng. Chưa nói đến chính tay gia tộc nàng có công lớn trong việc góp phần xây dựng nên Tử Vong thần điện.

Ấy thế mà lại xuất hiện một kẻ to gan lớn mật bên quỷ tộc dám diệt đi bao công sức của gia tộc nàng!

Đây không phải là chán sống rồi nên muốn chọn c·ái c·hết đấy ư?

Là một thánh nữ đại diện cho Tử Vong thần điện, danh tiếng uy vọng cả Hắc Giới khiến cho các tộc đứng đầu nơi đây nghe đến phải sợ mất mật. Nàng tuyệt đối không cho phép kẻ khác đánh đổ đi mọi công sức và quyền lợi của bản thân, cho dù kẻ đó có thuộc một trong ba tộc đứng đầu Hắc Giới đi chăng nữa.

“Có chi tiết nhận dạng của kẻ đó hay không? Có bao nhiêu… nói bấy nhiêu!” Thánh nữ lạnh giọng nói, trong ánh mắt kiềm chế lại cơn tức giận đang khó nuốt trôi.

Hai hầu nữ không dám chậm trễ câu trả lời, ngay lập tức kính cẩn nói:



“Thưa thánh nữ, kẻ này là giới tính nam, vì hình ảnh trong quả cầu tiên tri không quá rõ ràng và chân thực. Trong đó đầu tiên là xuất hiện hình ảnh của thánh nữ g·ặp n·ạn rồi tiếp đến là kẻ kia điên cuồng đồ sát thần điện, nên chỉ có thể nhìn thấy được vài điểm nổi bật của đối phương… Hắn có mái tóc và đôi mắt đỏ như máu, trên thân còn xuất hiện những dấu ấn màu đen viền đỏ có hình thù uốn lượn giống như đường nét của ngọn lửa, đặc biệt là… trên trán của hắn cư nhiên chỉ có một chiếc sừng quỷ.”

“Một chiếc sừng… các ngươi chắc chắn là Thi Thần không có nhìn nhầm?” Thánh nữ khó nén được vẻ kinh ngạc hiện lên trong đôi mắt. Nhưng nàng rất nhanh giấu đi sự kinh ngạc đó, nhìn về phía hai người hầu.

“Thưa thánh nữ, chúng thần cũng ở đó tận mắt chứng kiến nên không thể có một chút sai lầm…”

Nghe vậy, thánh nữ nhíu lại đôi lông mày đẹp như họa. Theo như bản thân nàng biết được về quỷ tộc, thì hoàn toàn không có kẻ nào trong dòng tộc đó có một chiếc sừng cả. Một là tầng lớp thấp không có chiếc sừng nào, hai là tầng lớp quý tộc hoàng gia luôn luôn mọc hai chiếc sừng trên trán, còn trường hợp thứ ba… dường như là nàng chưa gặp bao giờ đi.

“Điện chủ và chín thủ hộ giả biết được chuyện này chưa?” Thánh nữ thuận miệng hỏi.

Hầu nữ bên trái nhanh chóng nói: “Thưa thánh nữ, điện chủ đã đi đến Hắc Ám thần điện để tìm hiểu tình hình của tên quỷ tộc trong quả cầu tiên tri kia. Vì không quá rõ ràng và không muốn gây ra kinh động quá lớn giữa hai bên thần điện, nên điện chủ đã tự thân một mình đi đến đó.”

Nhiệt độ trong căn phòng không biết từ lúc nào đã trở lại bình thường, ngọn lửa cháy trên đèn dầu cũng yên tĩnh trở lại, không còn lung lay sắp tắt như hồi nãy. Hai hầu nữ cảm nhận được lạnh lẽo biến mất, cùng nhau âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm. Vào phòng thánh nữ mà còn sống đi ra ngoài là một việc nên lấy làm vui mừng. Các nàng đoán tâm tình của thánh nữ đã ổn định lại một chút rồi đi, như vậy chín c·hết một sống liền chuyển thành chín sống một c·hết, không cần phải lo lắng đến tính mạng của bản thân bị đe dọa nữa…

“Nếu điện chủ đã lo liệu thì cứ vậy đi, các ngươi lui ra, ta muốn nghỉ ngơi một chút.”

“Vâng, thưa thánh nữ điện hạ.”

Hai hầu nữ cung kính đứng dậy, ánh mặt lại không có nửa điểm rời đi mặt đất để nhìn lên, chậm rãi lui ra phía sau mười bước rồi hóa thành hai làn khói màu đen, dần tan biến đi như cái cách mà nó lần đầu xuất hiện. Thánh nữ k·hỏa t·hân như thả được gánh nặng trong người, bình tĩnh thả cơ thể mê người lên tấm phản, đôi mắt đỏ như máu từ từ hạ xuống, nàng lại chìm vào trong giấc ngủ đang dang dở.