Editor: Nha Đam
Ở Vân Huyễn Đại Lục có 7 loại linh căn.
Tương ứng với bảy tia sáng đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím.
Lúc ban đầu, khi nguyên chủ kiểm tra thiên phú, tinh thể kiểm tra phát ra ánh sáng đầy màu sắc.
Điều này khiến nhiều người khi đó vô cùng sửng sốt.
Toàn linh căn, từ xưa đến nay, trước Phong Thiển chỉ có hai người.
Hai người bọn họ hiện giờ đã đột phá đến Cửu Trọng Thiên và đang hướng tới thượng giới.
Ngoại trừ trọn bộ linh căn.
Thì nhân tài xuất sắc nhất ở Vân Huyễn Đại Lục cũng chính là Ngũ linh căn.
Bây giờ, linh lực của Vân Huyễn Đại Lục càng ngày càng loãng, thiên phú của thế hệ sau cũng dần không còn tốt như trước.
Điều đáng nói là 7 gốc linh căn này không phải là duy nhất.
Vẫn còn một số linh căn không biết tên.
Chỉ là, linh căn không rõ này thật sự rất kỳ quái, không chỉ hiếm thấy, mà còn rất không ổn định.
Đã từng có một người khi kiểm tra thiên phú, tinh thể kiểm tra bất ngờ phát ra ánh sáng vàng kim.
Sau này khi người đó tu luyện, linh lực của hắn quả nhiên có một sức mạnh độc nhất vô nhị có thể chữa lành vết thương.
Tuy nhiên, loại sức mạnh này không sử dụng được bao lâu liền không xuất hiện nữa.
Có người yêu cầu người đó kiểm tra lại thiên phú của mình.
Kết quả là, ánh sáng do viên pha lê phát ra lần này không còn là màu vàng kim nữa mà chỉ là màu vàng bình thường.
Vì vậy, loại linh căn này không được sử sách cổ ghi lại nữa.
Tất nhiên, cũng chính vì vậy mà một số người đã đặt câu hỏi về sự tồn tại của các linh căn khác.
...
Cuộc kiểm tra diễn ra không nhanh không chậm.
Đến giờ đã có một nửa số người được kiểm tra.
Trong số đó, thiên phú cao nhất là Tứ linh căn.
Tất nhiên, số lượng linh căn đơn lẻ chiếm đa số, số lượng người sở hữu nhiều linh căn rất ít.
Chờ cho đến khi những người còn lại đã kiểm tra hết.
Cũng không có thiên tài nào xuất hiện thiên phú vượt qua Tứ linh căn.
Tổng cộng có năm mươi người tham gia thử nghiệm.
Chỉ có chín người với nhiều linh căn.
Thấy đã gần xong, vị trưởng lão chủ trì kiểm tra thiên phú quay đầu nhìn Phong Thiển trên chủ tọa.
Mọi người cũng nhìn sang.
Bây giờ, mọi người đang đợi các chủ của Cửu Châu Các lên tiếng.
Tuy nhiên, mọi người chỉ thấy thiếu nữ bạch y hơi cúi đầu, một tay chống má, bất động.
Tất cả mọi người thầm nghĩ: Các chủ đại nhân đây là đang suy nghĩ xem nên lựa chọn như thế nào sao?
Hay là... đang cân nhắc lựa chọn một vài đơn linh căn?
Mọi người lặng lẽ chờ chỉ thị từ người ngồi trên ghế chủ tọa.
Tuy nhiên......
Phong Thiển, nhưng không có động tĩnh gì.
Nam Khanh cũng trầm mặc nghi hoặc nhìn người đang ngồi trên ghế chính.
Từ góc nhìn của hắn có thể thấy cô đang nhắm mắt lại.
Có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ và đều đặn của đối phương.
Nam Khanh: "..."
Thiếu niên giật mình.
Cô... Ngủ quên?
Nam Khanh khẽ ngước mắt lên nhìn xung quanh.
Mọi người đều nhìn cô gái bên người hắn.
Nam Khanh do dự.
Trong một thơi gian dài.
Thiếu niên khẽ rũ mi xuống, ngón tay trắng nõn duỗi ra khẽ kéo ống tay áo của cô.
Hắn mím môi giật nhẹ.
Bởi vì có ống tay áo rộng làm vỏ bọc, không có ai nhìn thấy động tác nhỏ như vậy của thiếu niên.
Cô bừng tỉnh.
Mơ mơ màng màng ngẩng đầu lên.
Sau khi nhìn thấy ánh mắt cuồng nhiệt của đám đông bên dưới, Phong Thiển nghiêng đầu nghi ngờ và liếc nhìn thiếu niên bên cạnh.
Nam Khanh yên lặng liếc nhìn cô, sau đó không nhìn nữa.
Phong Thiển: "..."
Cô chớp chớp mắt, ngồi thẳng người, mặt không chút biểu cảm.
Bộ dáng nghiêm túc.
Vị trưởng lão chủ trì buổi kiểm tra thiên phú dừng lại một chút, hỏi: "Các chủ đại nhân, ngài xem, ở đây có người nào có thể gia nhập Học viện Cửu châu để học tập không?"
Vẻ mặt của Phong Thiển nghiêm nghị, nhưng trong lòng lại bối rối.
Đã kiểm tra xong rồi?
Phong Thiển chớp mắt.
Cô lục tìm trí nhớ của nguyên chủ.
Sau đó, mới chậm tì rì ho nhẹ một tiếng.
Với vẻ mặt nghiêm túc nói: "Những người tứ linh căn và hai người có tam kinh căn có thể trực tiếp đến trường Hiện viện Cửu Châu học tập mà không cần kiểm tra trực tiếp nữa."
Cô dừng lại, và tiếp tục: "Sau Song linh căn còn lại sau khi nhập học được một năm sẽ phải làm bài kiểm tra trực tiếp và nếu vượt qua bài đánh giá thì có thể tiếp tục học tại Hoc viện Cửu Châu."