Edit: Voi còi
Bỗng nhiên, nàng nghĩ tới một kiện bảo bối.
“Tà Dịch, chàng nói cho hắn, chúng ta lập tức rời đi nơi này... Đứa nhỏ này, hắn muốn liền lưu lại đi...”
Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía Hoan Hoan, Hoan Hoan cũng đúng lúc nhìn lại, nàng đối với bé lắc đầu, Hoan Hoan ô ô khóc:
“Nương...”
Viên hầu kia lại dùng sức, Hoan Hoan cũng không dám nói cái gì.
Tóc đau quá a, bé sợ đau nhất.
Nữ vương cùng quốc sư có phần không rõ, nhưng thời gian dài ở chung như vậy, bọn họ đã biết đến tính tình của Đông Phương Ngữ Hinh, chuyện không có nắm chắc, nàng tuyệt đối sẽ không làm.
Vài người rời đi địa phương vừa rồi một đoạn khoảng cách, bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh lôi kéo Tà Dịch đến một cái góc, hô:
“Nữ vương, hia người cũng qua đây...”
Thấy nữ vương cùng quốc sư, Tiểu Nhạc Nhạc đều đã đi tới, bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh ôm cổ Tà Dịch, thấp giọng nói:
“Chàng mang Tiểu Nhạc Nhạc đi vào, dùng ẩn thân không gian tới gần Viên Hầu kia...”
Bọn họ không thể đều đi qua, bởi vì cái dạng này, thật dễ dàng bị người phát giác.
Bốn người đều dựa vào ở góc tường, tỷ lệ bị phát hiện không lớn.
Vốn dĩ nàng muốn chính mình tự mìn đi qua, nhưng võ công của nàng không bằng Tà Dịch, cho nên...
Tà Dịch vừa nghe cũng đúng, vội vàng mang theo Tiểu Nhạc Nhạc đi vào không gian, hắn khống chế ẩn thân không gian này đi tới, vừa rời đi mới đến cửa, chợt nghe đã có âm thanh kỳ quái.
“Ô...”
Thanh âm này, không giống như là Tiểu Hoan Hoan, hắn vội vàng đi vào, lại phát hiện...
Dựa vào, nữ nhi, con cũng quá bưu hãn thôi?
Bên trong, Tiểu Hoan Hoan đang vươn tay nhỏ bé của mình, mà một đoàn Tiểu Hỏa Cầu tại kia bay lên, nhảy, hỏa cầu cũng không đi địa phương khác, thẳng tắp đuổi theo Viên Hầu xoay quanh?
Lông trên người Viên Hầu, đều bị đốt một ít, hắn té trên mặt đất lăn lộn, nhưng...
Tiểu Hỏa Cầu là Dị Hỏa, làm sao có thể dễ dàng bị dập tắt như vậy đâu?
Cho nên...
Một Viên Hầu mang lửa, cùng một cái Tiểu Hỏa Cầu theo đuổi không bỏ, ở trong phòng xoay quanh, tình cảnh kia...
Làm cho người ta dở khóc dở cười...
Uất Trì Tà Dịch không biết nên khóc hay nên cười, hắn cùng Đông Phương Ngữ Hinh đang suy nghĩ làm thế nào cứu Tiểu Hoan Hoan, cũng vì cái này nhọc lòng đây?
Truyện Của Tui . net
Nhưng tiểu nha đầu này, thế nhưng chính mình đùa khoan khoái như thế.
Nhưng mà, thôi, chỉ cần bé không có việc gì, hết thảy đều tốt.
Tà Dịch theo ẩn thân không gian đi ra, Hoan Hoan vừa thấy hắn đến, vui vẻ vỗ tay:
“Phụ thân, con đem hắn thu phục...”
Nghe được tiếng nói như thế, mấy người Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng chạy tới, cũng nhìn đến một màn làm cho người ta dở khóc dở cười kia.
Nữ vương cùng quốc sư chỉ có trợn mắt há hốc mồm, mà Đông Phương Ngữ Hinh, còn lại là bất đắc dĩ lắc đầu:
“Hoan Hoan, đây là con thu phục sao? Là Tiểu Hỏa Cầu của chúng ta biết không?”
“Ngạch... Mẫu thân, vậy không phải cùng một dạng sao?”
Hiện tại Hoan Hoan, nhưng là vô cùng cao hứng, hưng phấn.
“Là không sai biệt lắm... Nhưng mà, hắn đáng chết, thiêu chết hắn, hừ... Dám khi dễ nữ nhi của ta...”
Hoan Hoan nghĩ, thứ này, thật là đáng chết.
“Kia... Liền thiêu chết hắn đi...”
Chủ nhân lên tiếng, tự nhiên là Tiểu Hỏa Cầu nhanh chóng chấp hành, nó đột nhiên gia tăng hỏa lực, độ ấm toàn bộ căn phòng đột nhiên lên cao...
Mà hỏa diễm kia, cũng biến thành màu đỏ tươi.
Đây là bản sắc của Tiểu Hỏa Cầu, hỏa diễm đỏ như máu.
Nhưng lúc này, tại cái phòng này, màu sắc kia lại càng thêm thuần khiết.
“A...”
Viên Hầu chỉ có chạy trối chết, nhưng hắn làm thế nào có thể chạy thoát được Tiểu Hỏa Cầu đuổi bắt.
Mắt thấy sẽ bị thiêu chết thời điểm, không trung bỗng nhiên nổi lên một cơn giá mát...