Edit: Lam Thiên..
Nhưng hắn xem không được hắn đánh mất thể diện như vậy, hắn mất thể diện của chính hắn cũng ko sao nhưng hắn là người hoàng thất mất thể diện sẽ là hoàng gia bọn họ
“Cút...”
Tứ Vương Gia vốn chỉ biết hết thảy việc này cùng lục vương gia có liên quan, lúc này nghe hắn đi qua làm người tốt, hắn càng là tức giận.
Lúc trước, thời điểm Hoan Hoan luận võ chiêu cha, hắn nhớ được lục vương gia cũng ngáng chân hắn một bước.
Hôm nay lục vương gia, chắc chắn cũng không phải có ý tốt, hắn biết Đông Phương Ngữ Hinh thích là chính mình, cho nên cố ý đến quấy rối.
Lục vương gia vốn là không nghĩ để Tứ Vương Gia tiếp tục đánh mất mặt mũi, này dù sao cũng là trước mặt có rất nhiều người, nhưng hắn chẳng những không nghe, thậm chí, còn làm cho hắn thật mất mặt, lục vương gia vừa nghe xong cũng tức giận --
Đi a, Hồ Diên Chân, ngươi muốn đánh mất mặt mũi có phải hay không?
Vậy quăng đi, ta cũng lười nói với ngươi.
Này là hoàng thất mất mặt, bị người nói là bại hoại cũng là hoàng thất, cùng ta không có quan hệ.
Lục vương gia ngồi xuống không nói chuyện, Tứ Vương Gia quay đầu tiếp tục nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, thâm tình nói:
“Ngữ Hinh, lời bổn vương nói đều là thật sự, bổn vương thề, cả đời này bổn vương chỉ đối tốt với một mình ngươi thôi...”
Ghê tởm, thực ghê tởm.
Đông Phương Ngữ Hinh có xúc động muốn phun, Tà Dịch gắt gao ôm lấy Đông Phương Ngữ Hinh, hắn muốn diệt Tứ Vương Gia.
Đông Phương Ngữ Hinh ấn ấn cánh tay hắn, thấp giọng nói:
“Đừng xúc động...”
Tà Dịch trong đầu bỗng nhiên thanh minh lên một ít, hắn vừa mới bị tức giận che mắt, hắn thế nào đã quên Đông Phương Ngữ Hinh đối với Tứ Vương Gia là chán ghét đây?
Tứ Vương Gia làm như vậy, chỉ có thể là tự rước lấy nhục a.
đ
ọc truyện ở “Ngữ Hinh, theo ta đi đi, chúng ta tìm hoàng thượng tứ hôn...”
Không thể không nói, Tứ Vương Gia da mặt thật là rất dày, trước mặt phu quân của người ta cũng dám quyến rũ nữ nhân của người ta còn chưa nói thậm chí, còn muốn lôi kéo nữ nhân của người ta đi.
Đông Phương Ngữ Hinh cùng Tà Dịch lui về sau mấy bước, xem bộ dáng hắn hiện tại như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười:
“Vương gia nói xong rồi?”
“Đi... Chúng ta đi tìm hoàng thượng...”
Tứ Vương Gia vội vàng nói xong, hắn biết, chỉ cần Đông Phương Ngữ Hinh đồng ý gả cho hắn, vậy khỏa Quy Nguyên đan này còn không phải là của chính mình sao?
“Vương gia thỉnh đi thôi... Phòng đấu giá của chúng ta là mở cửa để làm ăn buôn bán, nhiều bằng hữu từ xa tới đây đều vì Quy Nguyên đan mà đến, chúng ta cũng không thể liền như vậy quên đi...”
Tà Dịch ôm lấy Đông Phương Ngữ Hinh, thân mình nhún một cái, trong chớp mắt, hai người liền rơi xuống vị trí ban đầu, tựa hồ như cho tới bây giờ còn không có đi xuống đây.
Tốc độ thật nhanh!
Hảo thân pháp!
Mọi người một mặt hâm mộ nhìn phương hướng Nhân vương, nhưng họ cũng biết Nhân vương không phải người bọn họ có thể khiêu khích.
Mà ở phía trước, lúc này chỉ còn lại một mình Tứ Vương Gia, cô đơn đứng.
“Tứ Vương Gia, ngài vẫn tham gia đấu giá, hay là...”
Bán đấu giá sư khách khí nói xong, lời hắn vừa nói, mọi người liền lớn tiếng quát:
“Cút ngay, Tứ Vương Gia cút ngay...”
Tứ Vương Gia này, thật là làm mất mặt hoàng gia a, đầu tiên là cùng chính nhạc mẫu (mẹ vợ) của mình thông gian, hiện tại lại tới đây náo, muốn thành thân với tiểu di tử (em vợ), thật sự là rất...
Không biết xấu hổ.
Thanh âm lớn như thế, làm cho ánh mắt Tứ Vương Gia càng đen, hắn thân thủ muốn hướng tới người vừa mới nói loạn đánh nhừng cùng lúc ấy Nhân vương lại đứng lên:
“Tứ Vương Gia, cần bổn vương tự mình đưa ngươi đi sao?”
Võ công của nhân vương, chính là vài người như Tứ Vương Gia cũng không phải là đối thủ, Tứ Vương Gia cũng biết nên lúc đi xuống trông hắn rất dọa người, khuôn mặt tức đén xám xịt bỏ đi.
Hắn vừa đi ra, Đông Phương tướng quân cũng đi theo ra, thời điểm tới cửa, Đông Phương Ngữ Hinh lành lạnh nói:
“Đúng rồi, vương gia, đừng quên chuẩn bị tốt một trăm vạn lượng bạc kia, ta sẽ để cho người của ta đi qua mang về...”