Chương 32: Sơ ngộ khoa kỹ lưu
Sáng nay vụ s·át n·hân ngày hôm qua vẫn chưa được giải quyết, h·ung t·hủ như bốc hơi không chút manh mối. Hạ Phong tâm âm thầm cảnh giác, bất kể thế nào phải cẩn thận mới được, không hiểu sao trong lòng có chút đè nén.
Hai trận hôm nay là chiến đội Quang Ảnh vs chiến đội Bạo Hổ, chiến đội Viễn Thiên vs chiến đội Hồng Vũ. Hai trận này gần như không có tất yếu quan khán, vì thực lực của Viễn Thiên và Bạo Hổ không thể bức đối thủ ra thủ đoạn cao cấp gì.
Cho nên Hạ Phong quyết định ở nhà tiếp tục tu luyện sớm ngày đột phá. Một ngày nhanh chóng trôi qua, hai trận đấu kẻ thắng không ngoài dự liệu là Quang Ảnh và Hồng Vũ, tất nhiên là hoàn toàn nghiền ép thế cục.
Hôm sau chiến đội Tinh Huy sẽ ra sân ở trận thứ hai, đối thủ là chiến đội Quang Ảnh, buổi sáng là trận đấu của Viễn Thiên và Bạo Hổ.
Quang Ảnh sử dụng khoa kỹ lưu, một lưu phái chiến đấu đã xuất hiện từ rất sớm nhưng tới nay vẫn cực kỳ mạnh mẽ, lưu phái này cần nhiều người mang chân linh loại cơ giới, một loại chân linh có thể lắp ráp kết hợp với nhau để tạo nên thực thể mạnh mẽ hơn. Chiến thuật này mang lại lực p·há h·oại cực kỳ to lớn, như một pháo của đội Quang Ảnh ở vòng trước, nhưng nó không phải không có điểm yếu, muốn tạo ra uy lực càng mạnh thì tốn thời gian và yêu cầu càng nhiều người hợp sức.
Như lúc trước Quang Ảnh phái ra hai thành viên, một người trong đó mang chân linh Quang Pháo, mà một người khác mang chân linh Linh Năng Hạch Tâm. Hai cái chân linh đơn độc mang ra thì chẳng xuất sắc đến đâu, nhưng khi đưa Linh Năng Hạch Tâm kết nối với Quang Pháo nhằm trở thành nguồn năng lượng tạm thời cho nó thì mọi thứ lại khác.
Quang Pháo có khả năng tụ tập linh khí xung quanh sau đó toàn bộ thả ra, tụ tập càng nhiều uy lực càng lớn, nhưng nó cũng có giới hạn. Mà Linh Năng Hạch Tâm làm một nguồn năng lượng thì tốc độ hấp thu lẫn không gian chứa đựng đều lớn hơn Quang Pháo nhiều lần. Bởi vậy khi cho Quang Pháo kết hợp với nó thì sẽ tăng giới hạn hấp thụ của Quang Pháo nhằm tăng cường uy lực của đòn t·ấn c·ông.
Mà đây chỉ là một loại phối hợp cơ bản của khoa kỹ lưu thôi cho nên không hao tổn thời gian quá nhiều, uy lực chân chính của khoa kỹ lưu phải kể đến những phương pháp rườm rà tốn thời gian kia mới thấy được.
Khoa kỹ lưu loại này chiến thuật khiến Hạ Phong đau đầu không thôi, trong chiến đội cũng chỉ có Kinh Vô Mệnh có khả năng ngạnh kháng đòn t·ấn c·ông kia mà chịu v·ết t·hương nhẹ, thế nhưng Quang Ảnh còn 4 người chưa ra sân nữa. Hạ Phong suy nghĩ có lẽ trận này có khả năng phải bại lộ chút thực lực.
Vào buổi sáng, chiến đội Viễn Thiên đã lấy được trận thắng đầu tiên trong vòng này, mà chiến đội Bạo Hổ với tình hình hiện tại chắc chắn phải nhận kết cục toàn bại, bởi vì trận tiếp theo đối thủ của họ là Tinh Huy.
Hiện tại Hạ Phong cùng chiến đội Tinh Huy bốn người đang đứng trên võ đài, đối diện là sáu người thanh niên ăn mặc một trang phục thống nhất áo sơ mi màu trắng và quần jean trắng. Hạ Phong thấy được ngày đó lên sân khấu hai người, trong đó một người hình thể như một cơ bắp đại hán, một người khác trông có vẻ thư sinh, trên mặt là một chiếc kính đen. Hạ Phong cũng biết tên bọn họ lần lượt là Cơ Hoàng Chính và Thuỷ Thanh Vũ.
Hai người này gần đây cũng cực kỳ nổi danh, dù sao một pháo kia ấn tượng quá sâu, nhưng Hạ Phong ánh mắt vẫn chưa dừng lại trên người họ, mà lướt qua một thiếu niên khác, đầu tóc rối bời mang theo một chiếc kính trên trán, hai mắt quầng thâm lộ ra uể oải, trên thân hình gầy nhom mang chiếc áo bluse trắng dưới chân xuyên hai chiếc dép lê khác màu. Nói nghe vô lý nhưng đây đúng là đội trưởng của chiến đội Quang Ảnh, Araki Suzu.
Nguyên bản Araki có tổ tiên là người thuộc quốc gia đã từng được gọi là Minh Nhật, tuy nhiên sau trận địa chấn lịch sử kia, thế giới phân hoá lại một lần, bởi vậy cho tới hiện tại trong một quốc gia (hoặc một khu vực, dù sao cũng không phải nơi nào cũng phân chia thành quốc gia) có nhiều dân tộc chung sống.
Lúc đầu nhìn thấy Araki, Hạ Phong không ngờ tới đây là một cái đội trưởng. Araki Suzu cho người khác ấn tượng đầu tiên đều là như vậy, nhưng tên này thực chất là mang theo cuồng nhiệt đam mê đối với khoa học cho nên không để ý chút nào hình tượng thôi. Mà hôm nay hắn cũng dậy muộn mới vội vàng mà ăn mặc thành thế này.
Tạm bỏ qua đối phương hình tượng, Hạ Phong tất nhiên sẽ không cho rằng đội trưởng của Quang Ảnh thật dễ đối phó khi chỉ nhìn bề ngoài. Nếu không có chút năng lực ai sẽ cho hắn làm đội trưởng, đây là vị trí mặt bài của đội đấy… ách! Mặc dù mặt bài này có chút lôi thôi.
“Oáp~ xin chào, oáp~ ta là Araki Suzu, đội trưởng… chiến đội ~oáp~ Quang Ảnh.” Araki vừa che miệng đánh cái ngáp vừa nói.
“A? Hạ Phong, đội trưởng chiến đội Tinh Huy!” Hạ Phong hơi mất tập trung mới giật mình một cái mới đáp lại. Cái tên này sẽ không phải cả đêm ‘tu tiên’ chứ, Hạ Phong trong lòng nhổ nước bọt.
“Hai chiến đội đã giới thiệu xong, vậy kể từ bây giờ, trận chiến, bắt đầu!!!” Theo tiếng hô hoán của trọng tài, thành viên hai đội nhanh chóng di chuyển. Tinh Huy trận hình vẫn như cũ, còn Quang Ảnh, chỉ có một người tiến lên, còn lại năm người toàn bộ tại hàng dưới kể cả đội trưởng Araki.
Đang lúc mọi người khó hiểu thì người duy nhất tiến lên kia trên người chợt phát sáng, sau đó xuất hiện, một bức tường làm từ năng lượng màu xanh. Chân linh cấp B, Bức Tường Siêu Năng (Năng = Năng lượng). Chiến đội Tinh Huy năm người chợt mộng bức, đây là làm gì, định phòng thủ hao c·hết bọn ta?
Nhưng Tĩnh Phù Dao như nhận ra điều gì, lập tức lên tiếng: “Bọn họ muốn kéo thời gian!”
Lúc này Hạ Phong mới chợt tỉnh ngộ, mẹ nó định mới vào định chơi lớn sao
“Nhanh chóng phá bức tường kia!” Hạ Phong nói một tiếng sau đó dùng ý niệm đem < Ánh Sáng Hàng Lâm > lên người của Kinh Vô Mệnh. Trong người truyền đến một cỗ năng lượng ấm áp đem thân thể Kinh Vô Mệnh toàn bộ thuộc tính tăng cường gấp đôi làm cậu ta há hốc mồm nhìn lấy Hạ Phong.
“Nhìn cái gì, đi mau lên” Hạ Phong khuôn mặt bình tĩnh thúc giục. Kinh Vô Mệnh ngượng ngùng gật đầu sau đó cùng Vũ Sở Sở lao tới trước bức tường năng lượng. Thân thể đạt được cường hoá hơi làm Kinh Vô Mệnh khó khống chế, lúc lao lên đem mặt sàn của võ đài đạp nát, cái này còn chưa phải trạng thái kích hoạt chân linh đâu. “Không hỗ là Kinh gia sao ?” Hạ Phong cảm thán một tiếng.
Mà bên này Thu Nguyệt cũng giương cung ngưng tụ ra một chi mũi tên ngắm chuẩn bức tường mà bắn, mũi tên phá gió bay đi, vượt qua Kinh Vô Mệnh và Vũ Sở Sở trước một bước chạm tới bức tường lập tức nổ tung tạo thành một mảng băng cực lớn. Mà theo sau đó lại là một mũi tên khác ghim vào mặt băng, trên thân tên chợt sáng lên.
“Băng bạo”
Một t·iếng n·ổ vang trời làm cả võ đài rung lên, Thu Nguyệt thi triển < Băng Bạo > khiến toàn bộ mảng băng trở thành một quả bom cực lớn. Nổ tung để lại trên mặt sàn một mảng lớn đổ nát, thế nhưng… bức tường không chút tổn hại.
“Không thể nào!” Thu Nguyệt kinh hô một tiếng, không thể tin nổi chính mình một chiêu < Băng Bạo > không để lại chút tổn hại nào cho địch nhân. Lực phòng ngự này quá biến thái rồi chứ.
Mà Kinh Vô Mệnh lấy tốc độ bạo phát đã đi tới trước bức tường, nâng tay một cú trọng quyền rơi vào bề mặt năng lượng. Giống như kinh lôi t·iếng n·ổ vang lên, bề mặt màu xanh quả thật vỡ ra, thế nhưng chỉ vài giây sau liền hồi phục như cũ.
“Thế mà tự phục hồi ?!” Hạ Phong chú ý tới tình trạng phía trước cũng kinh ngạc.
“Ta không tin không đâm thủng ngươi!” Vũ Sở Sở hét một tiếng, đầu thương mang theo tử diễm đâm liên tục vào bức tường năng lượng, thế nhưng dù bộc phát cực hạn vẫn không theo kịp tốc độ hồi phục của nó.
“Sở Sở, Vô Mệnh, mau chóng lui lại!” Hạ Phong biết tình thế đã vượt ngoài tầm kiểm soát liền gọi lại hai người phía trước.
Vũ Sở Sở bĩu môi không cam lòng nhìn bức tường trước mặt, nhưng vẫn nghe lệnh lui về vị trí cũ. Kinh Vô Mệnh cùng Vũ Sở Sở trở về đội hình, Hạ Phong trong đầu xoắn quýt, nếu không lấy < Trảm Điện > chém nát nó đi. Lấy phẩm chất của < Trảm Điện > phối hợp < Hơi thở của sấm sét > thì Hạ Phong chắc chắn mười phần có thể đem ‘Bức tường siêu năng’ phá huỷ, nhưng bại lộ thực lực sớm cũng không phải một cái lựa chọn vừa ý.
“Nguyệt nhi, em tạo một bức tường băng dày nhất có thể trước mặt, Vô Mệnh, ngươi lát nữa sẵn sàng đối địch, nhưng nếu không gánh nổi lập tức lui ra để ta lo. Còn Sở Sở và Dao Dao sau đó phát ra một kích tối cường lập tức cùng Nguyệt nhi lui khỏi lôi đài.” Cuối cùng Hạ Phong vẫn quyết định không sớm lấy kiếm ra, đành nghĩ nghĩ mới phân phó cho những người khác.
Thu Nguyệt nghe Hạ Phong nói thì gật đầu đã hiểu, lấy ra chân linh bắn một mũi tên băng có vẻ to hơn bình thường, rơi xuống trước mặt tạo thành một bức tường băng to lớn độ cao đã sắp tiếp cận trần nhà.
Xung quanh khán giả một trận ồ lên trước cảnh tượng hùng vĩ này, tảng băng màu xanh lam óng ánh hơi toả ra khí lạnh làm võ đài nhiễm lên một lớp sương mỏng. Thu Nguyệt phóng thích mũi tên này xong bước chân hơi lảo đảo nhưng lập tức liền đứng vững, đây là do tổn thất linh khí siêu tiêu nên không thích ứng thôi.
“Nguyệt nhi, không sao chứ?” Hạ Phong lấy tay vòng qua eo em gái mà lo lắng nói.
“Em không sao, chỉ hơi không phản ứng kịp thôi.” Thu Nguyệt cười nói, thân thể đã triệt để đứng vững. Hạ Phong cũng thấy mình hơi gấp gáp nhưng cũng thở ra một hơi mới buông tay ra.
“Bức tường hạ xuống rồi!” Tĩnh Phù Dao nhìn qua tường băng thấy bức tường bên kia dần biến mất liền nói. Hạ Phong mấy người cũng quay người lại nhìn, cảnh tượng bên kia dần rõ ràng.