Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Dị Giới Trọng Sinh Lục

Chương 20: Lại có cấp S! Siêu vi hình bí cảnh danh ngạch tranh đoạt giải đấu.




Chương 20: Lại có cấp S! Siêu vi hình bí cảnh danh ngạch tranh đoạt giải đấu.

Sáng hôm sau, ánh nắng quen thuộc lại chiếu qua cửa sổ đánh thức đang ngủ say Thu Nguyệt, cô gái nhỏ xoa mắt còn buồn ngủ đứng dậy "Chào buổi sáng, Trường Thanh tỷ"

"Chào buổi sáng, tiểu Nguyệt nhi!" Từ trong đầu âm thanh của Tuyết Trường Thanh vang lên.

Thu Nguyệt đánh răng rửa mặt, lúc đi khỏi phòng thì hương thơm từ nhà bếp liền xông vào mũi chớp mắt làm nàng tỉnh táo chạy vào nhà bếp. Chỉ gặp một thiếu niên đeo tạp dề đang đứng trong đó "Ca ca! Chào buổi sáng." Thu Nguyệt ngọt ngào gọi một tiếng.

"Nguyệt nhi! Chào buổi sáng" Hạ Phong quay đầu cùng nàng đáp lời "Mau vào ăn sáng đi, mẹ lúc sáng liền đi rồi."

Thu Nguyệt gật đầu, Lâm Thư Vũ có đôi lúc sáng sớm liền biến mất nên nàng cũng không thấy kỳ lạ. Thu Nguyệt ngồi xuống bàn thưởng thức bữa sáng, hôm nay Hạ Phong làm món bánh kếp mà nàng rất ưu thích. Sáng nay Hạ Phong cùng Thu Nguyệt tới sớm một chút để Triệu Thiên Quang giúp Thu Nguyệt thức tỉnh.

Lúc tới nơi thì Hạ Phong thấy được Triệu Thiên Quang cùng với ngày hôm qua ngồi bên cạnh ông một giáo viên đeo kính, hình như gọi Đỗ Hà thì phải. Giữa sân khấu trận pháp đã được khắc lại, mà xung quanh sân khấu cũng có không ít người, một phần người chỉ mang tò mò mà tới xem, một phần biết được quan hệ của Hạ Phong và Thu Nguyệt nên muốn xem liệu có thêm một chân linh cấp S nữa không. Mà Vũ Sở Sở cùng Kinh Vô Mệnh đã sớm tới, Vũ Sở Sở sợ Thu Nguyệt khẩn trương liền kéo nàng hàn huyên an ủi, Kinh Vô Mệnh cùng Hạ Phong câu được câu không trò chuyện.

Dưới ánh mắt của mọi người, Thu Nguyệt bước lên trận pháp, ánh sáng quen thuộc bốc lên. Hạ Phong tuy biết mọi chuyện đã giải quyết nhưng vẫn không nhịn được lo lắng. Chợt, nhiệt độ của hội trường hạ xuống, xung quanh bông tuyết rơi xuống bao phủ mặt đất, nhiều người không nhịn được mà rùng mình. Hạ Phong thấy cảnh này liền nở nụ cười, Triệu Thiên Quang thì kinh hỉ, lại thêm một cái nữa.

Lúc này xung quanh bông tuyết bắt đầu lấy trận pháp làm trung tâm xoay quanh tạo thành một cơn bão tuyết nhỏ, dần dần ánh sáng tản đi, hiện ra Thu Nguyệt đang đứng giữa hàng ngàn bông tuyết, trên tay cầm một chiếc cung thân như thủy tinh màu xanh lam, cao khoảng nửa người mà thân cung có màng huỳnh quang màu cam. Thu Nguyêt đứng đó nhưng trên người khí chất lại thay đổi nghiêng trời lệch đất, vẻ đáng yêu rút đi, thay vào đó là sự lạnh lùng của băng tuyết.

"Lại là chân linh cấp S mới." Đỗ Hà đẩy kính cảm thán nói "Anh em nhà này là cái gì vậy?"

"Haha!" Triệu Thiên Quang cười hưng phấn "Thời đại này, quả là thời đại hoàng kim của nhân loại rồi!"



Hôm qua các lão hữu đã hồi âm cho Triệu Thiên Quang, tại bọn hắn chỗ đó thế mà thật có chân linh cấp S hiện thế, thế nhưng tại ông chỗ này thế mà lại có chân linh cấp S mới, lại là hai cái. Còn cấp S trở lên thì Triệu Thiên Quang không nhận được thông tin, có thể là bị phía trên giấu đi, hoặc chưa thức tỉnh nhưng ông nghiêng về ý trước hơn.

Mà Thu Nguyệt lúc này cảm nhận trong đầu thông tin mà chân linh trả lại, nhìn lấy «Nguyên Sơ Băng Tinh Linh Cung» mỉm cười, lại đem thu hồi, khí chất lạnh băng tản đi, Thu Nguyệt đáng yêu trở lại. Triệu Thiên Quang cũng hỏi tên của «Nguyên Sơ Băng Tinh Linh Cung» sau đó ghi lại. Thu Nguyệt nện bước chân nhỏ chạy xuống sân khấu, lúc này Vũ Sở Sở chợt ôm lấy nàng lại cọ lấy khuôn mặt nhỏ của nàng: "Tiểu Nguyệt nhi, em quá tuyệt vời, lại là chân linh cấp S mới!"

"Sở Sở tỷ, là ta may mắn... có được một người yêu ta ca ca!" Thu Nguyệt nói, nhưng vế sau thì nói ở trong lòng. Nàng quay sang nhìn Hạ Phong, thần sắc ôn nhu "Ca ca, em giỏi không?" nói rồi đưa đầu lại gần.

Hạ Phong sao lại không biết Thu Nguyệt muốn gì liền đặt tay lên tóc nàng xoa xoa "Nguyệt nhi, em quá giỏi nha!"

Thu Nguyệt cười càng ngọt hơn, nàng nhưng rất thích được ca ca cưng chiều nha. Vũ Sở Sở nhìn cảnh này trong lòng tuôn ra cảm giác quái lạ, từ nhỏ đến lớn nhìn hai anh em này cùng nhau luôn có cảm giác như vậy, làm sao luôn không thấy giống anh em nhưng nghĩ lại cũng không có gì kỳ lạ. Vũ Sở Sở nhanh lắc đầu vứt mấy suy nghĩ loạn thất bát tao này ra ngoài, tiến lên cùng Thu Nguyệt đùa giỡn.

"Tiểu Nguyệt nhi, tiểu Nguyệt nhi, chân linh của ngươi như thế nào? Nhanh nói tỷ nghe đi!" Trong đầu Tuyết Trường Thanh giống như hiếu học bảo bảo liên tục thúc giục. Thu Nguyệt bất đắc dĩ nói "Đợi về nhà đi Trường Thanh tỷ, chúng ta còn ở đây chưa xong mà."

Tuyết Trường Thanh nhận ra mình hơi kích động, mới gật đầu chờ đợi. Mà Hạ Phong và Thu Nguyệt đã cùng Vũ Sở Sở và Kinh Vô Mệnh tách ra tiến về ban của mình. Hạ Phong cùng Thu Nguyệt bước vào phòng học có động tĩnh cũng không nhỏ, dù sao là ban 5 duy nhất hai cái cấp S. Phải một lúc sau Trần Hán Nguyên vào lớp thì mới yên tĩnh lại.

Tại trung cấp học viện tiết học bao gồm một số môn văn hóa ra thì còn tăng thêm ma thú đồ giám cơ bản, dược vật cơ bản đồ giám, Thâm Uyên sinh vật đồ giám, lịch sử Liên Bang,... trong đó làm bọn học sinh có hứng thú nhất có vẻ chỉ có tiết thực chiến. Nói trở lại hôm nay ngày đầu đi học, học sinh được phát cho «Quân Thể Quyền Pháp» một bản công pháp kết hợp quyền pháp dùng cho tu luyện đoán thể cảnh. Đây là môn công pháp được nhân loại cải tạo hơn hai ngàn năm mà phát hành miễn phí cho toàn dân tu luyện, tất nhiên nếu ngươi có công pháp tốt hơn thì không cần cũng được.

"Đoán thể công pháp ta có nhiều đây, tiểu Nguyệt nhi, không cần tu luyện cái này rác rưởi, tỷ cho ngươi một cái thuộc tính băng đoán thể pháp. Còn công pháp thì sau này tỷ hiểu hơn về cái chân linh này mà cải tạo cho ngươi, nếu không hai hệ thống công pháp không tương dung có thể nguy hiểm." Tuyết Trường Thanh cùng Thu Nguyệt nói.

"Trường Thanh tỷ, tỷ có thuộc tính lôi công pháp không? Có thể cho ca ca một bản được không?" Thu Nguyệt nghe nàng nói liền mắt sáng lên, lập tức liền quan tâm Hạ Phong.

"A? Có thì tỷ đúng là có, nhưng có vẻ như tiểu tử kia không cần đến đâu." Tuyết Trường Thanh hơi liếc Hạ Phong nói.



Thu Nguyệt có chút không hiểu sao ca ca lại không cần đâu mà Tuyết Trường Thanh cũng tiếp đó giải thích: "Thân thể hắn nếu theo cảnh giới của các ngươi phân chia, thì chắc đã tiếp cận luyện bì cảnh viên mãn sắp đột phá luyện nhục rồi, có lẽ hắn đã có công pháp thích hợp."

Thu Nguyệt nghe vậy hơi bất ngờ nhưng nghĩ lại hôm đó ca ca tập luyện võ kỹ lại cảm thấy cũng đúng, nếu không có công pháp thì không thể điều động võ kỹ, nhưng nàng lại tự động bỏ qua ngày đó Hạ Phong chưa thức tỉnh chân linh.

"Vậy không cần, có lẽ ca ca có chính mình bí mật." Thu Nguyệt cũng đành nói vậy.

Mà theo Tuyết Trường Thanh nói cũng đúng, hơn một tháng cùng Lily bên nhau Hạ Phong cũng không bỏ xuống tu luyện lúc này cảnh giới của Hạ Phong đã sắp đột phá luyện bì cảnh rồi mà thể chất điểm số đã đạt tới 2.9, thân thể cũng đã có thể bảo trì 10 lần hô hấp của công pháp. Hiện trong túi đồ của Hạ Phong còn 194.000 M-coin và 10 lần sử dụng vòng quay hoàng kim chưa sử dụng đây.

Sau vài tiếng ngao ngán một đống lý thuyết và kiến thức thì cuối cùng cùng tới giờ ra về, Hạ Phong nhận Vũ Sở Sở mời tới nhà ăn một bữa và nàng cũng có chuyện gì đó muốn nói, lúc này Lâm Thư Vũ cũng không ở nhà nên Hạ Phong cũng đồng ý sau đó liền cùng Thu Nguyệt ngồi lên xe đến nhà của Vũ Sở Sở. Đây nói đúng là nhà của Vũ Sở Sở vì căn nhà này là thành chủ Vũ Huy Nguyên tặng cho nàng.

Mà khi đến nhà thì Hạ Phong thấy một nhân vật đặc biệt, trên ghế sopha một thiếu nữ văn nhã ngồi nơi đó đọc sách uống trà, lại là Tĩnh Phù Dao.

"Dao Dao, ngươi thế nào về sớm như vậy" Vũ Sở Sở gặp Tĩnh Phù Dao đã về trước mình, còn về tại sao nàng vào nhà được, chẳng qua mấy ngày trước Tĩnh Phù Dao chuyển qua sống cùng Vũ Sở Sở, chỉ bảo là không chịu nổi trong nhà nhưng về không chịu nổi cái gì thì nàng không nói, nhưng làm bạn lâu năm thì Vũ Sở Sở cũng đồng ý.

Qua Vũ Sở Sở giới thiệu thì Hạ Phong cùng Thu Nguyệt cũng quen biết nàng, chỉ là không gặp mặt mấy lần, Tĩnh Phù Dao đa số thời gian đều ở trong nhà đọc sách.

"Hạ Phong, Thu Nguyệt lâu rồi không gặp" Tĩnh Phù Dao cùng hai anh em chào hỏi, dù chỉ gặp nhau mấy lần nhưng nói chuyện cũng rất vui vẻ nên nàng cũng xem cả hai làm bạn tốt.



"Dao Dao tỷ, lâu rồi mới gặp." Thu Nguyệt cười đáp lại.

"Tĩnh tiểu thư, cuối cùng ngươi cũng chịu ra khỏi phòng rồi sao." Hạ Phong cũng cùng nàng đùa một câu.

"Ây, lần này cũng là bất đắc dĩ" Tĩnh Phù Dao như nhớ lại gì đó bả vai hơi rung lên nhưng Hạ Phong lại không để ý.

"Thế hôm nay ngươi mời tới ăn cơm, vậy đồ ăn đâu." Hạ Phong quay sang Vũ Sở Sở hỏi.

"Xoạt" 4 người đồng loạt đặt ánh mắt trên người cậu, Hạ Phong chỉ chỉ vào chính mình hỏi "Ta làm?". Bốn người lại đồng loạt gật đầu, Hạ Phong giật giật khóe miệng, các ngươi là kế hoạch tốt rồi đúng không, thế nhưng cuối cùng đành phải gục trước ánh mắt làm nũng của Thu Nguyệt mà đi xuống bếp. Vũ Sở Sở và Thu Nguyệt cho nhau một nụ cười chiến thắng, Tĩnh Phù Dao lại yên lặng nhấp trà đọc sách, nhưng tốc độ lật sách tăng lên cũng biểu hiện nội tâm vui sướng, xem ra đại tiểu thư này cũng trở thành Hạ Phong dưới tay một cái ăn hàng.

Rất nhanh từng món ăn thơm ngon được đưa ra bàn ăn, bàn ăn trở thành chiến trường t·ranh c·hấp của Vũ Sở Sở và Thu Nguyệt, Tĩnh đại tiểu thư tuy ăn từ tốn nhưng tốc độ tuyệt đối không kém hai cái ăn hàng khác là bao. Chỉ có Hạ Phong và Kinh Vô Mệnh là bình tĩnh mà nhìn mấy cô gái t·ranh c·hấp đồ ăn. Thế là sau gần nửa tiếng bàn ăn đã bị quét sạch không chừa chút vết bẩn, ba cái ăn hàng ôm bụng ngồi trên ghế nghỉ ngơi.

Sau một hồi thì năm người mới ngồi lại bàn chính sự, Hạ Phong trước hết hỏi "Vậy Sở Sở, hôm nay gọi chúng ta tới đây để nói chuyện gì?"

Vũ Sở Sở cười thần bí nói "Phong ca, tiểu Nguyệt nhi, hai người biết bí cảnh không?"

Hạ Phong nghe liền nghiêm túc lên, bí cảnh cậu tất nhiên biết, là các tiểu thế giới phụ thuộc của Thiên Vân Tinh, một phần do các tiền bối thời thượng cổ để lại, một phần là kỷ nguyên này khai quật được, trong bí cảnh trừ khi đã thăm dò thì không ai biết là cái gì, có thể là tài nguyên, có thể là thiên địa kỳ vật, có thể là từ nơi nào đó cường giả truyền thừa. Bí cảnh cũng là một phần giúp nhân loại xuất hiện nhiều cường giả, câu chuyện có người quật khởi tại bí cảnh cũng không kỳ lạ.

Nghe Vũ Sở Sở nói có vẻ là nàng có thông tin về cái nào đó bí cảnh "Là cơ hội tiến vào bí cảnh sao?"

"Đúng vậy, cơ hội đạt được danh ngạch tiến vào một cái siêu vi hình bí cảnh." Vũ Sở Sở cười nói.

Hạ Phong lập tức hưng phấn lên, bí cảnh chia làm siêu vi hình, tiểu hình, trung hình, đại hình và siêu đại hình bí cảnh, siêu vi hình bí cảnh tuy là thấp nhất, nhưng lại thích hợp để đám đoán thể khai khiếu thử nghiệm lịch luyện, sẽ không có quá nhiều nguy hiểm.

Sau đó Vũ Sở Sở kể đầu đuôi câu chuyện, thì ra gần đây tại khoảng cách Bắc Cương Thành vài km phát hiện một cái siêu vi hình bí cảnh được đăt tên là Huyết Chiến bí cảnh, bởi vì trong đó có vẻ đã từng là một chiến trường. Mà chỉ là một cái siêu vi hình bí cảnh thì bí cảnh danh ngạch không khó đạt được. Tại Bắc Cương Thành sàn đấu ngầm tổ chức giải đấu tranh đoạt cho người 18 tuổi trở xuống, phạm vi xét tuyển là ba thành Bắc Cương, Đông Hà, Vũ Cương, đây cũng là một cơ hội giao lưu hiếm có giữa các thành thiên tài.

Quy tắc thi đấu cũng khá đơn giản, chia thành bảng đơn đấu và bảng đoàn đội, tham gia một cái thì không được tham gia cái kia. Đơn đấu đạt hạng 1, 2 3 nhận được một danh ngạch mỗi người, đoàn đội yêu cầu tối thiểu 3 người, tối đa 7 người thi đấu, chỉ có hạng nhất đạt được 7 danh ngạch, dù cho đoàn đội chỉ có 3 người thì vẫn nhận 7 danh ngạch sau đó tự giải quyết, muốn cho hay bán đều được.