Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Dị Giới Trọng Sinh Lục

Chương 18: Bằng vào danh nghĩa này




Chương 18: Bằng vào danh nghĩa này

Chương 18: Bằng vào danh nghĩa này

"Ngươi, là em trai vẫn là anh trai ta?" Hạ Phong chầm chậm nói ra.

Người ở đây nghe cậu nói thế liền ngẩng ra, Nathan trợn to mắt, chợt cười nói "Là từ khi nào phát hiện?"

"Lần đầu tiên" Hạ Phong tiếp tục kể ra "Lúc đó cảm giác quen thuộc từ ngươi truyền đến, nhưng lúc đó không để ý, cho tới lúc nãy cái cảm giác này càng cưởng liệt, ta mới nhận ra có điểm giống lúc ta ở cạnh Anna. Đây là huyết thống cảm ứng đi."

"Vậy hẳn là, ngươi nên... đoán được thân... phận của ta đi." Nathan mắt hơi lấp lóe.

"Nếu không sai thì ngươi là con trai của chú Kal chứ!" Hạ Phong gật đầu nói.

"Không sai." Nathan thở ra một hơi. Lily nghe vậy kinh ngạc che miệng

"Chuyện gì xảy ra?" Hạ Phong bỗng hỏi.

"Thật ra..." Nathan hơi trầm mặc sau dần dần kể lại kinh lịch của mình, mọi người nghe được đều thổn thức, đứa trẻ này thật bất hạnh.

"Cho nên, anh họ, có thể...để Kal...gặp ta...ít nhất phải biết lý do gì...mà hắn bỏ lại mẹ ta...có thể không?" Nathan giọng run rẩy nói.

Nhưng Hạ Phong lắc đầu, sắc mặt có chút nghiêm trọng nói "Thực chất, năm đó Anna lên ngôi thì chú Kal... cũng không trở về!"

"Cái gì?" Nathan nghe đầu hơi oanh oanh "Vậy rốt cuộc hắn đi đâu?"

Hạ Phong lại lắc đầu "Chính chúng ta cũng không rõ ràng, năm đó sai người ra ngoài nhưng lại không tìm được chút tin tức, cứ như là tiêu thất vậy, cho tới bây giờ trong tộc cũng không tìm chút manh mối nào!"

"Vậy sao~" Nathan thở dài, những tưởng trước khi c·hết ít nhất làm rõ chút thắc mắc, nhưng không ngờ... ai~

"Nathan!" Hạ Phong chợt nắm lấy tay hắn, Nathan nhìn lấy cậu bằng ánh mắt già nua kia "Mẹ ngươi, cũng tính là hoàng tộc thành viên, cho nên, Thiên Nhân Giáo ta giúp ngươi diệt!"

"Bằng vào danh nghĩa của ta mà thề!"

Nathan nghe vậy ngẩng người ra, trong tim xuất hiện từ lâu đã nguội đi tình cảm, nước mắt ào ạt mà ra "Cảm ơn, cảm ơn, anh họ, cảm ơn ngươi, cảm ơn, cảm ơn, cảm..." Nathan nói càng lúc càng nhỏ, cuối cùng im bặt mà nằm yên đó lại không động nữa.

"Nathan!!!" Giel gục xuống mà gào khóc, Regrat nước mắt càng là như suối tuôn ra.

Hạ Phong trầm mặc, Lily ôm lấy cánh tay cậu nhìn cảnh này cũng có chút đồng cảm. Hạ Phong lời thề kia cũng không nói xuông, đợi khi có thực lực thì cậu sẽ làm, không vì cái quái gì đại nghĩa, chỉ vì duy nhất Nathan là em của cậu, chỉ vì thế thôi.

Cuối cùng Hạ Phong giúp hai người Giel và Regrat xử lý cái t·ang l·ễ cho Nathan, hai người bọn họ nói Nathan từng muốn được chôn cạnh mẹ mình khi c·hết, nên họ mang tro cốt của hắn tới thảo nguyên mà mẹ của Nathan bị g·iết ở đó.



Nathan cũng cho Anna viết một bức thư về chuyện này, bằng Hạ Phong quan hệ và thái độ không chịu trách nhiệm của nàng thì Giel và Regrat sẽ không xảy ra chuyện gì.

Mà chuyện này đi qua Hạ Phong đang ôm Lily nằm trên giường kiểm tra nhiệm vụ và chút thu hoạch, Lily qua chuyện vừa rồi cảm xúc có chút hạ xuống, Hạ Phong phải an ủi một thời gian mới ngủ say.

Lúc này trước mặt hệ thống giao diện hiện lên mấy cái thông báo.

[Nhiệm vụ 2 đã hoàn thành]

[Nhiệm vụ 3 đã hoàn thành]

[Toàn bộ nhiệm vụ hoàn thành, phó bản hoàn thành, có thể tùy thời rời đi]

[Phó bản đạt đánh giá S, nhận được tưởng thưởng đặc biệt:

Thế giới thông đạo vĩnh viễn mở ra

Thời gian lưu động thay đổi, tỷ lệ 1 : 1000

Phó bản liên kết với thế giới này toàn bộ chuyển thành hình thức tự do]

"Kanon?" Hạ Phong dùng ý niệm kêu gọi.

Lập tức Kanon thân ảnh xuất hiện bên cạnh, nhưng khi nhìn thấy Lily nằm trong lòng của cậu thì phồng má lên.

"Hừ, vị trí yêu thích của em mà!"

Hạ Phong gõ cái trán của nàng một cái "Từ lúc nào tại đây thành vị trí yêu thích, rõ ràng chỉ ngồi vào có một lần"

"Một lần liền một lần chứ sao, hừ" Kanon ôm trán ủy khuất xoay đầu đi chỗ khác.

Hạ Phong thấy Kanon lại nũng nịu liền bất đắc dĩ mà xoa đầu nàng "Được rồi là anh sai, lần sau sẽ chừa chỗ cho giờ giúp anh giải thích mấy cái phần thưởng đi."

Kanon cảm nhận trên đầu bàn tay ấm áp cười ngọt ngào, quay đầu lại nói "Hihi, xem như anh thông minh, để em giải thích."

"Đầu tiên là thế giới thông đạo vĩnh viễn mở ra, nói đơn giản là anh muốn qua lại giữa hai thế giới lúc nào cũng được. Mà thời gian lưu động thay đổi thì ví dụ nếu anh ở chủ thế giới thì nơi này 1 ngày, chủ thế giới 1000 ngày nhưng anh ở thế giới này thì ngược lại."

"Tiếp theo, một thế giới có thể có nhiều bối cảnh phó bản, tùy thực lực trung bình của bối cảnh mà định ra loại phó bản, như bối cảnh tại biên cảnh này đánh giá là phó bản 1 sao, nhưng nếu tại hoàng cung có khả năng 3 sao hoặc hơn. Phần thưởng này có nghĩa là toàn bộ bối cảnh của thế giới này anh có thể tùy tiện chọn, cho dù nhiệm vụ thất bại có thể tùy thời đi ra, nhưng đánh đổi lại anh không thể thay đổi thân phận hiện tại."



Hạ Phong lúc này vui vẻ một chút, có thể tùy thời tới đây thì sẽ không cần lo lắng Lily rồi. Bây giờ tới phần quan trọng nhất, giải quyết tình huống của Thu Nguyệt. Mục đích đi tới phó bản này Hạ Phong vẫn chưa quên, trạng thái của Thu Nguyệt như quả tạ treo trên đầu của Hạ Phong, tuy không lộ ra cảm xúc nhưng mỗi thời khắc Hạ Phong luôn nghĩ tới chuyện này.

"Kanon, tổng kết phần thưởng của phó bản này đi"

"Được rồi, chủ nhân"

[Phần thưởng đang tính toán...]

[Người chơi sẽ nhận được những phần thưởng sau:

Nhiệm vụ tổng kết: 3000 + 5000 + 10.000 =18.000 M-coin, Băng Thần Cung (tím) Băng Thần Tiễn (tím)

Phó bản tổng kết: 10.000 M-coin, Hoàng Kim Vòng Quay May Mắn x1

Đánh giá đạt S: +50% phần thưởng (Số lượng or Phẩm chất)

Phó bản tân thủ: +1000% phần thưởng (Số lượng or Phẩm chất)]

[Phần thưởng bắt đầu phân phát...]

[Chúc mừng người chơi nhận được:

294.000 M-coin

Nguyên Sơ Băng Tinh Linh Cung (cam) (Băng Thần Cung + Băng Thần Tiễn)

Hoàng Kim Vòng Quay May Mắn x10 ]

Hạ Phong cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm, vậy là Thu Nguyệt vấn đề triệt để giải quyết, có Nguyên Sơ Băng Tinh Linh Cung đã đủ làm chân linh của Thu Nguyệt, 10 vạn M-coin cũng đã giải quyết.

Thế là Hạ Phong liền ôm lấy Lily chìm vào giấc ngủ, Kanon thấy cậu không để ý tới mình đã ngủ, tức giận phồng má, nhưng không biết nghĩ tới gì đó cười hì hì. Chỉ thấy Kanon thân thể dần dần nhỏ lại, tới lúc chỉ bằng kích thước của đứa trẻ thì chui vào giữa Hạ Phong và Lily nằm xuống đối mặt Hạ Phong. Hạ Phong cũng không khách khí đem cả nàng cùng Lily ôm vào lòng. Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Sáng hôm sau, tia sáng mặt trời đầu tiên xuyên qua rơi vào trên một khuôn mặt trắng nõn, Lily cảm nhận trên mặt ấm áp, đôi mắt mở ra, định ngồi dậy thì chợt nhận ra mình đang nằm trong một lồng ngực ấm áp. Hồi thần lại mới nhớ hôm qua mình và Hạ Phong cùng ngủ khuôn mặt đỏ bừng lên ngượng ngùng.

Mà Hạ Phong nhận ra động tĩnh bên cạnh mới tỉnh giấc, lúc Lily tỉnh lại thì Kanon đã đi vào không gian hệ thống, Hạ Phong thấy Lily đang cúi gằm mặt ngượng ngùng liền đoán là chuyện gì xảy ra, thế là cười xấu xa tiến lại gần thổi một hơi lên lỗ tai đỏ chót của nàng.

"Nha~" Lily bị ngứa rên một tiếng đáng yêu, nhận ra gì liền bịt miệng lại xấu hổ, nhưng tay bỗng bị nhấc ra, Hạ Phong đầu cúi xuống dừng lại trên trên môi của nàng.

Trong sự ngượng ngùng Lily cùng Hạ Phong bắt đầu bữa sáng, chỉ là Lily cảm thấy món ăn trên bàn có chút ngọt. Hạ Phong ngồi đối diện nhìn Lily ăn phồng má nhỏ như cái chuột hamster cười cười, cậu chưa vội trở về, phải bồi Lily vài ngày, dù sao quan hệ mới xác định vả lại Thu Nguyệt vấn đề đã giải quyết được.

Hạ Phong lúc đầu định đưa Lily cùng rời đi nhưng Kanon nói hiện tại hệ thống chưa đủ khả năng dẫn người qua lại, vì thế giới ý chí chương trình bài xích ngoại lai rất mạnh.



Thế là mấy ngày tiếp theo thì Hạ Phong và Lily cứ như vậy ngọt ngào vượt qua, đôi lúc ra ngoài nghỉ ngơi làm cái hẹn hò.

Trọn vẹn một tháng Hạ Phong mới quyết định trở về. Trong đêm, Hạ Phong mặc niệm rời khỏi, ánh sáng màu vàng bao phủ, sau đó thân ảnh của Hạ Phong biến mất.

- • - • - • -

Tinh không vô ngần.

Tại một tinh hệ nào đó.

"Ầm! Ầm!"

Từng t·iếng n·ổ khủng kh·iếp phát ra, xung quanh liên tiếp có tinh cầu bị hủy diệt, vô số hố đen hình thành. Mà một bên khác, không gian bị đóng băng kín mít, tại nơi này thời gian cũng bị ảnh hưởng mà thay đổi chậm hơn.

"Hahaha!" Một tiếng cười càn rỡ vang lên.

"Hàn Băng Thiên Tôn, mau buông tay chịu trói, giao Thiên Bàn ra đây." Đó là một người đàn ông, thân mang long bào, đầu mọc một cái sừng rồng.

Nhìn lại hướng kia, thấy một vị dung mạo như thiếu nữ đôi mươi nữ nhân, thân mang trường bào xanh lam, mái tóc đen dài kéo tới eo nhưng lúc này nàng không ổn cho lắm, sắc mặt trắng bệch khoé miệng có máu.

"Mục Quỳ, ngươi thế mà cùng Thâm Uyên hợp tác! Ngươi là nhân tộc sỉ nhục!" Tuyết Trường Thanh giọng nói mang theo phẫn nộ.

"Haha, mấy thứ đại nghĩa so với sức mạnh có tính là gì? Đừng lo, sau khi ta có Thiên Bàn thì ta sẽ giúp nhân tộc, cho nên ngươi lúc này đây vì nhân tộc hi sinh đi!" Mục Quỳ càn rỡ nói.

"Vô sỉ!" Tuyết Trường Thanh thầm nói, cảm nhận được tình trạng của mình nàng cắn răng nói "Nếu ta c·hết cũng không làm ngươi đạt được!"

Nói rồi trên tay xuất hiện một cái như ý bàn trên mặt khắc những đường văn tối nghĩa khó hiểu.

"Cái gì! Dừng lại, ngươi không được..." Mục Quỳ hét to, cái này Thiên Bàn chỉ có một lần sử dụng thôi.

Tuyết Trường Thanh cười lạnh đưa ra Thiên Bàn, nó bắt đầu xoay tròn, những đường văn sáng lên "Con đường để ta đột phá Thánh nhân!"

Thiên Bàn tiếp nhận câu hỏi bắt đầu xoay tròn kịch liệt tính toán lên, Tuyết Trường Thanh nghĩ đối với ta cái người sắp c·hết căn bản sẽ không còn đường nào chứ. Quả nhiên ánh sáng trên Thiên Bàn dần dần tắt đi, Tuyết Trường Thanh nở ra nụ cười chiến thắng.

Mục Quỳ trong mắt đỏ lên "Tiện nhân, ngươi cho ta c·hết!" Hắn nén giận vung ra một đấm vào ngọc thể của Tuyết Trường Thanh khiến nàng thân thể chia năm xẻ bảy, quyền kình thế không giảm tiếp tục đánh nát thần hồn của nàng.

"Vậy mà ta, lại c·hết ở đồng tộc trên tay, thật bi ai!" Tuyết Trường Thanh tự giễu một tiếng, nhưng lúc này sắp tắt mất Thiên Bàn chợt truyền cho nàng một tin tức rồi liền ảm đạm chia năm xẻ bảy.

"???" Tuyết Trường Thanh ý nghĩ cuối cùng trong đầu "Cái này Thiên Bàn đùa ta?"

Mục Quỳ thấy Tuyết Trường Thanh c·hết không thể c·hết lại liền tiếc hận quay người rời đi, nhưng tại lúc hắn quay đi thì một tia sáng từ vị trí cũ của Tuyết Trường Thanh phóng ra một phương hướng khác.