Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Dị Giới Trọng Sinh Lục

Chương 13: Phức tạp tâm tình, phát hiện.




Chương 13: Phức tạp tâm tình, phát hiện.

.Hạ Phong lúc này đang cùng Lily ăn trưa, bữa trưa chính do Hạ Phong tự nấu, không có cách nào, miệng đều bị tự mình dưỡng điêu.

Lily nhìn thấy Hạ Phong nấu ăn giống như phát hiện đại lục mới, cái này cá ướp muối sẽ tự nấu ăn ? Tất nhiên sau khi nếm thử thì liền đem cái này ý nghĩ quên sạch sành sanh.

Toàn bộ băng tinh đều nhân bản hoàn thành, Hạ Phong sai người treo lên các cột đá phát quang và thả vào bụi cỏ ven đường, sau đó các binh lính sẽ trải rộng khắp thành quan sát tình hình 24/7 mà thu hẹp phạm vi giá·m s·át lại, dần dần thì mấy tên trộm kia sẽ tự đi ra.

Hạ Phong cũng hạ lệnh tạm thời đóng cửa thành bảy ngày, lý do? Ta là thành chủ ?

Nói vậy thôi, tại cái quốc gia mà không có một nước giáp giới này thì trong thành hầu như là người bản xứ, cấm cổng mấy ngày cũng chả liên quan gì. Còn số ít người từ bên ngoài? Nghi ngờ t·ội p·hạm truy nã lẩn trốn, nên tạm thời không cho các ngươi đi.

“A ~” Lily nằm trên ghế xoa xoa hơi phồng lên bụng nhỏ “Phong ca, ngươi thế mà có tay nghề này, vậy mà chẳng bao giờ chịu lấy ra ~”

“Nếu thích sau này cho ngươi làm tiếp.” Hạ Phong chỉ cười nói.

“Ừm, ừm, rất rất rất thích!” Lily gật đầu liên tục, hai mắt toả tinh quang.

“Lại thêm một cái ăn hàng!” Hạ Phong giật khoé miệng, làm sao mấy cô gái liên quan tới cậu đều là ăn hàng đây, Hạ Phong không thể hiểu nổi. Nhưng tên này có lẽ không hiểu tay nghề của hắn hai kiếp người khủng bố bao nhiêu.

Hạ Phong lắc lắc đầu “Được rồi, chỉ cần ngươi muốn ta làm cho ngươi ăn!”

“Hứa nhé! Làm cả đời càng tốt!” Lily cười rất vui vẻ, chỉ là câu sau nói khá nhỏ. Nhưng Hạ Phong thính lực qua cường hoá lại rất tốt, cho nên cậu trầm mặc.

Cùng Lily mấy năm cảm tình cùng ký ức Hạ Phong đều có đầy đủ, Hạ Phong tất nhiên biết Lily đối với mình tình cảm khác. Hạ Phong nhớ ánh mắt của Lily lúc mình từ bên ngoài trở lại. Và khi cậu đưa ra quyết định tới biên cảnh thì nàng lập tức đưa ra ý muốn đi theo.

Hạ Phong cũng không phải người ngu, kiếp trước cậu cũng từng yêu đương. Thế nhưng Hạ Phong không biết nên làm sao đáp lại nàng. Vì cậu sớm muộn cũng phải rời khỏi đây, trừ phi đánh giá cấp S nếu không muốn trở lại phải dựa vận khí, chẳng lẽ cậu nỡ để nàng chờ cậu cả đời sao ? Mà lại Hạ Phong lại rất vội giải quyết vấn đề của Thu Nguyệt, cậu không tập trung những chuyện khác được.

Lily thấy Hạ Phong im lặng trong lòng có chút thất lạc, không khí trên bàn ăn lâm vào trầm mặc.

Lúc này, trên bàn một viên đá hình thoi phát sáng. Hạ Phong thấy liền cầm lên, đây là một viên đá ma thuật có khả năng ghi lại cùng truyền hình ảnh âm thanh, công cụ giao lưu chuyên dụng của đại lục Rosh, nó gọi là Truyền Thạch.

Từ truyền thạch vang lên âm thanh ồm ồm

“Điện hạ, thành phía tây xuất hiện phản ứng!”

Hạ Phong cùng Lily nghe đều kinh hỉ, Hạ Phong nhanh chóng phản hồi.

“Nhanh chóng tập hợp các anh em tới thành phía tây phong toả, tiếp tục theo dõi hoạt động của băng tinh xác định vị trí cụ thể của chúng.” Hạ Phong ra lệnh sau đó quay sang Lily nói “Lily, chúng ta cùng đi qua!”



“Ừm, Phong ca!” Cả hai đều đứng lên di chuyển khỏi biệt thự.

Nói trở lại bên kia, đã mang lên mặt nạ Nathan, Giel và bên cạnh một đại hán vạm vỡ dường như nhận thấy gì đó.

“Bị phát hiện!” Giel cắn răng nói, sở trường của hắn chủ yếu là trinh sát, đặt bẫy và ám khí mấy hặng này, phản trinh sát tất nhiên hắn không thể thiếu. Giờ phút này Giel thấy đưocj hơn mười người đang cố ý theo bọn hắn đi tới.

Nathan im lặng ra hiệu cả hai không nên vọng động, lặng lẽ hướng nơi đông người lại gần.

Giel thì liếc mắt xung quanh rồi dường như phát hiện gì đó “Nathan, là mấy viên băng tinh.”

Nathan nhìn xung quanh, quả nhiên phát hiện nhiều viên băng tinh toả ra ánh sáng, chúng được đặt rất tinh vi nên người thường rất khó phát hiện, nhưng với Giel thì quá dễ phát hiện.

“Không cần vọng động! Người ở đây nhiều, có lẽ chúng chỉ phát hiện hướng đi của chúng ta nhưng không biết chúng ta là ai!” Nathan bình tĩnh phân tích, lúc này không thể loạn, đã tới bước này thì phải thành công bằng mọi giá.

Nathan tay sờ nhẹ túi nhỏ bên người, nếu không còn đường nào khác... ánh mắt hắn lấp loé, tiếp tục bước đi.

Nhưng rất nhanh cả ba phát hiện, người trên đường càng lúc càng ít.

“Không ổn!” Nathan tròng lòng lộp bộp nhảy, Giel cũng phát hiện không đúng vỗ nhẹ cánh tay của Regrat, lập tức Regrat cơ bắp phồng lên đề phòng.

Quả nhiên, những người đi xung quanh ba người bỗng vây quanh thành một vòng, trên tay xuất hiện cung và pháp trượng trực chỉ cả ba.

Nathan ba người biến sắc, lúc này một người trung niên thuộc tộc băng tinh linh đứng ra.

“Ba vị, còn nghĩ trốn sao, ta đề nghị các ngươi nên đưa tay chịu trói để bớt nhận đau khổ.” Cận vệ trưởng gằn giọng.

Nathan hít sâu bình tĩnh lại nói “Nếu chúng ta chịu trói thì sẽ được sống chứ?”

“Tất nhiên là không, các ngươi trộm thứ gì trong lòng không có cái số sao, h·ình p·hạt thấp nhất là tử hình!” Ông hơi vuốt râu mà nói.

“Vậy ngươi còn hỏi cái gì?” Giel giọng bỡn cợt vang lên.

“Trong truyện không phải đều như thế sao?” Cận vệ trưởng tỏ ra thắc mắc.

Nathan:...

Giel:...



Regrat:....

Quân lính đội cận vệ:...

“Khụ khụ” Một người lính bên cạnh cận vệ trưởng ho khan một tiếng “Đội trưởng, chú ý một chút!”

“...” Cận vệ trưởng im lặng “Được rồi, quyết định của các ngươi đây?” Ông ta nhìn chằm chằm ba người Nathan.

Nathan trầm mặc, nói “Chúng ta...”

“Tất nhiên là đi khỏi đây rồi!” phía sau giọng nói bỡn cợt quen thuộc. Cận vệ trưởng quay lại khuôn mặt biến sắc, chỉ thấy Giel không biết từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng bọn họ, mà trên tay hắn là một bé gái tộc băng tinh linh bị kề dao lên cổ.

“Từ lúc nào!” Cận vệ trưởng nhìn về phía Nathan, chỉ thấy bên cạnh hắn Giel hoá thành khói tan biến.

“Phân thân thuật! Từ lúc nào?” Ông ta không hiều tại sao.

“Ngay từ đầu, các ngươi theo dõi chúng ta!” Nathan chậm rãi nói “Vốn chỉ đánh cái dự phòng châm thôi, nhưng không ngờ thật sử dụng.”

Nathan vốn là bất đắc dĩ mới làm kế sách này, hắn sẽ không g·iết cô bé kia, dù sao người vô tội chưa bao giờ là mục tiêu của hắn, sau khi chạy trốn thì hắn sẽ thả nàng đi.

Mà Hạ Phong cùng Lily đang đi tới cũng loáng thoáng nhận thấy tình huống bên này.

Nhìn thấy Giel trên tay bé gái thì Hạ Phong cùng Lily đều biến sắc, không ngờ sự tình phát triển tới mức này.

Cả hai dừng lại, hiện tại Giel đang đứng ở giữa Hạ Phong và binh lính, Nathan và Regrat đã tới cạnh Giel lúc nãy.

“Đây là...” Nathan trong lòng lộp bộp, hắn tất nhiên biết vị này là ai, đương kim băng tinh linh hoàng anh trai ruột, Hạ Phong. Nghe nói nếu không phải do tính cách thì đời này băng tinh linh hoàng đã thuộc về hắn.

Ngoài ra, Hạ Phong cũng nên tính là anh họ của hắn. Nhưng bỏ qua cái này, Nathan biết Hạ Phong trước đây từng tại đại lục đi xông xáo qua, tới khi hắn về tộc thì không ai biết thực lực thế nào.

Mà Hạ Phong thì nhíu mày, tên tóc xanh ở giữa có vẻ là ba người dẫn đầu, không hiểu sao cho Hạ Phong cảm giác rất vi diệu, nhưng tình huống không dể Hạ Phong suy nghĩ nhiều.

“Phong điện hạ, thả chúng ta đi thế nào? Nếu không...” Nathan nhìn qua bé gái bộ mặt một vẻ hung thần ác sát sẵn sàng động thủ nếu Hạ Phong không thoả hiệp.

Hạ Phong trong lòng âm thầm tính toán, chợt một ý nghĩ soẹt qua.

Hạ Phong lật lòng tay ra sau, trên tay xuất hiện lá bài một mặt ba màu vàng kim xanh còn một mặt là hình một con méo đen xung quanh có năng lượng bóng tối vây quanh, đúng là thẻ bài triệu hoán «Ảnh miêu».



Linh khí lặng lẽ chui vào thẻ bài, nó hoá thành một đoàn bóng đen, men theo tay của Hạ Phong, tới ống quần đi xuống liền hoà vào chiếc bóng của Hạ Phong.

Quá trình trừ Lily nhìn tận mắt cũng không ai phát hiện, mà Lily cũng không phải tiểu nữ sinh thấy gì kỳ lạ liền reo lên hay biến sắc mặt.

Nàng khuôn mặt như không có gì xảy ra nhìn chằm chằm trước mắt ba người, Lily không biết Hạ Phong muốn làm gì, nhưng nàng tin tưởng Hạ Phong như năm đó hắn tin tưởng nàng.

Không khí giữa tam phương trầm mặc, Nathan khoing biết đối phương định làm gì nên cũng không loạn động. Mà bên lính cận vệ thì đợi lệnh của Hạ Phong.

Trong khi đó Hạ Phong cũng không nói gì, cái gì nói chuyện kéo dài thời gian, Hạ Phong không hiểu cũng chưa từng làm, mà tên đang cầm dao kia từ việc phát hiện đợi cận vệ theo dõi thì chắc chắn kà người trong nghề, nếu Hạ Phong mắc sai lầm thì kế hoạch đều hỏng bét.

Nathan thấy Hạ Phong vẫn không nói chuyện coi là Hạ Phong không thoả hiệp “”Điện hạ, nếu đã như vậy...” Nathan nháy mắt với Giel như bảo hắn động thủ.

“Tản ra!” Hạ Phong hét lớn.

“Điện hạ!” Cận vệ trưởng có chút không cam lòng nói.

“Ta nói, tản ra!” Hạ Phong lại ra lệnh một tiếng.

Cận vệ trưởng nghe vậy liền thở dài, tuy không cam lòng nhưng trong lòng cũng có chút tâm phục, điện hạ sẽ không bán con dân của mình, là người đáng để đi theo.

Thế là đội cận vệ theo lệnh tản ra một con đường thẳng tới cửa thành.

Nathan ba người thấy thế liền mừng rỡ, nhất thời buông lỏng cảnh giác.

Mà lúc này...

“Động thủ!” Hạ Phong trong lòng lên tiếng.

“Phốc!” máu tuôn ra khuôn mặt của Giel, theo đó là một bàn tay bay lên trước mặt đám người.

“Meo ~” một tiếng nèo kêu vang lên, chỉ thấy một con mèo màu đen ngậm lấy cổ áo của cô bé hất về phía cận vệ trưởng, ông bị bất ngờ nhưng vẫn phản ứng kịp, hai tay nhanh chóng ôm lấy cô bé đã ngất đi.

Sự việc xảy ra chỉ trong tích tắc, Nathan và Regrat chưa phản ứng lại thì...

“Hơi thở của sấm sét • Thức thứ nhất...”

“Ầm!!!” Tiếng sấm sét vang lên, Giel thân ảnh bay vào tường làm nó đổ nát. Nathan lấy lại tinh thần, hét lên

“Giel !!!”

(Hình như Regrat hơi nhạt, thôi trận sau cho bù vậy hihi.)