Chương 27 : Ma Pháp
Chương 27 : Ma Pháp
Thức tỉnh ma đạo sư thực lực muốn tiến thêm một bước trở thành sơ giai ma đạo sư, ngọc tinh cần phải kết nối tất cả vào cùng một địa điểm, tạo ra một vòng tròn liên kết gọi là quỷ đạo.
Quá trình này cần ma đạo sư phải cực kì tập trung tinh thần, dùng ma lực của mình phác hoạ từng chi tiết hình thành một quỷ đạo, chỉ cần không cẩn thận liền có thể dễ dàng thất bại.
Bởi vì dùng ma lực để phác họa, cho nên ma đạo sư cần phải sở hữu một nguồn ma lực nhất định, để một khi phác họa thất bại liền có thể cứu giảng kịp thời.
Thành Nam nghe bảo một vị thức tỉnh ma đạo sư cần ít nhất mười ngàn ma lực trở lên, để có thể thành công phác hoạ quỷ đạo tinh thần.
Nếu tính tốc độ tinh luyện ma lực hiện tại của hắn, thì cần ít nhất cũng phải mất hơn hai tháng nữa thì mới có thể trở thành Sơ giai ma đạo sư.
Tuy nhiên, so với cái tên gì đó mà Nguyễn Thúy Ngân nhắc đến thì hắn đã có thể không thèm để ý đến.
Tên đó mặc dù đã trở thành Sơ giai ma đạo sư nhưng ít nhất cũng phải mất hơn năm tháng, nếu cho Thành Nam thời gian nhất định, hắn có thể dùng một tháng thời gian trở thành Sơ giai ma đạo sư.
Ma đạo sư không phải chỉ có thể minh tưởng thì mới có thể tăng trưởng ma lực của bản thân, hắn còn có thể mua dược thảo các loại, từ bên trong hấp thụ dược lực chuyển đổi thành nguồn ma lực.
Nếu như người bình thường chỉ có thể nhờ vào minh tưởng để chậm chạp tinh luyện ma lực thì với số tài sản hơn sáu tỷ Linh kim mà cha mẹ để lại, đã có thể đủ trèo chóng cho hắn cùng Huyền Trang trở thành Trung giai ma đạo sư.
“Cậu bảo sơ giai ma đạo sư là bình thường? Vậy cậu có dám đánh một trận với đại ca chúng tôi!”
Nguyễn Thúy Ngân nhe răng trợn mắt, cười lạnh.
Chỉ cần Thành Nam dám ứng chiến, nàng nhất định phải nhờ đại ca dạy cho tên này một bài học, để hắn biết cái gì gọi là đã yếu thì đừng ra gió.
“Mặc dù Sơ giai ma đạo sư cũng không có gì ghê gớm nhưng mà tôi dù gì cũng mới thức tỉnh ma pháp hơn một tuần mà thôi, nhưng nếu cho tôi thời gian một tháng, thì tôi quả thật có thể thử đánh một trận với đại ca của các cậu.”
Thành Nam lắc đầu cười nhạt, hắn mặc dù không phải một người không minh nhưng đồng dạng cũng không phải một kẻ ngu ngốc.
Hắn không thể nào đáp ứng một cuộc chiến mà bản thân rất khó chiến thắng đối phương được cả, thức tỉnh ma đạo sư mặc dù chỉ xếp sau Sơ giai ma đạo sư cảnh giới.
Nhưng không có nghĩa thức tỉnh ma đạo sư có đủ thực lực cùng sơ giai ma đạo sư đánh một trận, bởi vì thức tỉnh ma đạo sư có thể sử dụng chân chính sơ giai ma pháp.
Thức tỉnh ma đạo sư đồng dạng cũng có thể thi triển sơ giai ma pháp tuy nhiên cũng chỉ là một bán thành phẩm sơ giai ma pháp.
Ma pháp đồng dạng cũng chia cấp bậc : Sơ giai ma pháp - trung giai ma pháp - cao giai ma pháp - siêu giai ma pháp - thánh giai ma pháp.
Ma đạo sư muốn thi triển cao cấp hơn ma pháp thì cần phải có thực lực tương ứng cùng lượng ma lực đủ để thi triển ma pháp, ngoài ra còn phải tăng cường cấp bậc ma pháp của bản thân.
“Cho dù có cho cậu thêm một tháng đi nữa cũng không thể nào đánh được đại ca của chúng tôi, tốt nhất cậu nên biết được thân biết phận của mình đi, trong cái lớp học này, chúng tôi nói một, cậu không được phép nói hai, đã nghe rõ chưa?”
Nguyễn Thúy Ngân ánh mắt khinh bỉ nhìn Thành Nam, khinh thường đáp.
“Chỉ mới thức tỉnh ma pháp hơn một tuần lễ thì ai cho phép cậu có là lá gan nói chuyện với tụi này từ nãy đến giờ?” Một nam sinh khác từ trong bọn họ bước ra, ánh mắt khinh thường liếc nhìn Thành Nam.
— Nam sinh này gọi Trần Ngọc Nam.
“Mặc dù tôi quả thật đánh không lại đại ca mà các cậu nói đến, nhưng mà tôi bây giờ thì quả thật có thể dạy dỗ các cậu một trận!”
Thành Nam lắc đầu, bình tĩnh đáp.
“Cậu nghĩ quá rồi, cho dù có thêm cô gái ngồi bên cạnh cậu thì cũng không thể nào đánh lại tụi này được cả! Chẳng qua cậu chỉ là một kẻ tự cao tự đại mà thôi!” Trần Ngọc Nam lắc đầu thở dài, trong lòng thầm nghĩ.
Tên đó quả nhiên chỉ là một kẻ tự cao tự đại, hắn nghĩ một mình hắn ta có thể chiến thắng bọn họ? Ai cho hắn tự tin?
Thành Nam trầm mặc, không giải thích.
Hắn thật sự là một kẻ tự cao sao? Đám người này thật sự suy nghĩ nhiều. Ngay vừa rồi Thành Nam đã sử dụng [Thông tin xem xét khí] để xem thực lực cá nhân của bọn họ, hắn phát hiện công nghệ này khá hữu ích còn hơn hắn nghĩ.
[Họ tên : Nguyễn Thúy Ngân
Xưng hào : Thức tỉnh ma đạo sư
Ma pháp : Hoả hệ nguyên tố ma pháp
Ma lực trị số : 535
Vũ lực trị số : 111
Tinh thần điểm : 146]
——————————
[Họ tên : Trần Ngọc Nam
Xưng hào : Thức tỉnh ma đạo sư
Ma pháp : Thủy hệ nguyên tố ma pháp
Ma lực trị số : 365
Vũ lực trị số : 122
Tinh thần điểm : 137]
——————————
[Họ tên : Đào Thị Lan
Xưng hào : Thức tỉnh ma đạo sư
Ma pháp : Quang hệ nguyên tố ma pháp
Ma lực trị số : 427
Vũ lực trị số : 154
Tinh thần điểm : 127]
——————————
[Họ Tên: Nguyễn Hoàng Vũ
Xưng hào : Thức tỉnh ma đạo sư
Ma pháp : Không gian quyền năng ma pháp
Ma lực trị số : 562
Vũ lực trị số : 142
Tinh thần điểm : 126]
*****
Liên tục xem xét thực lực của bọn họ, Thành Nam phát hiện đám người này ma pháp số lượng còn không bằng hắn, tinh thần điểm thì thấp đến đáng thương.
Thành Nam không có trải qua chiến đấu, nên kinh nghiệm chiến đấu của hắn khá thấp, tuy nhiên lượng tri thức của Thành Nam thì không phải dạng tầm thường.
Nên biết kiếp trước mục tiêu của hắn chính là trở thành một nhà khoa học! Với lượng tri thức khổng lồ của mình, Thành Nam không cảm thấy mình sẽ thua bọn họ.
Hơn nữa hắn cũng không phải chiến đấu một mình, ngồi bên cạnh còn có thanh mai trúc mã của hắn nữa mà.
Ngay tại vừa rồi Thành Nam sau khi xem thông tin của bọn họ, hắn đồng dạng cũng xem luôn cả thông tin của Như Ý, nhìn xem lượng ma lực ghi phía trên màn hình, quả thật sáng mù mắt Thành Nam.
[Họ tên : Nguyễn Ngọc Như Ý
Xưng hào : Thức tỉnh ma đạo sư
Ma pháp : Hoán đổi ma pháp
Ma lực trị số : 3280
Vũ lực trị số : 210
Tinh thần điểm : 170]
——————————
Ma đạo sư lần đầu thức tỉnh ma pháp, ma lực của họ thường rất yếu giống như Thành Nam hồi trước, tuy nhiên cũng có một vài trường hợp ngoại lệ của nó.
Trường hợp của Như Ý khá hi hữu, nàng không chỉ sớm thức tỉnh ma pháp mà nguồn ma lực trong người cũng vượt quá một người mới thức tỉnh ma pháp có thể sở hữu, sợ rằng việc dẫn đến nàng sớm thức tỉnh ma pháp cũng vì lí do này.
“Vậy thì tại sao chúng ta lại không so tài thử xem?” Thành Nam híp mắt, cười nhạt.
“Không cần! hai người các cậu đã nghe qua thực chiến kiểm tra bao giờ chưa?” Trần Ngọc Nam lắc đầu, khoé miệng cười nhạt.
“Đã nghe qua, chẳng lẽ các cậu định nói rằng, cho tôi ba tháng thời gian! Đến lúc đó chúng ta làm một trận đấu?” Thành Nam nhíu mày, lạnh nhạt đáp.
“Đúng vậy, cậu bảo cho cậu một tháng để có thể chiến thắng đại ca của bọn này, tụi này quyết định cho cậu ba tháng thời gian, đến lúc đó thì đừng có tìm cớ chạy trốn là được!” Nguyễn Thúy Ngân ánh mắt khinh thường, cười lạnh đáp.
Đây là quyết định của bọn hắn, hay vì dạy cho tên này một bài học, bọn họ lại muốn cho hắn xấu mặt trước toàn trường.
Thành Nam trầm mặc không đáp lời.
Mục đích của hắn vốn dĩ hôm nay tại đây dạy cho đám học sinh này một bài học, tuy nhiên hắn quyết định thay đổi chủ ý.
“Được! Vậy cứ quyết định như thế! Tuy nhiên nếu như các cậu là người thua cuộc thì sao?” Thành Nam gật đầu, bình tĩnh đáp.
“Tụi này không thể nào thất bại, nhưng mà nếu như cậu đã muốn có h·ình p·hạt cho kẻ thua cuộc cũng được thôi, nếu cậu thua, cậu phải nghe thôi bọn tôi sai bảo trong chín tháng còn lại! Ngược lại nếu cậu thắng, bọn này sẽ đứng trước mặt toàn trường, chân thành xin lỗi cậu, như vậy được không?”
Trần Ngọc Nam cười híp mắt, nhỏ giọng đáp.
Thành Nam cười lạnh, đám người này nghĩ hay lắm.
Hắn thua thì sẽ phải nghe theo bọn hắn một năm, trong khi bọn họ thua thì chỉ cần công khai xin lỗi liền có thể giải quyết tất cả, cho dù thua hay hắn người có lợi điều là bọn họ.
Đến lúc đó bọn họ chỉ cần công khai xin lỗi, thì liền có thể xoá bỏ chuyện ngày hôm nay? nghĩ hay lắm.
“Như vậy không công bằng, nếu các cậu thua thì sẽ phải đối mặt với việc vừa rồi đã làm với hai người chúng tôi! Có dám chơi không?”