Đêm Nay Hãy Yêu Em

Chương 20: Virus Hóa Học DKF 29P




Lâm Bách Tuế sợ cô gặp nguy hiểm nên một câu hai câu cũng không cho cô đến phòng thí nghiệm nhưng dưới sự cứng đầu, cố chấp của Tống Ngọc Thư cô nhất định phải đến được đó, Lâm Bách Tuế cũng không có sức mà ngăn cản được người phụ nữ này. Hai người cùng đám Jimson đến phòng thí nghiệm riêng của Lâm Bách Tuế nơi đây dưới sự quản lí của Pie chỉ có một mình cậu ta là không cần lệnh cũng có thể vào nhưng người khác dù là Jimson cũng phải được Lâm Bách Tuế ban lệnh mớ dám bước châ vào nơi này, vì phòng thí nghiệm này được xem là căn cứ địa quan trọng nhất của bọn họ, một khi có người xâm nhập mọi thông tin về Lâm Bách Tuế sẽ lọt ra ngoài đến lúc đó kẻ thù khắp năm châu sẽ tìm đến để tranh giành địa vị của anh.

Tống Ngọc Thư bị choáng ngợp bởi nơi rộng lớn này, phòng thí nghiệm này của anh còn to hơn cả căn biệt thự kia, hơn nữa hệ thống an ninh cũng tiến bộ vượt bậc hơn chỉ một sơ suất nhỏ cũng có thể chết ngay tại chỗ, khắp nơi đều có gắn thiết bị cảm biến chỉ cần lơ là bước qua vùng cảm biến từ bên trong sẽ phóng ra tia điện chỉ hai giây cũng đủ để tiễn người khác chầu trời, từ lúc bắt đầu đi vào Lâm Bách Tuế luôn giữ chặt Tống Ngọc Thư bên mình còn dặn dò kỹ cô về mọi thứ xung quanh, ngoài hóa chất thuốc ra còn có vài thiết bị công nghệ tiên tiến còn có một khu vực dành cho động vật để thí nghiệm, chuột, thỏ, rắn, rết,...đều có đủ, mỗi con nằm trong một cái lồng kính riêng, nơi này của Lâm Bách Tuế còn đầy đủ hơn cả phòng thí nghiệm của quốc gia một nơi thế này đúng là không thể quản lí một cách lơ là được.

Đi phòng Pie đang tập trung nghiên cứu thuốc cho Lâm Bách Tuế, để đi đến được căn phòng này còn phải đi bằng thang máy riêng còn cài cả mật mã ngoài Pie, Jimson và Lâm Bách Tuế thì không còn ai khác biết được mật mã này, bây giờ anh lại tin tưởng mà cho cả Tống Ngọc Thư biết, chính cô cũng thấy bất ngờ nhưng cũng chẳng nghĩ nhiều vì mục đích cô đến đây là để cứu anh chứ không có hứng thú với mấy chuyện bí mật của nơi này. Những thứ thuốc hay hóa chất cần điều chế thuốc đều rất đầy đủ còn có lượng dư nhất định, trước khi vào phòng còn phải mặc đồ bảo hộ và đeo mặt nạ bảo hộ để tránh trong lúc làm thí nghiệm xảy ra sơ suất gây nhiễm bệnh.

Lâm Bách Tuế cùng Jimson ngồi trên bộ sofa lớn cách chỗ Pie chừng mười bước chân, anh lo lắng cho Tống Ngọc Thư cứ dõi theo cô mãi dù có ngăn thế nào cũng không khiến cô từ bỏ ý định của mình nên chỉ đành trực tiếp ngồi đây thầm bảo vệ cô.

Tống Ngọc Thư không lãng phí giây nào nữa liền đi đến chỗ Pie hỏi chuyện rồi cô cũng có được một lượng nhỏ thứ thuốc đã tiêm vào người Lâm Bách Tuế, cô tuy là một bác sĩ nhưng về vấn đề nghiên cứu hay điều chế thuốc cô vẫn nắm rõ kiến thức đủ dùng đến bây giờ lại thấy cảm ơn bản thân vì năm xưa đã nất quyết tìm hiểu về lĩnh vực này, cô còn có chứng nhận là một nhà khoa học top đầu của cả nước.

Nhìn thái độ của Tống Ngọc Thư đối với chỗ thuốc kia Lâm Bách Tuế lóe lên tai nghi ngờ, cô vốn không nhớ gì sao bây giờ lại trở nên hứng thú với những thứ này còn không có chút biểu hiện lạ nào khi đến nơi này, có thể cô đã nhớ ra chuyện gì...

“ Ngọc Thư, em phải cẩn thận đó, không được để bản thân bị thương “

Tống Ngọc Thư cầm trên tay một ống thuốc màu xanh xanh tím tím kỳ hoặc nhìn Lâm Bách Tuế thấy anh quá lo lắng cô liền nở nụ cười để người đàn ông yên tâm hơn.

“ Pie, tôi muốn kiểm tra lại lần nữa “

“ Chị dâu, chị cẩn thận chút “

Tống Ngọc Thư bắt tay vào việc nghiên cứu loại thuốc lạ này, những thiết bị nơi đây cũng không quá xa lạ với cô, chỉ cần ngồi vào là có thể tự mình sử dụng. Cô vô cùng tập trung trước những ánh mắt của ba người Lâm Bách Tuế, ai nấy nhìn cô không rời mắt, từ lúc gặp cô đến bây giờ mới thấy được dáng vẻ nghiêm túc này, nó toát ra một khí chất lạnh lùng cùng chuyên nghiệp còn có phần đáng sợ.

Tống Ngọc Thư hoàn toàn không bị thứ thuốc lạ này làm khó nhưng khi cô tiếp xúc với nó quá lâu lại thấy hơi chóng mặt choáng váng, còn chưa trực tiếp chạm vào đã có thể như vậy huống hồ gì nó đã thấm sâu vào cơ thể Lâm Bách Tuế, dù có là người đàn ông khỏe mạnh thế nào cũng không chịu nổi được cái thứ này.



“ Chị dâu, có phải chị cũng thấy đau đầu không?, chị nghỉ ngơi vài phút đi “

“ Ngọc Thư, qua đây với anh “, Lâm Bách Tuế nhìn ra được biểu hiện mệt mỏi của cô liền sốt sắn vô cùng, anh muốn đi lại chỗ Tống Ngọc Thư nhưng lại bị Jimson giữ lại. Tống Ngọc Thư vừa đứng lên đã ngả nghiêng ngả ngửa khiến ba người đàn ông tái xanh mặt, cô lắc lắc đầu mình lấy lạ tầm nhìn rồi đi về phía Lâm Bách Tuế.

“ Em thế nào?, trong người có khó chịu không? “

“ Em không sao, ngồi lâu quá nên mới vậy thôi “

Tống Ngọc Thư nhìn qua ba người đàn ông rồi thở dài: “ Đó là virus DKF 29P, vẫn chưa có kháng nguyên, bây giờ phải lập tức nghiên cứu kháng nguyên “

Ba người đàn ông đơ người ra bọn họ cũng đã có nghe qua về loại virus hóa học DKF 29P này, đây là loại virus cấm do một bọn người khủng bố Mỹ đã nghiên cứu ra loại virus này vốn là phi pháp vậy mà bọn bạo loạn đó lại có được, hơn nữa còn không có kháng nguyên.

Tống Ngọc Thư lại đứng lên đi về phía chỗ thí nghiệm, cô tự tin bản thân có thể nghiên cứu ra được kháng nguyên, vậy nên đã ngay lập tức ra lệnh cho Pie giúp mình, để lại sự ngăn cản của Lâm Bách Tuế thậm chí anh còn vì tức giận mà lại ói ra máu.

“ Bách Tuế, anh đừng kích động, em sẽ nhanh chóng nghiên cứu được kháng nguyên cứu anh “

“ Không cho phép em làm bừa, về nhà “, Lâm Bách Tuế lúc nãy chỉ mới thấy cô ngồi chư tới hai tiếng đã đi không vững anh làm gì có thể để cô mạo hiểm sức khỏe cùng tính mạng mình vì anh, Lâm Bách Tuế còn không có sức đứng lên vậy mà lại muốn kéo cô đi còn chưa bước được một bước lại khụy xuống làm Tống Ngọc Thư điếng người đỡ lấy anh.

“ Bách Tuế, anh bình tĩnh một chút,...anh nghe em nói được không, tin em được không, em sẽ cứu được anh mà, cũng sẽ không để bản thân bị thương,... Lâm Bách Tuế đừng cản em nữa “.

Tống Ngọc Thư cứng rắn rồi lại dịu dàng thuyết phục Lâm Bách Tuế, anh dù có cứng đầu đến mức nào cũng không thể cản được ý chí của cô nhưng anh rất lo lắng, anh biết thứ virus này nguy hiểm thế nào anh không muốn cô trở nên như anh, khó khăn lắm mới tìm được cô sao có thể trơ mắt nhìn người mình yêu rơi vào nguy hiểm, anh tìm kiếm cô năm năm anh bây giờ chỉ muốn giữ chặt cô bên mình không muốn vì cô gặp bất trắc nào mà rời khỏi mình nữa.