Con mèo béo ngu ngốc chết tiệt, có phải bị sắc đẹp của tên kia làm cho lú luôn rồi không. Đến cả chủ của mình mà còn dám cào?!
Nàng xuýt xoa nhìn vết thương đang được Ari bôi thuốc. Con mẹ nó, vừa mới ôm Luna một cái đã bị nó cào một phát rõ sâu. Sau đó thì sao? Con mồn lèo đó nhảy vào lòng tên Izumin.
- Ari, đau đau, nhẹ tay chút.
- Thứ lỗi cho nô tì, nhưng vết thương này phải mạnh tay bôi thuốc nếu không sẽ bị nhiễm trùng thưa lệnh bà.
Cánh tay của nàng như một cánh tay xác ướp. Băng quấn chặc ống tay không lộ một tấc da.
Asisu: -Hmmm....
Như này thật khó cử động nha, nàng còn tưởng chính mình ngã gãy tay ấy chứ.
Hừ, đi theo tên đó đến bây giờ vẫn chưa về. Rốt cuộc ai mới là chủ của người vậy Luna? Mặc dù không phải là Asisu chân chính nhưng cũng đang trong cơ thể của chủ nhân ngươi mà, phải nể mặt chứ?
- Luna?
Tiếng meo meo bên ngoài làm nàng giật mình. Nhưng sau đó tiếng nói của Carol đánh gãy mạch suy nghĩ của nàng.
- Selena, chậm đã. Chờ chị với!
Con mèo Ba Tư trông hệt như Luna chạy đến dưới chân Asisu. Đúng là giống như Luna thật, hay là Selena cũng được mua từ một tên lái buôn?
- Chị Asisu.
Carol ôm lấy con mèo, đứng đối diện với Asisu. Nàng chỉ gật đầu nhè nhẹ.
- Con mèo Menfuisu tặng trông cũng đẹp nhỉ.
Carol lại đỏ mặt nữa rồi. Nếu nàng là nam nhân cũng muốn ôm ôm nàng ta vào lòng.
- Vâng. Nhưng sao em không thấy Luna đâu nhỉ. Bình thường nó hay đi vờn chuồn chuồn trên lá sen mà?
À, con mèo đó à.
- Đi rồi. Bỏ rơi ta ở cái cung điện chết tiệt này rồi.
Ngắn gọn, súc tích.
Carol nhìn xuống khuỷu tay đã được băng bó của nàng, không kìm được tò mò mà hỏi.
- Chị bị thương sao?
- Bị Luna cào.
Selena ngoe nguẩy cái đuôi lông trắng muốt của mình. Ôi loài mèo, thật là chỉ biết ăn không ngồi rồi.
Đột nhiên hai mắt nó mở to, cái mũi màu hồng ẩm ướt khịt khịt mấy lần rồi nhảy khỏi vòng tay của Carol. Selena chạy đến cuối hành lang rồi quẹo đi. Asisu và Carol cũng đuổi theo sau, con mèo này, phát điên cái gì chứ?
Sau khúc cua chính là Selena và Luna đang gầm gừ nhìn nhau. Hai cục bông trắng dường như chỉ chực chờ quào đối phương đến sứt đầu mẻ trán.
Và người ung dung đứng xem cuộc đấu của loài mèo chính là... Izumin... Ờ, ngoài dự đoán nhưng cái khung cảnh màu trắng này trông cũng được đấy nhỉ.
Người tóc trắng, mèo trắng ngày cả cái tên cũng trắng.*
* Mặt trăng màu trắng và gần như cả người nữ thần Selena đều là màu trắng. Đây là tiểu thuyết mạng, bỏ qua chi tiết này và enjoy tiếp nào.
- Selena!
Carol lao đến nhưng chợt đứng lại vì căn bản nàng ta không phân biệt được hai con mèo. Mãi đến khi chúng cào nhau muốn toé máu ra thì tên mặt trắng kia lại ôm một con lên.
- Ngoan, đừng đánh nữa.
(Tác giả: Lạym trúa, Mia đang xịt máu mũi vì nghĩ đến hình ảnh ôn nhu dịu dàng của anh với con mèo.)
Khẳng định con mèo trên tay hắn là Luna. Carol ôm con mèo còn lại lên, nhìn nó còn tàn tạ hơn cả Luna. Xem xem, rời xa một người hiền- lương- thục- đức như nàng đây có mấy canh giờ thôi mà đã bị dạy hư rồi. Không được không được.
Izumin nhìn xuống một mảng băng trắng trên tay nàng, ánh mắt nheo nheo lại. Carol ôm con mèo tồi tàn của mình chạy về cung điện băng bó từ lâu.
- Nữ hoàng mà cũng bị mèo cào à?
Hắn vừa hỏi vừa nghịch cùng con mèo Luna.
- Chứ lại không. Nhờ phúc của ngươi cả, làm cho vật nuôi của ta cào chủ rồi bỏ chạy.
- Vậy nghĩa là sức hấp dẫn của bổn hoàng tử quá lớn, thu hút được cả động vật.
Ai nói cho nàng biết tên này có bị tự luyến quá hay không đi? Hờ, cái gì mà sức hấp dẫn quá lớn? Bị điên à?
- Nói đủ, giờ thì trả mèo cho ta. Ngươi sẽ dạy hư Luna, đến lúc đó cả ngươi hay nó ta cũng sẽ đều làm thịt.
- Nhưng mà có vẻ nó không thích ngươi chó lắm.
Hắn nựng cằm con mèo còn Luna thì hưởng thụ ra mặt luôn. Thật là khiến người ta tức chết mà.
Asisu dứt khoát tiến lên giành lấy con mèo. Xem nó kìa, vùng vẫy cào cấu lấy người của Izumin. Được rồi, thân chủ bất lực, đồ mèo phản chủ. Nàng sẽ không tốn thời gian với hắn và con mèo chết tiệt này đâu.
- Ngươi cứ giữ lấy con mèo đó đi, ta không cần.
Hắn chỉ mỉm cười ôn hoà, tay vẫn không ngừng vuốt ve Luna.
"Xem như ngươi giỏi!" Nàng hừ một tiếng.
- Xem ra ta làm chủ của ngươi giận rồi.
Asisu giận dỗi như một đứa con nít mà quay trở lại tẩm cung của mình. Bảo bảo cực kì tủi thân nha, đến con mèo cũng bị hẫng trên tay.
Nàng quyết định nghiêm túc xem xét lại cốt truyện một lần nữa. Có vẻ nó đã bị lệch đi khá nhiều sau vụ chiến tranh.
Tổng quát thì vẫn là: Carol cưới Menfuisu, buổi lễ diễn ra an toàn, Carol không xuyên về hiện đại.
Tình tiết tiếp theo là gì nhỉ?
À, Angol vì si mê sắc đẹp của Carol nên bắt cóc nàng ta. Nhưng nhờ có sự bắt cóc ngu ngốc của Izumin nên Carol mới bị Hassan và Carep lừa đến Assyria.
Chung quy vẫn là do Asisu ghen tuông mù quáng sai người ám sát Carol để nàng ta bị bắt cóc.
Vậy nghĩa là tất cả mọi biến cố đều từ nàng mà ra? Hmmm, đây là một vấn đề đáng để suy nghĩ lâu đấy.