Đệ Nhất Nữ Vương Ai Cập [Đồng Nhân NHAC]

Chương 18




Yến tiệc thật sự rất náo nhiệt. Vì hiểu lầm này, Hitite đã kí kết sẽ cung cấp quyền giao thương ưu tiên cho Ai Cập. Đây đúng là lợi nhuận từ trên trời rơi xuống. Xem ra lần này nàng sốt mấy ngày liền là không phí sức rồi. Menfuisu cũng thông cáo với tất cả mọi người sẽ lấy Carol làm hoàng phi, đây đúng là một đại hảo sự. Carol có lẽ đã động tâm rồi, mới ngoan ngoãn chấp nhận hôn sự này.

- Eri, Ari, ta sẽ quay về Hạ Ai Cập.

-Lệnh bà, sao đột nhiên lại...

- Đừng hỏi, ta đột nhiên muốn trở về đó thôi. Khoảng thời gian gần đây, Nakuto đã mệt rồi.

- Vậy chúng ta có cần...

- Xin phép Menfuisu sao?

Nàng cười nhạt.

- Ngươi xem ta là ai chứ? Ta là chị hắn, là nữ hoàng của Ai Cập này. Ta quay về mảnh đất tiên đế giao cho, còn cần hắn cho phép sao?

- Vâng.

Cho dù là như vậy cũng nên nể mặt hắn là hoàng đế, sai người đi thông báo. Nàng cũng đã khỏe hơn rất nhiều, có thể đi đoạn đường dài từ Thebes về Giza được rồi.


Asisu cười nhẹ, nàng đang suy nghĩ, liệu sau khi khỏe lại có nên nhờ Nakuto dạy nàng khinh công không? Trong trường hợp khẩn cấp có thể thoát thân.

_____________________________________________________________‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍


Lời của Asisu được chuyện đi. Menfuisu và triều thần lòng mỗi người một ý nghĩ. Imhotep vẫn không suy nghĩ mà liền nói trên triều:

-Bệ hạ, nữ hoàng lần này đột nhiên muốn về Hạ Ai Cập là có ý gì? Không phải muốn tách Hạ Ai Cập ra sao?

- Con mắt nào của tể tướng cảm thấy ta muốn tách Giza ra khỏi Ai Cập?

Asisu bước vào từ cửa lớn chính điện, nàng vốn đến đây nói một tiếng rồi mới rời đi. Không nghĩ rằng vẫn còn nhiều kẻ bóp méo mục đích của nàng như vậy. Các đại thần nhìn thấy nàng liền cúi đầu hành lễ.

- Lệnh bà, thần thấy lần này đi thật sự quá đột ngột rồi. Bệ hạ vừa công bố hôn lễ với công nương Carol không lâu. Nay nữ hoàng lại rời đi, chẳng phải là cớ cho người khác nói hoàng thất bất hòa.

- Ưm, vậy theo lời của tể tướng, ta nên làm thế nào đây? Hay là... gϊếŧ những kẻ nói nhảm làm gương cho dân chúng?


Nàng ra vẻ ngây thơ, hỏi một câu khiến sắc mặt Imhotep trầm xuống.

- Menfuisu, bây giờ ta phải trở về Hạ Ai Cập rồi, ngươi nên điều chỉnh lại quần thần của mình đi.

Menfuisu đương nhiên hiểu lời của hoàng tỷ hắn có ý gì. Imhotep này lỗ mãng quá rồi, trực tiếp công kích hoàng tỷ trước mặt hắn.

Asisu rời khỏi đại điện, đi về đoàn xe mà Ari đã chuẩn bị. Lương thực, nước uống, tất cả đã sẵn sàng, chỉ còn chờ nàng đến là khởi hành.

- Đi thôi.

Asisu leo lên xe, ngồi cùng với Ari và Eri. Bọn họ băng qua sa mạc giữa Thebes và Giza, dọc đường tuy có bão cát nhưng đoàn người vẫn an toàn tiến về cổng thành Giza.

Tướng Nakuto đã đứng chờ ở đấy. Ông cẩn thận đỡ tay của Asisu xuống.

- Chào mừng lệnh bà trở lại.

- Không cần đa lễ đâu.

Asisu nhìn hoàng cung trước mặt, tuy không lớn như ở Thượng Ai Cập nhưng cũng rất có thẩm mỹ.
- Lệnh bà, Hạ Ai Cập nhờ có người cũng đã tốt lên rất nhiều rồi.

- Có chuyện gì vào trong hẵng nói. Ari, Eri, các ngươi phân người bê đồ vào đi.

- Vâng.

Nàng bước vào bên trong, nội thất được bày trí khá hào nhoáng, có chút không giống chính điện bình thường. Đồ vật trang trí đều là hàng cống phẩm ở Thượng Ai Cập, rất quý hiếm, làm sao có thể xuất hiện ở đây?

- Nakuto, đây là...

Nàng nhìn về phía Nakuto, tay chỉ lên chiếc bình sứ xanh khắc họa tiết tỉ mỉ.

- A, đó là chiếc bình mà lệnh bà sai người đưa về Giza mấy năm trước.

- Ồ... vậy sao.

Asisu ngồi xuống chiếc ghế đặt gần đó. Đặt một tay chống cằm. Không ngừng chơi đùa với những lọn tóc đen bóng.

- Gần đây có chuyện gì rắc rối không?

- Không có chuyện rắc rỗi thư nữ hoàng. Chỉ là năm nay mất mùa nữa rồi.
- Có tra rõ được nguyên nhân không?

- Hiện tại đã sai người đi xem xét rồi thưa lệnh bà.

- Ừm, vậy nếu có tin tức gì lập tức thông báo cho ta ngay.

_____________________________________________________________

- Ari, sách của ta đã mang đến chưa?

Asisu đứng trước cửa điện, nhìn về phía Ari đang chật vật cùng với Eri bê một gói to đi tới. Asisu không khỏi phì cười, nhìn hai người họ thật vụng về.

- Được rồi, được rồi. Đặt ở trên bàn đi.

- Lệnh bà, người cần những quyển sách này để làm gì vậy ạ?

Ari thở không ra hơi nhưng vẫn tò mò.

- Ta là một nữ hoàng, đây là những quyển sách mà các Pharaoh đời trước đã để lại, ta nên nghiên cứu về nó nhiều hơn.

Asisu ngồi xuống ghế phía sau bàn, phủi đi đống bụi trên chồng sách. Có vẻ đã lâu lắm rồi không có ai đọc qua nó, hoặc có lẽ chưa ai tìm thấy nó ở Hạ Ai Cập xa xôi hẻo lánh này. Lúc trước nàng vốn là sinh viên của khoa kĩ thuật, không giỏi về các môn chính trị, thường xuyên phải thi lại. Nay lại xuyên qua làm một vị quân chủ, thật khó cho nàng nha.
Ấn tượng đầu tiên của Asisu về Giza là người xây dựng rất nhiều thần điện. Nàng vốn nghĩ nơi này sẽ có thư viện về sách đại loại như kinh tự. Thật không ngò nàng lại tìm được những quyển sách trị nước của các Pharaoh đời trước. Bí mật này hẳn là Menfuisu cũng chưa biết đi.