Làm mọi thứ đều chân thật, anh ấy nhận được nhiều lời khen ngợi trong giới.
Tuy nhiên, trong mắt gia tộc, anh ấy chỉ là một con chó thôi.
Lúc này, vợ chồng anh ấy đang quỳ gối trước mặt Liễu Côn, trưởng gia tộc.
Ngay khi cả hai vừa quỳ xuống, thì Liễu Côn đã đá Liễu Bạch ngã dúi xuống đất.
"Gia tộc chúng ta sao lại nuôi một thằng ngu như mày cơ chứ!"
"Mày đắc tội với nhà họ Lỗ chỉ vì một con đàn bà giời ơi đất hỡi!"
"Mặc dù gia tộc chúng ta không sợ họ”.
"Nhưng mày có biết mấy hành vi ngu xuẩn của mày đã làm gia tộc tổn thất lớn thế nào không?"
Dư Tú Tú vội đỡ chồng lên rồi cầu xin Liễu Côn tha thứ.
"Lão gia, chồng tôi cũng không phải là cố ý”.
"Hơn nữa, chủ yếu là vì cậu Lỗ đã quá đáng”.
"Nếu chồng tôi không xuất hiện, cô Hứa sẽ …”
"Bốp!"
Liễu Côn tát Dư Tú Tú một cái.
"Tao không quan tâm đến sống chết của con đàn bà khốn kiếp đó!"
"Điều tao muốn là sự tồn tại của gia tộc!"
"Vì hành vi ngu ngốc của chúng mày đêm nay, mà gia tộc chúng ta đã phải chịu tổn thất lớn!"
"Chúng mày chuẩn bị đồ để mai đến nhà người ta xin lỗi đi!"
Liễu Bạch và Tú Tú dìu nhau rời khỏi nhà chính.
Qua lối đi dài của dinh thự, họ cần đi bộ hơn mười phút để đến vị trí đỗ xe.
Hai chiếc ô tô nhỏ trị giá hơn 100.000 tệ của họ không đủ tư cách để vào dinh thự của gia tộc.
"Anh xin lỗi, bà xã, anh vô dụng quá, lại khiến em phải chịu khổ rồi”.
"Vớ vẩn, ở cùng với anh, em cảm thấy rất hạnh phúc”.
"Ngày mai chúng ta sẽ tới xin lỗi nhà họ Lỗ, chuyện này sẽ coi như xong”.
Liễu Bạch gật đầu: "Cho dù ngày mai bọn họ bảo anh quỳ lạy, anh cũng cam lòng. Vì em, anh nguyện làm tất cả!"
"Hay là mai em đi cùng anh”.
Vợ chồng Liễu Bạch vừa bước ra khỏi cổng dinh thự.
Thì nghe thấy giọng nói của Lý Phong dưới tán cây sau lưng.
Hai vợ chồng sốc nặng.
"Anh Lý, sao anh lại ở đây?"
Lý Phong đi tới: "Chuyện này hôm nay tôi cũng có trách nhiệm”.
"Không thể để cho vợ chồng anh liên lụy được. Ngày mai tôi sẽ đi với anh”.
Liễu Bạch và Dư Tú Tú nhìn nhau, mỉm cười gật đầu.
“Anh quả là người tốt, cảm ơn anh”, Liễu Bạch chân thành cười với Lý Phong.
Lý Phong nhẹ nhàng vỗ vai Liễu Bạch nói: "Thương vợ thì đều là người đàn ông tốt cả”.
Chương 285: Nếu như anh tức giận gì cứ đổ hết lên người tôi đi
Sáng sớm hôm sau, sau khi Liễu Bạch đã mặc vest xong xuôi.
Dư Tú Tú trang điểm nhẹ nhàng xong.
Hai vợ chồng liền đi ra ngoài.
Sau khi ngồi vào xe, Dư Tú Tú hỏi Liễu Bạch: “Chồng à, chúng ta thật sự không đi cùng anh Lý sao?”
Liễu Bạch lắc đầu: “Anh Lý là người tốt, chúng ta không thể liên lụy đến anh ấy”.
“Chuyện này, chúng ta hãy tự mình đối mặt đi”.
“Hơn nữa, cũng chỉ là đến nhà người ta xin lỗi, cùng lắm là quỳ xuống dập đầu thôi”.
“Chuyện như vậy từ nhỏ đến giờ, anh đã làm nhiều rồi, cứ để anh một mình gánh vác là được”.
Dư Tú Tú nắm tay Liễu Bạch trìu mến nói: “Em và anh, chúng ta cùng nhau gánh vác”.
Hai vợ chồng nhìn nhau, khẽ gật đầu.
Vợ chồng Liễu Bạch lái ô tô đến trước cửa biệt thự của Lỗ Vĩnh Hạc.
Cao Ngọc Thụ là vệ sĩ thân cận của Lỗ Vĩnh Hạc, hắn ta đứng ở cửa, mặt mũi bầm dập.
Lỗ Vĩnh Hạc bị gãy một chân, bây giờ hắn ta đang nổi cơn tam bành ở trong phòng.
Nhìn thấy hai vợ chồng Liễu Bạch xuống xe, Cao Ngọc Thụ cau mày: “Hai người đến đây làm gì?”
“Xin hỏi, cậu chủ có ở nhà không?”
Cho dù là chỉ ở trước mặt vệ sĩ, Liễu Bạch cũng cúi đầu khom lưng, hạ người xuống rất thấp.
“Cậu chủ nhà tôi có nhà”.
Cao Ngọc Thụ nhìn đôi vợ chồng này, trong đầu hắn rất nhanh đã lóe lên một suy nghĩ.
Hắn đi theo Lỗ Vĩnh Hạc đã được vài năm rồi.
Hắn rất hiểu cậu chủ không kiêng nể ai và coi thường luật pháp của mình.