Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8304: Chẳng nhẽ anh ta định tính sổ với mình sao?




"Mày á, mày là cái thá gì, chả biết ai mù rồi mới đi mời cái loại khố rách áo ôm như mày đến dự tiệc?"

Có người ở bên cạnh lập tức phụ họa thêm: "Người được mời đến bữa tiệc như chúng tôi đều có thiếp mời, thiếp mời của cậu đâu?"

"Đúng đấy, lấy thiếp mời ra đây là biết ngay ấy mà”.

Lý Phong lạnh nhạt nói: "Lát nữa sẽ có người đem thiếp mời tới”.

"Hahahaha!"

Cười.

Chế giễu.

Cười một cách khinh bỉ.

Cả hội trường vang lên tiếng cười khinh rẻ coi thường.

Trong mắt họ Lý Phong chỉ là một tên ngốc, một thứ bẩn thỉu không có thuốc chữa.

Đúng lúc đó, một chiếc Volkswagen màu đen chạy tới.

Mặc dù chiếc xe này rất bình thường, nhưng đôi mắt của đội trưởng bảo an lập tức mở to ngay khi nhìn thấy biển số xe.

Hắn lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, dẫn theo vài tên vệ sĩ, nhanh chóng đi ra nghênh đón!

Một người đàn ông trung niên bước xuống xe.

Lý Phong đã gặp người này rồi.

Ông ta là người mà cậu chủ nhà họ Kỳ đã mời đến khi Lý Phong và Cao Kiếm đang bàn chuyện ở công viên.

"Oa, tiệc rượu tối nay hoành tráng quá nhỉ!"

"Đúng vậy, không ngờ Liễu Kình Tùng, Tam lão gia của nhà họ Liễu cũng tới ạ!"

"Nhà họ Liễu và nhà họ Kỳ có quan hệ thông gia. Lần này nhà họ Kỳ sụp đổ làm nhà họ Liễu cũng bị ảnh hưởng”.

"Anh nhìn sắc mặt của ông ta kìa, trông không được tốt lắm”.

Sắc mặt Liễu Kình Tùng quả thực không được tốt lắm.

Nhưng sở dĩ sắc mặt ông ta tái nhợt không phải là do nhà họ Kỳ đột ngột sụp đổ.

Mà bởi vì ông ta nhìn thấy Lý Phong.

Ông ta đã quá ấn tượng với hình ảnh của anh.

Kể từ khi nhìn thấy Lý Phong và thiếu tướng năm sao ở công viên ngày hôm đó cùng rời đi.

Ông ta đã khắc sâu hình ảnh của Lý Phong vào trong đầu.

Sau khi trở về, Liễu Kình Tùng đã dùng mối quan hệ của mình để điều tra thân thế của Lý Phong.

Kết quả là, câu trả lời của cấp trên chỉ vỏn vẹn vài từ.

Không đủ quyền!

Với thân phận của Liễu Kình Tùng, ông ta có thể điều tra ra một phần nhỏ thông tin của thiếu tướng năm sao Cao Kiếm.

Nhưng đến tên của người đàn ông trước mặt ông ta còn chả biết!

Sao nhân vật tầm cỡ này lại xuất hiện ở đây?

Phản xạ đầu tiên của Liễu Kình Tùng là xoay người rời đi.

Ông ta không muốn tiếp xúc với Lý Phong.

Thậm chí còn không muốn bị Lý Phong nhìn thấy.

Gia tộc họ gần đây toàn gặp những điều xui xẻo.

Lỡ mà ông ta có nhỡ mồm thì gia tộc sẽ đứt như chơi ấy chứ!

"Liễu Kình Tùng”.

Liễu Kình Tùng đang chuẩn bị lên xe rời đi thì chợt khựng lại khi nghe thấy Lý Phong gọi tên mình.

Toang rồi toang rồi.

Anh ta nhìn thấy mình rồi, phải làm sao đây?

Chẳng nhẽ anh ta định tính sổ với mình sao?

Trong khi suy nghĩ của Liễu Kình Tùng còn đang hỗn loạn, tim ông ta còn đang đập loạn nhịp.

Thì đội trưởng bảo an Liễu Lão Tam lập tức gầm lên một tiếng tức giận: "Mẹ kiếp! Mày muốn chết à?"

"Ai cho mày gọi thẳng tên Tam lão gia nhà chúng tao thế hả?"

"Lên! Đánh cho tao! Đánh chết hắn cho tao! Vả vỡ mồm nó cho tao!"

Đội trưởng đội bảo an Liễu Lão Tam đứng đó gào lên, dương dương tự đắc muốn thể hiện năng lực của mình trước mặt Liễu Kình Tùng.

Liễu Kình Tùng đã xoay người lại, toàn thân bừng bừng lửa giận, trong mắt lóe lên những tia dữ tợn.

"Oh!"

"Đến rồi đến rồi!"