Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8197: "Em không ăn!"




Vừa mới vào trong, Raven liền cảm thấy không khí bên trong tràn đầy sự mờ ám.

Nhìn thấy hai má Hứa Mộc Tình đỏ bừng như quả táo, cô ta liền biết chuyện gì xảy ra.

Đi theo Lý Phong mấy ngày nay, Raven phát hiện phần lớn thời gian Lý Phong đều ở bên Hứa Mộc Tình.

Ánh mắt anh nhìn Hứa Mộc Tình không giống với những người khác.

Raven chưa từng thấy một người đàn ông nào thâm tình như thế.

Trong mắt anh đong đầy dịu dàng.

Loại dịu dàng mà chỉ dành cho Hứa Mộc Tình.

Nhưng Raven cũng không nghĩ Lý Phong giống như những gì bên ngoài nói về anh.

Hứa Mộc Tình càng ngày càng có tiếng tăm.

Rất nhiều người bắt đầu chĩa mũi nhọn về phía Lý Phong.

Bọn họ nói Lý Phong bám váy vợ.

Cả ngày chỉ ở bên vợ, chẳng làm gì.

Nhưng chỉ có những người bên cạnh anh mới biết.

Tập đoàn Lăng Tiêu có ngày hôm nay, anh là người đã bỏ công lớn nhất.

Hậu Thư Hạo ngày vào cũng vênh vênh váo váo khoe khoang mình là thiên tài mấy trăm năm mới có một.

Nhưng ở trước mặt Lý Phong hắn có khác gì thằng đần đâu.

Mọi chuyện mà bọn chúng định làm Lý Phong tính ra hết rồi.

Sau khi Raven tiếp xúc với Lý Phong cô ta mới nhận ra điểm đáng gờm của anh.

Bất cứ ai đối đầu với Lý Phong đều có kết cục cực kì bi thảm.

Bởi vì sự sống chết của chúng nằm hết trong tay Lý Phong.

Raven chào Lý Phong rồi nói: "Ông chủ, tôi đã làm theo những gì anh dặn, mọi chuyện đều ổn thỏa rồi".

Không đợi Lý Phong nói gì, Hứa Mộc Tình đã nói: "Anh thế mà lại để Raven làm chân chạy vặt á".

"Em bảo anh bao nhiêu lần rồi, giờ Raven là thư kí của em".

"Anh đừng suốt ngày bắt cô ấy đi mua bánh rán, hoa quả, bánh nhân hẹ gì đó nữa".

"Anh biết em không thích ăn rau hẹ mà".

Rất nhiều chuyện Lý Phong làm Hứa Mộc Tình không biết.

Nhất là mấu chuyện đối phó với nhà họ Hậu đều là giấu Hứa Mộc Tình làm.

Đây cũng là điều mà Raven phục Lý Phong sát đất.

Tất cả những chuyện đen tối bẩn thỉu đều do anh xử lí.

Thứ anh cho Hứa Mộc Tình là một thế giới tươi đẹp xán lạn.

"Ừ, được rồi, vậy lần sau chúng mình mua bánh bao 'chó không thèm' đi".

Hứa Mộc Tình gật đầu theo bản năng, bánh bao "chó không thèm" đúng là rất ngon.

Ơ, không đúng!

Chương 412: Miệng thì nói không cần nhưng cơ thể lại rất thành thật.

Hứa Mộc Tình vội ngẩng đầu nói: "Em bảo anh đứng có sai vặt cô ấy nữa, cô ấy còn biết bao nhiêu chuyện phải làm mà".

Lý Phong cười hì hì nhìn Hứa Mộc Tình: "Thế bánh bao "chó không thèm" em có ăn không?"

Hứa Mộc Tình lè lưỡi liếm môi theo bản năng.

Nhưng vừa nhìn thấy nụ cười xấu xa của Lý Phong.

Cô quay ngoắt đầu đi nói: "Em không ăn!"