Tai Ách nhìn Diệp Huyên: “Đồng ý với chúng ta, phải sống quay lại!”
Diệp Huyên cười nói: “Không dám cam đoan!”
Nói xong, hắn và A Mệnh quay người đi vào trong lốc xoáy đen đó.
Ngay sau khi Diệp Huyên và A Mệnh đi vào lốc xoáy đen, một cô gái đột nhiên xuất hiện trong sân.
Khi nhìn thấy cô gái này, vẻ mặt mấy người Tai Ách trong sân thoáng chốc đều thay đổi!
Đây không phải ai khác, là cô gái váy trắng!
Cô gái váy trắng đột nhiên xuất hiện khiến mấy cô gái Tai Ách đều sửng sốt.
Cô gái này sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây?
Cô gái váy trắng không quan tâm mấy người Tai Ách, nàng đứng trước lốc xoáy đen kia.
Tai Ách nhìn cô gái váy trắng: “Cô muốn làm gì?”
Cô gái váy trắng nhìn lốc xoáy đen kia: “Đợi hắn đi ra!”
Tai Ách do dự chốc lát, sau đó nói: “Tại sao ngươi không đi vào tìm hắn?”
Cô gái váy trắng nhìn Tai Ách: “Liên quan đến ngươi sao?”
Tai Ách: “…”
Lúc này, pháp tắc Sinh Mệnh ở bên cạnh đột nhiên nói: “Đa tạ lúc trước tiền bối đã không giết chết!”
Thật ra, Đạo Nhất không thể cứu người khác ở trước mặt cô gái váy trắng!
Lúc đó cô gái váy trắng đã phát hiện Đạo Nhất đang cứu người, nhưng nàng ta không hề ngăn Đạo Nhất, lại càng không giết chết pháp tắc Sinh Mệnh, nếu không ngay cả Đạo Nhất cũng không cứu được pháp tắc Sinh Mệnh!
Cô gái váy trắng không đáp lời pháp tắc Sinh Mệnh.
Sinh mệnh của Pháp tắc Sinh Mệnh đối với với nàng ta mà nói, chẳng hề quan trọng!
Giết cũng được!
Không giết cũng được!
Lúc này, Tai Ách ở bên cạnh lại nói: “Nếu hắn không ra thì sao?”
Vẻ mặt cô gái váy trắng vô cảm: “Vậy ta đi vào!”
Tai Ách có chút hiếu kỳ: “Đi vào làm gì?”
Cô gái váy trắng liếc nhìn Tai Ách: “Đi vào ngắm sao!”
Tai Ách: “…”
Sau khi Diệp Huyên đi vào trong lốc xoáy, hai người lập tức đã đến một vùng không gian kỳ lạ trong thông đạo.
Xuyên qua không gian!