Người đến chính là Tội Vương!
Tay phải của Tần Quan ấn vào trong túi vải nhỏ.
Bùm!
Trong tích tắc, một luồng sức mạnh kinh người tấn công lên người Tội Vương.
Ầm!
Tội Vương bị liên tục đẩy lùi ra sau cả mấy vạn trượng.
Sau khi gã dừng lại, phía sau Tần Quan đã xuất hiện vô số vật khổng lồ.
Chiến hạm!
Nhìn thấy cảnh này, con ngươi của Tội Vương co rụt lại, Tần Quan bỗng nói: “Bắn!”
Bùm!
Ngay lập tức, vô số tia lazer bắn thẳng vào Tội Vương.
Tội Vương kinh hãi, không chút do dự xoay người bỏ chạy!
Gã vốn định nhân lúc mọi người đang giữ chân phía Diệp Huyên thì đánh lén, nhưng gã không ngờ người phụ nữ này lạnh mạnh đến vậy.
Thực sự quá khó tin.
Tần Quan nhìn thoáng qua Tội Vương đang bỏ chạy nhưng không đuổi theo mà quay người nhìn về phía nhóm Diệp Huyên, nhưng vào lúc này thời không xung quanh lại đột nhiên rung lên, từng luồng khí thế đáng sợ liên tục tuôn ra từ thời không xung quanh.
Tần Quan nhíu mày: “Hộ giá!”
Lời vừa dứt, xung quanh nàng ta xuất hiện từng chiếc chiến hạm nho nhỏ, những chiến hạm này rất nhỏ chỉ lớn bằng lòng bàn tay, nhưng số lượng rất nhiều, chúng vây quanh Tần Quan sau đó không ngừng phóng ra những luồng điện kỳ dị về thời không xung quanh.
Rầm rầm rầm!
Trong nháy mắt, thời không xung quanh Tần Quan bị phá vỡ, đồng thời từng tiếng la hét thất thanh không ngừng vang lên từ bốn phía.
Một bên khác, Tội Vương đang nấp phía xa nhìn thấy cảnh này, sắc mặt nhất thời tái nhợt.
Đây là thần tiên gì vậy trời?
Sao người bên cạnh Kháo Sơn Vương chẳng có ai đơn giản hết thế?
Như nghĩ tới điều gì, gã nhìn về phía Vô Biên Chủ, tên cà lơ phất phơ này vẫn dễ bắt nạt hơn!
Nghĩ tới đây, gã lao thẳng về phía Vô Biên Chủ.
Gã canh thời cơ rất tốt, lại thêm đột ngột đánh lén, Vô Biên Chủ lơ là không để ý nên bị gã đánh văng.
Sau khi Vô Biên Chủ dừng lại, nhìn thấy Tội Vương, ông ta chợt nổi đoá, không nói lời thừa thãi nào lập tức hoá thành từng luồng ánh sáng trắng kinh người bắn thẳng về phía Tội Vương.
Mà bên kia, Diệp Huyên cầm kiếm chém dũng mãnh, kiếm Nhân Gian cường đại liên tục chém ngang chém dọc, mấy cường giả bên cạnh hoàn toàn không thể đến gần hắn, hơn nữa còn bị hắn đánh cho không thể đánh trả.
Đúng lúc này, Tần Quan bất chợt hô: “Quay lại hết đi!”
Nghe Tần Quan nói thế, nhóm Diệp Huyên sửng sốt nhưng cũng nhanh chóng làm theo, đồng loạt trở lại bên cạnh nàng ta.
Tần Quan chỉ tay: “Bắn!”