Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 11762: Y lại chơi mình à?




Huyền Hoàng Nữ lại tò mò hỏi: “Ngươi làm sao để giải quyết mệnh kiếp?"



Diệp Huyên tỉnh rụi: “Bảo nó nể mặt ta”.



Mệnh kiếp: “...”



Đại thế giới Huyền Hoàng.







Diệp Huyên đứng trong tinh không, lặng nhìn thế giới bốn bề tĩnh lặng.



Nơi này dường như không có sinh vật sống nào!



Hắn bèn hỏi: “Tiểu Bút, đạo quan đang ở đâu?"





Tiểu Bút: “Không biết nữa”.



Diệp Huyên nhăn mặt.



Tiểu Bút: “Ta chỉ biết nó ở đại thế giới Huyền Hoàng thôi chứ không biết cụ thể ở đâu”.



Diệp Huyên nhìn khắp nơi một phen: “Nó có Linh không?"



Tiểu Bút: “Đương nhiên rồi!"



Diệp Huyên nghe vậy thì nhắm mắt lại, gọi đạo ấn xuất hiện giữa trán, vươn thần thức ra bao trùm khắp đại thế giới Huyền Hoàng trong nháy mắt.



Nhưng chỉ một hồi sau đã cau mày khi không phát hiện được vật gì đặc biệt.



Hắn thu thần thức về, hạ giọng hỏi: “Chẳng lẽ nó trốn đi đâu đó?"



Tiểu Bút: “Để ta chỉ cậu đến chỗ này”.



Một phần thông tin ùa vào não Diệp Huyên.



Hắn biến mất tại chỗ.



Một chốc sau, hắn xuất hiện lại giữa một khu rừng vô tận với những cây trúc cao đến vạn trượng, che khuất bầu trời.



Tiểu Bút: “Đi vào sâu nữa”.



Diệp Huyên hóa thành kiếm quang biến mất rồi xuất hiện ở tận sâu thẳm trong rừng.



Trước mặt hắn là một gian nhà nhỏ làm từ trúc, trước nhà là một dòng suối trong vắt, cá lội tung tăng.



Trên hiên nhà còn treo một chiếc chuông nhỏ đong đưa theo gió với những tiếng vui tai.



Diệp Huyên khẽ hỏi: “Nơi ở của chủ nhân bút Đại đạo trước kia sao?"



Tiểu Bút: “Phải”.



Hắn thắc mắc: “Sao y cứ thích ở những nơi an tĩnh thế này vậy?"



Tiểu Bút: “Bởi vì ngài ấy muốn viết rất nhiều thứ”.



Diệp Huyên tò mò: “Công pháp với bí tịch à?"



Tiểu Bút: “Cái gì cũng viết. Vào đi thôi”.





Diệp Huyên gật đầu rồi đẩy cửa ra, đập vào mắt hắn là những kệ sách xếp thành hàng, bày biện đủ loại bí tịch lâu đời.









Làm sắc mặt hắn sa sầm.







Y lại chơi mình à?







Tiểu Bút nói: “Có lẽ là chủ nhân chưa viết xong”.